Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1125: Không nói võ đức (2)

Sử Ngọc tức điên, vốn dĩ mọi người cạnh tranh công bằng, người này lại tới phá hoại, không nói võ đức.
Lục Trần mở miệng nói: “Chưa từng nghe qua câu thành ngữ ưu tiên nữ sĩ sao, ngươi có phải là người ga lăng hay không.”
“Còn nữa, một nam tử hán đại trượng phu không chơi đao kiếm lại chơi đàn, đây là chuyện nam tử mạnh mẽ nên làm sao?” Không đợi Sử Ngọc nói chuyện, Lục Trần lại khinh thường nói.
“Liên quan rắm gì đến ngươi?” Sử Ngọc tức điên nói, sư đệ này của Yến Tử Hiên quá đáng lắm rồi.
Năm Đại Đế trên trời cao cũng cạn lời, tên nhãi này, bản thân không chiếm được lại muốn phá hoại người khác để cho sư muội hắn đạt được.
Nhưng ngại sự ưu tú của Lục Trần, bọn họ cũng không mở miệng ngăn cản.
Huống hồ, đạo âm luật của sư muội đối phương cũng không yếu hơn người xung quanh, sau khi huyền cầm của Sử Ngọc đứt đoạn, âm phù của Liễu Khuynh Thành bay vào trong Đại Đế đạo quả, giao hòa với Đại Đế đạo quả, đồng thời hình thành một sát tràn âm luật, ngăn cản âm phù của những người khác tiến vào Đại Đế đạo quả.
Cứ như vậy, Liễu Khuynh Thành thuận lợi lấy được đạo quả của nữ Đại Đế này.
Sau khi Liễu Khuynh Thành đạt được đạo quả, những người còn lại ngừng đánh đàn, trên mặt lộ ra biểu cảm tiếc nuối.
Đạo quả của bốn Đại Đế đều bị sư huynh muội Lục Trần lấy được, đây cũng quá đáng giận, đặc biệt mặt Sử Ngọc khó coi, hắn xuất từ Thần âm cung, đây là thế lực lập nên bởi âm luật, từ nhỏ Sử Ngọc đã có thiên phú trên phương diện âm luật này, là một trong các đệ tử mạnh nhất của Thần âm cung.
Nếu người nào đó nói chút võ đức, hắn không nhất định sẽ bại bởi sư muội đối phương.
Dù cho trong lòng có lửa giận, Sử Ngọc cũng không dám phát tác, thực lực của Lục Trần quá khủng bố, hắn để tay lên ngực tự hỏi thấy mình đánh không lại.
Kiếm ý cấp Thánh, quy tắc Hư Không, quy tắc Sát Lục, còn nắm giữ thần hỏa, trước nay chưa từng gặp Thánh Quân nào biến thái như vậy.
Tóm lại, lần này chỉ có thể cắn răng nuốt cục tức vào trong bụng.
“Hừm, chỉ còn lại ta.” Chấp niệm của Đại Đế cuối cùng nhẹ giọng mở miệng, trong mắt có tang thương vô tận.
“Tiền bối, ngươi am hiểu quy tắc gì?” Ánh mắt Lục Trần nhìn về phía Đại Đế cuối cùng.
Vừa dứt lời, không chỉ trong mắt Đại Đế đó lộ ra vẻ kỳ quái, mà ánh mắt thiên kiêu Thượng giới xung quanh cũng nhìn Lục Trần cũng kỳ quái.
Sao vậy, sư huynh muội các ngươi thật sự muốn bao thầu truyền thừa của năm Đại Đế sao?
Tuy rằng nói Đại Đế đạo quả chỉ có thể gia tăng hiểu biết quy tắc, nhưng cũng là một loại cơ duyên tăng quy tắc nhanh chóng, thế lực sau lưng bọn họ có Đại Đế, thậm chí là cường giả Thánh Đế, bọn họ cũng ít nhiều từng được chỉ điểm.
Nhưng tốt xấu gì bọn họ cũng là lặn lội từ Sơn Hải giới xa xôi tới đây.
Kết quả không vớt được sợi lông nào, tâm trạng có thể tốt được sao.
Lúc này, mọi người truyền âm cho nhau, biết sư đệ của Yến Tử Hiên tên Lục Trần.
“Tỷ à, lần trước ta bị Lục Trần bắt nạt, cướp một khối Thất Thải Nguyên Thạch của ta, ngươi giúp đỡ chút đi.” Trong đám người, Lộc Minh truyền âm cho Mai Anh Lạc, giọng nói rất ấm ức.
“Lúc trước ta cũng cho đối phương một khối Đế liệu.” Mai Anh Lạc đáp lại một câu.
Lộc Minh: “...”
Lộc Minh muốn hộc máu, suýt chút nữa quên mất trước đó tên Lục Trần này đã cuỗm Đế liệu của mấy người này, không đưa Đế liệu sẽ không giao lưu với Hư Không Thành Bảo, nên mọi người chỉ có thể đưa ra.
Mai Anh Lạc mở miệng nói: “Người này tạm thời không nhìn thấu, đợi thêm mấy ngày rồi hẵng nói.”
Qua mấy ngày nàng sẽ ra tay, những người khác cũng sẽ ra tay.
Đế chi bản nguyên Hư Không chi chủ để lại mới là vở kịch lớn, đến lúc đó sẽ xảy ra một trận hỗn chiến, nếu đối phương tham dự, đến lúc đó có thể nhân cơ hội thử thực lực của đối phương.
Đại Đế còn lại trên không trung nhìn về phía Lục Trần, mở miệng nói: “Ta am hiểu quy tắc Tín Ngưỡng.”
Vừa nói ra lời này, trong mắt mọi người ở đây đều lộ ra vẻ kỳ quái.
Quy tắc Tín Ngưỡng là một quy tắc tương đối hiếm thấy, dựa vào chúng sinh sùng bái, sinh ra nhân quả hình thành quy tắc độc đáo.
Người tu luyện quy tắc này rất ít, rất khó phát triển.
Ví dụ như Sơn Hải giới, chín phần chín võ giả đều sùng bái tồn tại vô thượng trên đỉnh phong giới tu hành như Đông Hoàng thiên đế, Đại Mộng Thiên Nữ, rất khó khiến họ sùng bái người khác.
Đại Bi tự ở Sơn Hải giới có một Tín Ngưỡng Phật chủ, tương đối nổi danh.
Phật chủ này mới vào cảnh giới Đại Đế, đi theo con đường quy tắc Tín Ngưỡng.
Nhưng có một cục diện xấu hổ, người sùng bái hắn rất ít, cũng may thế lực chỉnh thể của Đại Bi tự tương đối khổng lồ, người theo tín ngưỡng Phật giáo không ít, nói cách khác, người sùng bái tín ngưỡng Phật này hoàn toàn không có bao nhiêu.
Vậy phải di chuyển trận địa, trọng tâm của tín ngưỡng Phật đều đặt ở thế tục, để người dưới Thánh cảnh tín ngưỡng hắn.
Nhưng quy tắc Tín Ngưỡng này rất yếu, cực kỳ bé nhỏ.
Lực lượng tín ngưỡng sinh ra từ một trăm vạn người tín ngưỡng dưới Thánh cảnh kém xa so với lực lượng tín ngưỡng sinh ra từ một Chí Tôn.
Tóm lại, người đi con đường này ít càng thêm ít.
Trừ vị tín ngưỡng Phật này, đếm ngón tay tính toán, hình như Sơn Hải giới không còn cường giả cấp Đại Đế trở lên đi con đường này.
Trừ khi tu luyện đến đỉnh phong thật sự, cũng chính là cảnh giới Thiên Đế, mới có thể ngưng tụ ra lượng lớn sứ đồ tín ngưỡng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận