Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1223: Độ bình thản chưa đủ

Xích Kim Hùng nâng bàn tay lông lá lên, ánh sáng màu vàng kim chói mắt, huyết khí bàng bạc kèm theo lực lượng khủng bố hung hăng vỗ về phía Kim Dương, hai đồng tử yêu dị màu vàng kim giễu cợt nhìn chằm chằm Hỏa Tích Quân trên cao, hai chùm sáng chói mắt bắn ra từ trong đồng tử yêu dị giống như thần quang bất hủ, có thể xuyên thủng vạn vật thế gian.
Kim Dương thấy một chưởng của Xích Kim Hùng đánh tới, lực lượng mênh mông bao trùm thiên địa tập trung vào hắn, vội vàng điều động tu vi toàn thân, cũng vươn tay hóa thành màu vàng nhạt va chạm với bàn tay lông lá.
Bịch!
Năng lượng chấn động khiếp người khuếch tán ra ngoài khiến cho cây cối trong phạm vi ngàn dặm nổ tung, ngọn núi hóa thành bột mịn, trở thành một cảnh tượng trơ trụi.
Kim Dương chịu đựng lực lượng khủng bố này, bị một chưởng đánh lùi, khí huyết cả người dâng trào.
Cùng lúc này, Hỏa Tích Quân trên không trung thấy hai chùm sáng bắn tới, vòng eo xoay một cái, lắc mình rời đi.
Nàng rời đi, vị trí lúc trước bị hai chùm sáng bắn trúng kèm theo không gian nổ vang kinh khủng, sóng xung kích Chí Tôn khuếch tán bốn phía.
“Không biết trời cao đất dày, đợi ta giết các ngươi thì sẽ chuyển đến nơi khác.” Xích Kim Hùng mở miệng nói, sau đó giẫm lên mặt đất, cánh tay tăng vọt hơn trăm trượng, toàn thân vàng úa, trực tiếp vỗ về phía đầu của Kim Dương.
Kim Dương nhìn bàn tay màu vàng kim thò qua đây, lực lượng ẩn chứa phía trên rất khủng bố, không dám khinh thường, khẽ quát một tiếng, một tay vung về phía trước, vẽ ra một đường cong, gợn sóng màu vàng kim xuất hiện, hóa thành một lá chắn màu vàng kim thần thánh, tản ra quang huy rực rỡ chắn trước người hắn.
Công kích của Xích Kim Hùng đã đến, bàn tay va chạm với lá chắn màu vàng kim, tuy chưa nứt ra nhưng lực lượng dời núi lấp biển lại chấn Kim Dương lùi mấy chục mét.
Hỏa Tích Quân trên không trung lần nữa kéo cung, chỉ là lần này cung huyền chỉ xuất hiện bốn mũi tên hỏa diễm, nhưng uy lực của bốn mũi tên hỏa diễm tràn ngập ra vượt xa năm mũi tên hỏa diễm trước đó.
Bên trong đồng tử của Hỏa Tích Quân xuất hiện hai tia hỏa diễm, tay buông lỏng, bốn vệt sáng hỏa diễm phá không đánh về phía Xích Kim Hùng.
Xích Kim Hùng mới đánh lùi Kim Dương, thoáng nhìn thấy bốn mũi tên bắn tới, bốn công kích này mạnh mẽ hơn so với trước đó, trong lòng nó nhảy dựng, năng lượng quanh thân liên tiếp khuếch tán.
Vút vút vút!
Ba mũi tên hỏa diễm liên tiếp va chạm lên phía trên, trực tiếp nổ tung, nhưng cũng làm cho năng lượng chấn động hủy hoại ngay tức khắc.
Mũi tên hỏa diễm sau cùng không có vật cản trở, bắn trúng cánh tay Xích Kim Hùng, một đóa hoa máu văng lên.
Xích Kim Hùng đau đớn, không khỏi lùi lại một bước.
Lục Trần chắp tay mà đứng trên chiến thuyền màu đen, mắt nhìn trận chiến ở phương xa.
Tuy hai người họ đại chiến với Xích Kim Hùng mới ngắn ngủn một phút đồng hồ, nhưng Lục Trần nhìn ra, với thực lực của hai người họ, muốn đánh chết Xích Kim Hùng chỉ là vấn đề thời gian.
Cung tiễn trong tay Hỏa Tích Quân không phải cung tiễn bình thường, ít nhất là Chí Tôn khí, mũi tên hỏa diễm được bắn ra có thể phá vỡ phòng ngự.
Mà Kim Dương lại hành động bình thản, nhưng độ bình thản chưa đủ.
Nếu như thực lực Kim Dương mạnh thêm chút, có thể khiến Xích Kim Hùng một mực phân tâm, chăm chú đối phó với hắn, không bận tâm Hỏa Tích Quân.
Hơn nữa, Hỏa Tích Quân cũng có thể công kích một lần giết chết Xích Kim Hùng.
Mặc dù Kim Dương không đủ bình thản, nhưng cứ đánh tiếp như vậy, Xích Kim Hùng sớm muộn gì cũng phải bỏ mạng tại nơi này.
Thiên Thú Sâm Lâm xảy ra Chí Tôn chiến, chiến đấu ảnh hưởng đến phạm vi mười vạn dặm, ở nơi rất xa đều có thể cảm nhận được động tĩnh, không, đã có yêu thú bị hấp dẫn qua đây, lơ lửng trên không trung, tò mò nhìn chiến đấu ở đằng xa.
“Xích Kim Hùng này có thể ẩn núp ở Thiên Thú Sâm Lâm hơn trăm năm, vẫn là bị phát hiện.”
“Người ra tay là Kim Dương và Hỏa Tích Quân, Xích Kim Hùng nguy rồi!”
“Lưu Hỏa Cung của Hỏa Tích Quân là Chí Tôn khí, vốn tu vi bản thân đã đạt đến cấp Chí Tôn hậu kỳ, ngay cả Chí Tôn đỉnh phong cũng đã từng giết.”
Mấy tiếng bình luận nhàn nhã thoải mái truyền vào bên tai Lục Trần.
Kim Dương và Hỏa Tích Quân đều là Đế tử của Ngũ Hành tông, là con của Đại Đế, lại là nhân vật làm mưa làm gió của Ngũ Hành tông, có chút danh tiếng ở Ngũ Hành thiên, trên cơ bản mỗi người đều biết.
Chỉ là đổi lại là những Thiên khác hoặc là Sơn Hải giới cũng sẽ không xuất hiện tình hình này.
Tóm lại, hai người họ vẫn rất nổi tiếng ở Ngũ Hành thiên.
Lục Trần nhìn qua một đám người, chính xác là yêu, là Yêu tộc của Thiên Thú Sâm Lâm, bị chấn động của chiến đấu hấp dẫn nên đặc biệt đến đây xem chiến.
Ai nấy đều không đứng đắn, xấu xí, tổng cộng có hơn mười con, Lục Trần nhìn không ra chủng tộc của bọn họ, nhưng sau khi hóa hình còn xấu xí như vậy, nghĩ đến cũng không phải là chủng tộc tốt đẹp gì.
Lời nói của bọn họ cũng thành công khiến Lục Trần phản cảm.
Đám yêu này lại biết Xích Kim Hùng ẩn núp hơn trăm năm ở nơi này nhưng lại không ra ngoài bẩm báo, là tại sao, thông địch à?
“Này, mấy tên xấu xí, lại đây, ta có chuyện hỏi các ngươi, nhìn cái gì, đang nói đám các ngươi chứ không phải là một người.” Lục Trần nhìn về phía đám yêu mở miệng nói.
Lời này của Lục Trần cũng thành công khiến đám yêu chú ý.
Bạn cần đăng nhập để bình luận