Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1293: Long thái tử

Xung quanh thân mình của thanh niên đó còn có từng đạo khí lưu màu xanh lục quấn lấy, bên trong những cái khí lưu màu xanh lục này chất chứa vô vàn nguy hiểm.
Khí tức của thanh niên này cũng là Chí Tôn sơ kỳ giống như Liễu Mục nhưng lại không phải kiểu Chí Tôn phổ thông mà là cái chủng loại Chí Tôn cực kỳ khủng bố.
Lục Trần cảm thấy một luồng khí tức nguy hiểm trên mình thanh niên tóc xanh.
“Lục Miểu?”
Liễu Mục nhìn thanh niên tóc xanh, trong miệng lạnh lùng nói ra một cái tên, ánh mắt thoáng qua một chút ngưng trọng hiếm có.
“Sư huynh, vị này là…?” Lục Trần nhìn Yến Tử Hiên, truyền âm hỏi.
Trên mặt của Yến Tử Hiên cũng hiện đầy vẻ ngưng trọng, sắc mặt hai tỷ đệ Tông Tiểu Dung bên cạnh càng trắng bệch hơn, hoảng sợ nhìn thanh niên tóc xanh lục, người duy nhất tương đối trấn định e chỉ có thiếu nữ Hi thôi.
Nhìn những nguy hiểm trên bầu trời mà như thể nhắm mắt làm ngơ.
“Long thái tử của mạch Ôn Dịch, một phân nhánh của tộc Ma Long.” Yến Tử Hiên đáp lại.
Lục Trần nghe Yến Tử Hiên giải thích, đôi mắt khẽ híp lại, đối phương thật ra đến từ hoàng tộc Thiên Yêu, mà còn là tộc Ma Long.
Thiên Yêu giới dám tự xưng là hoàng tộc yêu, chí ít có bán Thiên Đế toạ trấn, mà tộc Ma Long uy danh hiển hách là cường tộc trong hoàng tộc, có rất nhiều phân nhánh, ví dụ như Ma long hỏa diễm, Ma long thâm uyên, Ma long hàn băng, Ma long ôn dịch các loại…
Nhóm bộ tộc này đều là đứng hạng nhất nhì trong hoàng tộc, theo như tiền bối Sơn Hải giới phỏng đoán, tộc Ma Long e rằng không chỉ tồn tại có một vị Thiên Đế cảnh, mà bối cảnh còn đáng sợ hơn.
Lục Trần có chút kinh ngạc khi thái tử của mạch Ôn Dịch lại đi tới Sơn Hải giới.
Yến Tử Hiên tiếp tục truyền âm, nói: “Lục Miểu đã sớm đi đến Sơn Hải giới vào thời điểm mới là Hoàng cảnh, hiện tại cũng đã là Chí Tôn, thực sự là ác mộng của thiên tài Sơn Hải giới, không biết đã đánh chết bao nhiêu thiên tài rồi.”
“Lục Miểu và mấy thái tử của hoàng tộc khác được xưng là máy thu hoạch thiên tài, khiến người khác nghe đến đã phải tái mặt.”
Lục Trần nghe nói như vậy, cảm giác có chút cổ quái, hỏi: “Đã tới lâu như vậy rồi, tại sao không có cường giả Sơn Hải giới đi đánh giết hắn?”
Thế thì giống như một tên cường đạo đến nhà phú hào sống nhàn hạ ăn uống, thỉnh thoảng giết người hầu để thêm phần vui vẻ nhưng phú hào lại không biết đường đi báo án.
Yến Tử Hiên một mặt cay đắng, nói: “Nghĩ sao mà không giết? Nhưng mà bọn họ che giấu khí tức quá tốt, trừ phi bọn họ chủ động xuất hiện, nếu không thì ngươi tìm không thấy đâu.”
“Thiên Đế thì sao?” Lục Trần hỏi.
Yến Tử Hiên trợn trắng mắt, nói: “Sư đệ, ngươi nghĩ cái gì vậy? Thiên Đế cao cao tại thượng, làm sao có thể quản loại chuyện nhỏ nhặt này? Hơn nữa, nếu như tiểu bối ở Sơn Hải giới không giải quyết được những Thiên Yêu giấu kín này, vậy thì sau khi trưởng thành cũng không giúp được gì cho chủ Giới thành, nếu là vậy thì thà bị Thiên Yêu giết chết còn hơn.”
“Thiên Yêu ở Sơn Hải giới tuy là nhiều nhưng mà chẳng đáng gì so với Giới thành, nếu như ở Sơn Hải giới mà sống không nổi thì đến được Giới thành cũng chỉ là mang đầu đi tặng.”
“Liễu Mục, nếu như đã gặp thì cùng đánh một trận đi!” cùng lúc đó, Lục Miểu nhìn Liễu Mục, nói.
Khí thế quanh thân hắn bạo động, khí lưu màu xanh lục xung quanh hội tụ lại giống như một khe suối, không ngừng lớn mạnh, hoá thành một con rồng xanh xoay quanh thân thể, bàn tay hắn vỗ một cái, rồng xanh liền gào thét rồi nuốt chửng về phía Liễu Mục.
Liễu Mục cầm trong tay thanh trường kiếm, toàn thân lộ rõ phong mang, kiếm ý Thái âm hội tụ trên thân kiếm, một kiếm chém ra xé toạc lục long.
Phập phập phập!
Lục long tan nát, hoá thành từng hạt nước mưa màu xanh lá bắn tung tóe ra bốn phía.
“Sư đệ, đi thôi.”
Yến Tử Hiên đưa hai tỷ đệ Tông Tiểu Dung rời đi mấy ngàn thước.
Thân hình Lục Trần loé lên, vận chuyển Lôi Minh Thiên Quân rời đi, nhưng mà trên đường đi phát hiện thiếu nữ Hi đang hiếu kỳ nhìn chằm chằm lên trận chiến trên bầu trời, thừa dịp quay đầu lại, ôm lên rồi xoay người bỏ chay.
Phập phập phập!
Chất lỏng màu xanh lục bắn tung tóe trên mặt đất có tính ăn mòn cực mạnh, ăn mòn mặt đất thành những cái hố lớn.
Trong cơ thể của tộc Ma long ôn dịch có chất độc giống như ôn dịch, có thể ăn mòn huyết nhục, nguyên thần của các võ giả, gây ra các loại dịch bệnh lây lan, gây ra cái chết cho con người.
Loại độc này có thể so sánh với lời nguyền của Trớ Chú giới.
Còn về việc cái nào mạnh hơn cái nào yếu hơn thì không cách nào so sánh được.
Người nào có đạo hạnh sâu hơn thì người đó mạnh.
Lục Miểu là Long thái tử của tộc Ma long ôn dịch, thực lực rất mạnh mẽ, hắn đã lẻn vào Sơn Hải giới từ khi còn là Hoàng cảnh, chuyên săn lùng các thiên tài, thế hệ trẻ trong Sơn Hải giới, hắn là một thợ săn cực kỳ đáng sợ.
Liễu Mục đã đánh nhau với Lục Miểu không chỉ một lần, nhưng hắn không giết được Lục Miểu, hay nói cách khác, hắn không có năng lực để giết Lục Miểu, kết quả thường là năm mươi năm mươi.
Trên bầu trời, một trận chiến kinh khủng đang diễn ra.
Lục Miểu đứng trên bầu trời cao, tay áo bào bay phần phật, một lượng lớn sương mù màu xanh lục từ cơ thể trong phun ra, bao phủ không gian vô biên, sức mạnh ăn mòn bá đạo ẩn chứa trong sương mù, làm cho không gian cũng phát ra âm thanh hưng phấn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận