Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 577: Là ta nhờ phúc của ngươi (2)

Sau đó sư huynh đệ cùng nhau ngồi xuống, Kim Anh Tuấn như làm ảo thuật, lấy ra hai chén rượu làm từ ngọc thạch, mở một chai Hổ Liệt tửu đổ đầy hai cái chén.
“Sư đệ, cho ngươi.” Kim Anh Tuấn đưa một chén rượu đầy cho Khổng Soái.
Khổng Soái thụ sủng nhược kinh nhận lấy, ánh mắt nhìn về phía Kim Anh Tuấn có điểm lạ lạ.
Không hiểu sao Khổng Soái luôn cảm thấy hôm nay sư huynh có chút khác thường.
Ngoại trừ trở nên hào phóng, còn nhiệt tình một cách dị thường.
Tình huống kiểu này trước đây chưa từng xảy ra.
Cùng lúc đó, ở bên ngoài đại sảnh, Bạch Trạch và hai thanh niên đen kịt đi tới ngồi xuống một cái bàn, tiểu nhị lập tức đến hỏi thăm họ cần gì.
Bạch Trạch tùy ý chọn vài món để tiểu nhị đi làm việc.
“Thiếu chủ, kẻ chủ mưu ủ chế Hổ Liệt tửu thật sự là Kim Anh Tuấn của Lôi Phong các, không phải là Lục Trần sao?” Một thanh niên ngăm đen bên cạnh hỏi.
“Không biết.”
Bạch Trạch trả lời một câu, lại nhìn đệ tử Phong Lôi các bên cạnh một chút.
Sau khi rời khỏi chỗ Kiếm Tam công tử, Bạch Trạch trở về khách điếm Hổ tộc. Dù nghe Kiếm Tam công tử nói Kim Anh Tuấn mới là kẻ chủ mưu nhưng Bạch Trạch vẫn chưa tin tưởng hoàn toàn.
Thế nên hắn dẫn theo hai cấp Thánh Tử trung thành đến khách điếm Phong Lôi các chuẩn bị thám thính tình hình.
Đúng lúc này, vẻ mặt ba người bỗng đại biến vì họ ngửi thấy một mùi hương trong không khí.
Bọn họ hết sức quen thuộc với mùi hương này. Đây chính là mùi đặc trưng của Hổ tộc bọn họ, mà trong đó còn xen chút hương rượu.
Gần như chẳng cần nghĩ cũng biết chuyện gì đã xảy ra.
"Đi."
Bạch Trạch sắc mặt âm trầm, cơ thể hắn tỏa ra lãnh ý cực mạnh khiến nhiệt độ xung quanh cũng giảm theo.
"Mùi rượu Hổ Liệt, ta muốn xé xác mấy tên nhân tộc này ra." Thanh niên Hổ tộc bên cạnh lên tiếng. Hắn liếm liếm khóe miệng, ánh mắt toát vẻ yêu dị và khát máu.
Ba người đứng lên, không nói một lời men theo mùi hương. Chẳng mấy chốc họ đã lên đến lầu ba sau đó đứng trước một cánh cửa.
Mùi hương tỏa ra từ bên trong rồi truyền đến mũi họ.
"Uỳnh"
Một cước của Bạch Trạch phóng ra sức mạnh cuồng bạo khiến cánh cửa bị đá vỡ tan tành.
Kim Anh Tuấn và Khổng Soái đang uống đến cao hứng, cửa phòng đột nhiên nổ tung dọa hai người nhảy dựng.
Quay đầu nhìn lại thì thấy ba người đứng ở cửa. Trên người họ tỏa ra yêu khí cực kỳ nồng đậm mang theo cảm giác áp bách cực mạnh, ngoài hai cấp Thánh Tử còn có một vị vượt qua cả cấp Thánh Tử.
Kim Anh Tuấn cảm nhận được sự uy hiếp từ người này, điều này chứng tỏ thực lực đối phương chẳng thua kém gì hắn.
"Các ngươi làm gì vậy?"
Kim Anh Tuấn vẻ mặt bất thiện nhìn ba người quát lên.
Đúng lúc hắn cao hứng uống rượu nhất, ba Yêu tộc này đột nhiên chạy tới đá nát cả cửa, chẳng lẽ không biết như vậy là rất phá hoại cảm xúc à.
Song ba người không hề để ý đến sự tức giận của Kim Anh Tuấn vì họ còn tức giận hơn cả Kim Anh Tuấn.
Ánh mắt ba người đều rơi vào rượu Hổ Liệt trên bàn. Vài giây sau, một thanh niên Hổ tộc nói: "Thiếu chủ, thứ bọn họ đang uống chính là rượu Hổ Liệt."
"Hai người các ngươi thật to gan, dám uống rượu Hổ Liệt! Nói đi, ngươi muốn chết kiểu gì?" Một thanh niên Hổ tộc khác khá bá đạo, hắn dùng ánh mắt kiệt ngạo sắc bén nhìn chằm chằm hai người rồi quát hỏi cả hai muốn chết kiểu gì.
Không chỉ vì thực lực hắn mạnh mà còn vì thế lực thâm hậu sau lưng hắn.
Hổ tộc bọn họ không sợ Thanh vực Phong Lôi các, lại càng chẳng sợ gia tộc Tài Thần.
Trước kia có mấy thế lực không biết sống chết từng tự ủ rượu Hổ Liệt. Dù có cấp Thánh Vương trấn giữ nhưng Hổ tộc đã phái bốn Hổ thánh vương đồ sát mấy thế lực kia máu chảy thành sông, trực tiếp diệt môn.
Đến nay Hổ tộc đã để lại cho thế nhân một hình tượng bá đạo, chẳng ai dám tự ủ rượu Hổ Liệt nữa.
Đương nhiên luôn có người không nghe lời cảnh cáo mà lén lút điều chế.
Ví dụ như Kim Anh Tuấn trước mặt.
"Người của Hổ tộc."
Kim Anh Tuấn nghe họ nói vậy lại kết hợp với khí thế bá đạo đậm mùi sát phạt của ba người, nếu hắn đoán không lầm thì họ chính là người của Hổ tộc.
Biết họ là người Hổ tộc, cuối cùng Kim Anh Tuấn cũng hiểu tại sao họ lại phá cửa xông vào rồi.
Liên minh của Yêu vực Hổ tộc là một thế lực cường đại cấp Bá Chủ hung uy lừng lẫy, chưa ai dám trêu chọc.
Mà nguyên nhân khiến ba người họ có mặt ở đây chắc chắn là vì hai chai rượu Hổ Liệt.
Kim Anh Tuấn lập tức nghĩ rằng đây là một âm mưu.
Dù sao chân trước vừa có người lạ mang cho hắn hai chai rượu Hổ Liệt, chân sau người Hổ tộc đã tìm tới cửa rồi.
"Lục Trần tên khốn nạn này!" Kim Anh Tuấn nghiến răng nghiến lợi chửi thầm trong lòng.
Hắn hiểu rồi, đây chắc chắn là một cái bẫy Lục Trần bày sẵn cho hắn hoặc Khổng Soái.
Vì vậy Kim Anh Tuấn nhìn ba người nói: "Ta biết các ngươi đến từ Hổ tộc nhưng ta muốn nói đây chỉ là một hiểu lầm, các ngươi có tin không?"
Mặc dù Kim Anh Tuấn không sợ Hổ tộc nhưng hắn không muốn âm thầm gánh tội thay cho Lục Trần.
Mẹ kiếp, tên hèn hạ này lại đổ oan cho hắn.
Bạch Trạch lạnh lùng nhìn chằm chằm Kim Anh Tuấn, sau đó ánh mắt hắn rơi vào bình rượu Hổ Liệt trên bàn.
Dường như hắn đang muốn nói, rượu Hổ Liệt nằm ngay trên bàn, ngươi lại bảo ta đây chỉ là hiểu lầm?
Bạn cần đăng nhập để bình luận