Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1630: Mắc nghẹn

Lúc đầu Đại Đế cảnh Ninh Uy tu hành luyện thể pháp ẩn náu tu hành hàng nghìn năm mới tạo ra một trăm loại đại đạo.
Quy tắc của Lục Trần tuy là yếu hơn đại đạo, có điều sau khi hắn tiến vào Đế cảnh quy tắc hóa đạo cộng thêm thể lực của hắn e rằng sẽ tăng thêm bội phần.
Lục Trần ẩn náu tu hành hai năm, Diệt Thế Hắc Diễm cũng không có nhàn hạ gì. Hỏa ngục dạo chơi khắp nơi tìm kiếm linh hỏa thôn phệ giống như sói chui vào chuồng cừu.
“Lão đại…cứu mạng.”
Một âm thanh cầu cứu kinh hoàng vang lên trong đầu Lục Trần.
“Sao vậy?” Lục Trần mở mắt dùng ý thức trả lời.
“Ta…ta…” Diệt Thế Hắc Diễm khó khăn mở lời.
Lục Trần đứng dậy dựa vào ý thức kết nối với Diệt Thế Hắc Diễm, sau khi xác định được vị trí hóa thành một luồng quang ảnh gấp gáp đi hướng về phía Diệt Thế Hắc Diễm.
Trên đường tăng nhanh tốc độ, trong lòng Lục Trần có chút ngờ vực, lẽ nào Diệt Thế Hắc Diễm gặp phải rắc rối gì.
Nói đến rắc rối có thể là gặp phải hỏa diễm khác cùng cấp. Nếu như Diệt Thế Hắc Diễm không bằng thần hỏa khác liền sẽ bị thôn phệ.
Nghĩ đến đây Lục Trần có chút vội vàng, Diệt Thế Hắc Diễm nhất định đừng bị thần hỏa khác thôn phệ.
Mấy phút sau, bên tai Lục Trần vang lên tiếng rồng gầm, tiếng gầm kinh thiên động địa. Nhìn về phía xa xa, nơi cách hắn khoảng hai mươi kilomet có một con rồng đen dài khoảng trăm trượng đang lăn lộn trên đất, lật qua lật lại trong mồm phát ra tiếng gầm thống khổ.
“Tiểu Hắc, ngươi xảy ra chuyện gì vậy?” Lục Trần không thể hiểu được hỏi một câu.
Không còn nghi ngờ gì, con rồng đen trước mắt này chính là Diệt Thế Hắc Diễm hóa thành. So với hai năm trước, nhiệt độ của Diệt Thế Hắc Diễm đã cao hơn rất nhiều, điều này chứng tỏ Diệt Thế Hắc Diễm đã tăng cấp lên nhiều.
“Lão… lão đại… ta… ta mắc nghẹn rồi.” Một ý thức tủi thân lại vang lên trong đầu Lục Trần.
Lục Trần: “…”
Một phút sau, Lục Trần cuối cùng cũng hiểu chuyện gì xảy ra với Diệt Thế Hắc Diễm. Thì ra trong suốt thời gian hai năm hắn tu luyện, Diệt Thế Hắc Diễm điên cuồng thôn phệ linh hỏa không có thời gian tiêu hóa, cứ ăn cứ ăn thế là những linh hỏa trong bụng kia không kịp luyện hóa tạo thành một trận bạo động.
Đại khái mà nói Diệt Thế Hắc Diễm giống như nhân loại ăn no cảm thấy chướng bụng khó chịu.
Từ xa Hắc Long bay vọt lên không rồi chui vào bên trong cơ thể của Lục Trần.
Ầm!
Một ngọn lửa dữ dội bùng lên trong cơ thể của Lục Trần. Năng lượng của ngọn lửa vừa mạnh mẽ vừa hỗn tạp hợp lại với nhau tạo nên uy lực không kém gì so với Diệt Thế Hắc Diễm.
Lục Trần vội vàng vận chuyển công pháp giúp áp chế sự điên cuồng của hỏa diễm. Vỏn vẹn mất thời gian nửa tháng mới đem năng lượng hỏa diễm hỗn tạp này luyện hóa toàn bộ.
“Đa tạ lão đại.” Sau khi tiêu hóa xong Diệt Thế Hắc Diễm cảm kích nói một câu.
“Ăn không nổi thì ăn ít thôi, không cần phải ăn một cái là ăn thành thằng béo luôn.” Lục Trần không vui vẻ gì mắng một câu.
Diệt Thế Hắc Diễm lập tức chuyển chủ đề nói: “Lão đại chúng ta đi xuống tầng không gian dưới đi. Tầng không gian dưới toàn bộ là thần hỏa.”
Diệt Thế Hắc Diễm ăn đến trăm đóa linh hỏa đã không đếm xỉa đến những linh hỏa còn lại nữa, đem mục tiêu nhắm đến hỏa diễm cùng cấp ở tầng không gian dưới. Nếu linh hỏa có thể so sánh với thịt cừu, vậy thì thần hỏa ở tầng không gian dưới chính là thịt rồng, sức hấp dẫn với Diệt Thế Hắc Diễm là vô cùng lớn.
“Được.”
Diệt Thế Hắc Diễm đưa ra đề nghị, Lục Trần một giây suy nghĩ cũng không có mà trực tiếp đồng ý.
Bởi vì hắn nghĩ đến Tà Thần, loại này còn thính hơn mũi chó, hơn nữa lòng phục thù vô cùng lớn, thuộc về loại có thù tất báo.
Lúc đầu Tây Môn Vũ đem oán khí đựng vào Tịnh Thế hồ lô, sau đó ném ở khu vực vô tận. Oán khí sau khi sinh ra ý thức vẫn luôn ghi nhớ khí tức của Tây Môn Vũ. Bản thân và Tây Môn Vũ chỉ là tiếp xúc qua vài lần lại từ trên người hắn ngửi ra khí tức của Tây Môn Vũ.
Lục Trần lúc đầu tàn nhẫn chơi Tà Thần một vố, hận ý đối với bản thân e rằng đã vượt qua Tây Môn Vũ. Sau này nhất định sẽ tìm đến cửa báo thù.
Lục Trần nhất định phải trước để ứng phó, cho dù là Diệt Thế Hắc Diễm thăng lên thành Chân Thần. Thứ này không sợ gì chỉ sợ hỏa diễm.
Lục Trần hướng về phía tầng không gian dưới hỏa ngục mà đi. Xuyên qua một đường cửa ngõ thuận lợi đến tầng không gian dưới của hỏa ngục.
Hỏa nguyên tố của tầng không gian dưới so với tầng không gian trên càng cuồng bạo, uy lực cũng càng khủng bố hơn. Trong không khí bao phủ năng lượng nóng bỏng của hỏa diễm. Cấp nhiệt độ này cho dù là Lục Trần cũng dường như cảm giác không thể chịu nổi. Không gian nhiệt độ của hỏa diễm bao phủ có thể gây ra thương tổn đối với Thánh Đế cảnh.
Thường thường Thần Hoàng phạm phải tội ác tày trời sẽ bị truy bắt và giam giữ ở tầng dưới hỏa ngục.
Mặc dù Lục Trần cố gắng hết sức vận chuyển quy tắc chống lại, sau hai phút, một khuôn mặt vẫn bị năng lượng hỏa diễm thiêu đốt đỏ cả một mảng, mồ hôi đầm đìa.
Mặc dù rất nóng nhưng Lục Trần vẫn có thể cố gắng chống lại.
Đi được một đoạn Diệt Thế Hắc Diễm đột nhiên kêu lên: “Lão đại ba ngàn dặm về phía đông, ta ngửi thấy khí tức của đồng loại.”
Lục Trần nghe xong lập tức hướng về phía đông mà đi. Vài phút qua đi đã đến được đích.
Phía trước là một hẻm núi, xung quanh bị một ngọn hỏa diễm năng lượng cuồng bạo bao phủ, so với nhiệt độ hỏa diễm xung quanh còn cao hơn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận