Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 611: Giết hai Vương liên tiếp

"Phong Lôi các." Vẻ mặt thanh niên bên cạnh trở nên nghiêm trọng nói: "Xem ra người này đến từ Phong Lôi các."
Nói xong, hắn liền thu hồi sự khinh thường đối với Lục Trần trong lòng. Vừa nãy còn nghĩ người kia là kẻ lừa đảo mà bây giờ mới biết người đó đến từ Phong Lôi các. Nhưng những lời lúc trước mà hắn nói cũng không thể coi là thật được.
Dù sao thì những gì hắn nói như từng sống ở thánh triều Tô Thị hẳn là nói dối.
Rầm rầm ầm!
Lục Trần càng đánh càng hăng, hắn tràn đầy tinh thần chiến đấu. Khi không sử dụng kiếm pháp, chỉ đối đầu trực diện bằng quyền pháp, hắn nhận ra Vương giả không mạnh như hắn nghĩ.
Một phút sau, hai người giao đấu kịch liệt hơn trăm lần, Vương giả của Quỷ Lang tông bị Lục Trần công kích khiến cơ thể chấn động, khí huyết trở nên cuồng bạo.
Cuối cùng khụ một tiếng, phun ra một ngụm máu.
Lục Trần không cho hắn cơ hội thả lỏng, dư ảnh loé lên, phút chốc đã tới trước mặt đá vào cằm của cường giả Vương cảnh, ngạo mạn nói: "Vương cảnh yếu như thế, giữ lại cũng chả có ích gì."
Bang!
Lục Trần đá mạnh một phát vào đầu hắn.
Đầu cường giả Vương cảnh nổ tung trên không trong rồi hoá thành một màn sương máu.
Còn Lục Trần vẫn đang duy trì tư thế đá trên không trung như thể khoảnh khắc này bị đóng băng vĩnh viễn, in sâu vào tâm trí những người đang quan sát cuộc chiến xung quanh.
Lúc sau, một cái xác không đầu rơi xuống đất, đã mất đi dấu hiệu sinh tồn.
Chung quanh lặng ngắt như tờ, mọi người chỉ cảm thấy miệng khô lưỡi khốc, há hốc mồm nhưng lại nhận ra họ không thể nói nên lời.
Một người trẻ tuổi vô cùng khủng bố là võ giả Nguyên Thần cảnh đã giết chết một Vương giả, khiến Vương giả đổ máu tại chỗ.
Chuyện này mà đồn ra ngoài nhất định sẽ gây náo động.
"Tiểu tặc, là ngươi tự tìm chết."
Mãi cho đến khi có tiếng gầm lên giận dữ ở đằng xa, mọi người mới bàng hoàng tỉnh dậy.
Cách đây hơn năm trăm thước có một nam tử trung niên có vóc người cường tráng đứng giữa không trung, đôi mắt như phát ra điện nhìn chằm chằm Lục Trần, tiếng gầm của hắn làm rung chuyển đất trời.
Người này tên Hùng Thác Hải, cũng là cường giả của Quỷ Lang tông, nhưng hắn mạnh hơn người Lục Trần vừa giết. Hùng Thác Hải có tu vi Vương cảnh hậu kỳ, khoảng cách thực lực so với Vương cảnh sơ kỳ còn lâu mới có thể sánh được.
Nửa tháng trước, Hùng Thác Hải đã bắt hơn mười đệ tử Bách Hoa tông, một trong số đó là đệ tử của tông chủ Bách Hoa tông. Hôm nay hắn đến Tượng thành mang họ về tổng bộ, coi như dùng để uy hiếp tông chủ Bách Hoa tông.
Nhưng không ngờ, từ đằng xa đã nhìn thấy cảnh tượng một Vương giả của Quỷ Lang tông bị đá bay đầu.
Ầm!
Hùng Thác Hải hoá thành một tia chớp trực tiếp lao tới, sau đó đứng cách Lục Trần hơn năm mươi thước, dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn hắn.
"Ồ, Nguyên Thần cảnh..." Hùng Thác Hải dùng thần niệm quét qua, kinh ngạc khi phát hiện Lục Trần chỉ có tu vi Nguyên Thần cảnh viên mãn.
Nguyên Thần cảnh giết Vương?
Mí mắt Hùng Thác Hải nhảy loạn xạ.
Ban nãy hắn còn tưởng rằng đối phương là thiên tài Vương cảnh sơ kỳ nên mới có thể giết Vương, nhưng không thể ngờ được đối phương mới chỉ có tu vi Nguyên Thần cảnh.
"Không đúng, ngươi là người đã giết con trai ta." Sắc mặt Hùng Thác Hải đột nhiên biến đổi lớn, hắn lại nhìn Lục Trần với ánh mắt sát ý lạnh lẽo.
Lần trước hắn mang thi thể của Hùng Khôn đi, ngoài việc cảm nhận được khí tức của các đệ tử Bách Hoa tông còn một luồng khí tức xa lạ nữa.
Hắn đã tìm kiếm rất lâu mà vẫn không tìm được hung thủ giết con mình, nhưng hắn đã bắt được đệ tử của Bách Hoa tông.
Nhưng hắn đã nhớ rõ khí tức độc nhất vô nhị đó, chỉ cần ở gần, hắn có thể cảm giác được khí tức quen thuộc.
Hiện giờ hắn cảm nhận được khí tức trên người này giống hệt, điều đó chứng tỏ rằng thanh niên trước mặt chính là kẻ đã giết con trai hắn.
"Đi chết đi."
Hùng Thác Hải hừ lạnh, hắn dùng thần niệm cường đại xâm chiếm tâm trí Lục Trần, sau đó hoá thành một cơn gió lốc khủng bố nhằm xé rách thức hải của hắn.
Lúc này, trên khoảng khoảng thức hải của Lục Trần lập tức xuất hiện một cơn cuồng phong cực lớn lao xuống xé toạc thức hải.
Tâm Lục Thần khẽ động, một tầng lửa đen trải rộng khắp thức hải.
Hồn lực hoá thành gió lốc va chạm với lửa đen phát ra âm thanh ken két.
Thế giới bên ngoài.
Hùng Thác Hải đột nhiên rên lên một tiếng rồi phun ra một ngụm máu, cả người lắc lư sắp ngã.
Sau đó, hắn dùng ánh mắt không thể tin được nhìn chằm chằm Lục Trần. Sao trong đầu kẻ đó lại có một ngọn lửa, nó đã trực tiếp thiêu đốt hơn một nửa hồn lực của hắn.
Hắn muốn dùng thế lực lôi đình phá huỷ hồn hải của đối phương, nhưng không ngờ hồn hải của đối phương lại nguy hiểm đến thế.
"Hoá ra là vậy." Lục Trần nghe thấy lời nói của Hùng Thác Hải, đột nhiên nghĩ tới một kẻ đồ đệ vô sỉ. Khuôn mặt của Vương cảnh này cũng giống tên đồ đệ kia khoảng tám phần.
Lục Trần đã nhận ra ngay lập tức.
Nhưng nói đi nói lại, tên này cũng thật xui xẻo, thế mà lại dùng thần niệm công kích mình, chẳng lẽ thần hoả của hắn chỉ là đồ trang trí thôi sao?
Bây giờ hắn đã bị mất hơn nửa hồn lực, chết chắc rồi.
"Con trai ngươi đã xuống địa ngục rồi, ngươi cũng đi theo hắn đi." Lục Trần nói xong bèn giơ tay ra chiêu, Ngân Nguyệt đang trôi nổi bên cạnh hắn như cảm nhận được tiếng gọi liền bay vù qua đây.
Bạn cần đăng nhập để bình luận