Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1707: Tìm kiếm Thần hỏa (2)

Vùng đất hoang vu này quá lớn, Lục Trần đã đi mấy ngày rồi mà vẫn không cảm nhận được khí tức của thần hỏa, vì vậy muốn đến nơi thần hỏa xuất hiện nhiều nhất để thử vận may.
“Lẽ nào tiền bối đến đây là vì thần hỏa…” Đám người lộ ra vẻ mặt kinh ngạc.
Trong đám người, một người tu hành hơi lớn tuổi chút vội vàng khuyên bảo: “Tiền bối, ta khuyên ngươi vẫn nên từ bỏ thì hơn. Nghe nói thần hỏa nơi này đã gần đạt tới Chân diễm rồi, ngay cả cường giả Thánh Đế gặp phải cũng sẽ bị thiêu đốt gần như không còn gì.”
Lão giả lớn tuổi rất cảm kích ơn cứu mạng của Lục Trần, cố ý khuyên ngăn.
Từ trước đến nay không biết có bao nhiêu tu sĩ có ý với thần hỏa ở nơi đây, trên cơ bản đều là hiên ngang đi đến xám xịt rời đi. Ai may mắn thì có thể chạy thoát khỏi bàn tay của thần hỏa, không may thì trực tiếp bị thần hỏa nuốt chửng, cả Thánh Đế cũng đều có mấy người bỏ mình.
Đám người tu hành này có thể cảm nhận được thanh niên trước mắt là một người tu hành Đế cảnh, nhưng khí tức yếu hơn Thánh Đế. Rõ ràng chỉ là một người tu hành Đại Đế, đối mặt với thần hỏa vẫn không tính là gì.
Lục Trần khoát tay nói: “Các vị không cần khuyên can, ta tự có chừng mực, nói cho ta biết nơi thần hỏa thường xuất hiện là được rồi.”
Đám người thấy Lục Trần cố chấp muốn đi tìm thần hỏa cũng không khuyên ngăn nữa. Người tu hành lớn tuổi chỉ phương hướng cho Lục Trần, sau đó lại cảm ơn một câu rồi dẫn người rời đi.
Nhìn bọn họ rời đi, Lục Trần đứng im trong chốc lát rồi cũng rời đi.
Một ngày sau, Lục Trần đi đến khu vực mà người tu hành lớn tuổi nói. Hắn đứng lửng lơ trên không, thần niệm mạnh mẽ phát ra bao trùm lên không gian vô tận. Trong thần niệm của hắn xuất hiện rất nhiều yêu thú sa mạc, những yêu thú này run lẩy bẩy dưới đạo uy của hắn.
Tiếp đó thần niệm của Lục Trần xuyên xuống dưới đất, quét qua khu vực trong vòng năm nghìn dặm dưới lòng đất, vẫn không cảm nhận được khí tức của thần hỏa, Diệt Thế Hắc Diễm trong cơ thể cũng không có động tĩnh gì.
Lục Trần không khỏi sờ mũi, có chút buồn rầu, lẽ nào thần hỏa không ra à.
Một giây sau mắt Lục Trần sáng lên, trong lòng đã nảy ra một ý định.
Lục Trần khẽ động ý niệm, toàn thân nổi lên ngọn lửa màu đen lấy hắn làm trung tâm chảy xuôi xuống mặt đất, theo mặt đất đi vào trong lòng đất. Rất nhanh trong phạm vi trăm dặm dưới đất xung quanh như xuất hiện một đại dương màu đen.
Lục Trần dùng Diệt Thế Hắc Diễm để thu hút chú ý của thần hỏa. Thần hỏa cắn nuốt đồng loại là tăng cấp nhanh nhất, hắn không tin thần hỏa dưới đất có thể bỏ qua sự mê hoặc này.
Lục Trần cũng biết chắc chắn đã có người dùng cách tương tự, nhưng những người kia e chỉ là một ít Thánh Đế cự đầu hoặc là Chúa tể.
Thần hỏa có thể cảm nhận được khí tức nguy hiểm, cho dù đặt ‘thức ăn’ ngay trước mặt thì vẫn còn giữ vững lí trí.
Nhưng hắn thì khác, hiện tại hắn chỉ là Đại Đế cảnh, cho nên hẳn là thần hỏa dưới lòng đất không thể chịu nổi cám dỗ này.
Quả nhiên đúng như Lục Trần dự đoán. Tại vị trí sâu dưới đất khoảng ba nghìn dặm, hắn cảm ứng được một khí tức hỏa diễm đáng sợ bộc phát ra, khiến hắn thấy được sự uy hiếp nhàn nhạt.
Lục Trần lập tức thu hồi Diệt Thế Hắc Diễm, lớp đại dương màu đen dưới mặt đất nhanh chóng khởi động rút vào cơ thể.
Mặt đất trong phạm vi một nghìn dặm xung quanh bỗng nhiên hiện ra một tầng lửa màu vàng, lấy tốc độ cực nhanh tiến vào trong cơ thể Lục Trần.
Diệt Thế Hắc Diễm mới tiến vào toàn bộ, ngay sau đó ngọn lửa màu vàng đã tiến vào.
Từ xa nhìn lại, thần hỏa vô danh này giống như là bão cát, mà Lục Trần ở vị trí trung tâm, bị bão cát nuốt chửng.
Sau khi thần hỏa vô danh tiến vào trong cơ thể, sắc mặt Lục Trần biến đổi, bắt đầu vặn vẹo.
Bởi vì uy lực của thần hỏa vô danh không yếu hơn Diệt Thế Hắc Diễm. làm cho hắn phải chịu đựng cơn đau máu thịt bị thiêu đốt. Cảm giác đau đớn trải rộng trên từng tấc thịt khắp cơ thể, dường như muốn hòa tan hắn ra thành máu loãng.
Dưới cơn đau thiêu đốt mãnh liệt, Lục Trần phát ra tiếng gầm đau đớn. Khuôn mặt hắn đỏ sậm, gân xanh nổi ra, nhìn có vẻ hung thần ác sát.
Soạt soạt!
Diệt Thế Hắc Diễm trong cơ thể cuồn cuộn trào ra, quấn lấy thần hỏa đến từ bên ngoài. Hai loại thần hỏa đều bộc phát lực lượng hỏa diễm mãnh liệt. Hai ngọn lửa màu một đen một vàng đan vào nhau, trùng trùng điệp điệp như một chiếc bánh ngàn tầng.
Hai loại thần hỏa va chạm, giao chiến kịch liệt. Đây hoàn toàn là làm khổ Lục Trần.
Lục Trần toát ra vẻ mặt vô cùng đau đớn, khuôn mặt trở nên hung dữ, làn da đỏ sậm, cả người như một cái bếp lò bốc lên lượng lớn khói trắng.
Trải qua nửa tiếng tra tấn như địa ngục, làn da Lục Trần nhanh chóng khô quắt như của ông già gần đất xa trời, chỉ còn lại da bọc xương.
Đây là máu thịt và sức sống trong cơ thể Lục Trần bị thần hỏa làm bốc hơi, tạo thành bề ngoài đáng sợ.
Không thể không nói, uy lực của thần hỏa vô danh tuyệt đối khủng bố vô song, đổi lại là Thần Hoàng bình thường thì đã sớm chết, mạnh như Lục Trần, lại có một thần hỏa cùng cấp bậc áp chế cũng phải trải qua nửa tiếng sống không bằng chết, nếu những Thần Hoàng khác bị thần hỏa nhập thể thì tuyệt đối chỉ có kết cục bị thiêu đốt thành hư vô.
Bạn cần đăng nhập để bình luận