Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 511: Cái Tử Lăng

Một luồng khí tức đáng sợ bộc phát ra từ trên người nữ tử áo tím, đùng một tiếng, cuồng phong đột nhiên nổi lên xung quanh, bàn ghế đều vì khí thế của nữ tử áo tím mà xoay tròn.
Nữ tử áo tím vươn bàn tay ngọc thon dài ra, mặt trên quấn một tầng sắc bén màu đen, có năng lượng khiếp người phát ra từ lòng bàn tay khiến cho người ta có cảm giác bá đạo.
Sau khi chuẩn bị phát động, nữ tử áo tím đẩy ngang ra một chưởng.
Lục Trần đứng tại chỗ bất động, thái độ vô cùng tản mạn, mặc cho đối phương đánh một chưởng đến.
Lúc một chưởng gió gào thét đánh vào trên người Lục Trần, Lục Trần như con lật đật, không lùi về phía sau nửa bước, chỉ dựa vào khí thế bản thân cùng với thân thể cường hoành đã hóa giải chưởng uy của nữ tử áo tím.
Nữ tử áo tím nhìn thấy cảnh này, trên khuôn mặt xinh đẹp lập tức nghiêm túc.
Tuy nàng biết dùng sức một mình phá hủy sáu cung điện màu xám tuyệt đối là thiên tài trong thiên tài, nhưng không ngờ đối phương lại đứng tại chỗ, cứng rắn đón nhận lực lượng mang theo bảy thành chưởng uy của mình.
“Chút sức mạnh này không đủ gãi ngứa, thì ngươi lấy cái gì giết ta.” Lúc nữ tử áo tím giật mình, Lục Trần vẫn có tư thái ôm hai tay, hờ hững nhìn nàng, trong giọng nói mang theo đùa cợt.
Nữ tử áo tím cắn răng, người này tuy hơi càn rỡ, hơi tiện, nhưng không thể phủ nhận chiến lực cực kỳ mạnh.
Quanh thân nàng trào ra ma khí, ma khí màu đen như từng luồng khí lưu chuyển động, hai tay kết ấn, chỉ thấy khí đen quanh thân bắt đầu khởi động, từ trống rỗng hội tụ thành hai thanh kiếm thể màu đen, năng lượng chấn động khuếch tán.
Kiếm thể màu đen phóng thích ra năng lượng khí tức khủng bố, ảnh hưởng không gian xung quanh, nuốt hàn mang vào rồi nhả ra, giống như kiếm địa ngục muốn chém diệt vạn vật.
Đợi hai thanh kiếm thể màu đen thành hình, nữ tử áo tím vươn bàn tay ngọc dài trắng nõn ra, vỗ về phía chuôi của kiếm thể màu đen, chỉ thấy hai thanh trường kiếm màu đen dùng tốc độ cực nhanh xuyên qua Lục Trần, mang theo khí tức cực kỳ sắc bén, dường như muốn xuyên thủng Lục Trần.
Cảm nhận được hai luồng uy năng chấn động lan tràn tới, cơ thể Lục Trần phát lạnh, hơi bất ngờ, vậy mà hắn lại có thể cảm nhận được từng tia uy hiếp, chứng tỏ nữ tử áo tím này thuộc người nổi bật trong cấp Thánh Tử, vượt qua Đường Thiên Vũ, Khương Thải Nghiên… và phần lớn người bên ngoài.
Nhưng lại không có lực uy hiếp gì đối với Lục Trần.
Lục Trần lười biếng giơ tay lên, không phóng thích võ học, chỉ tiện tay ngưng tụ linh lực bao trùm trên tay, nắm thành nắm tay, phân biệt ở mũi kiếm của hai thanh trường kiếm màu đen, va chạm với nhau, chỉ thấy trường kiếm màu đen trong nháy mắt sụp đổ, hóa thành sương mù màu đen rồi tiêu tán.
“Vẫn không đủ gãi ngứa!” Lục Trần thờ ơ nói.
Lần này, sắc thái trong đôi mắt đẹp tròn của nữ tử áo tím nặng nề hơn trước rất nhiều, người này còn mạnh hơn so với trong tưởng tượng mấy phần, bởi vì nàng đã thi triển võ học, ngưng tụ hai thanh trường kiếm màu đen cứng rắn hơn sắt thuần, lại bị tay không tiêu diệt.
Nữ tử áo tím nghĩ không ra sao bên ngoài mười vực lại có thiên tài như vậy, nàng nghe thế hệ trước nói có lẽ người trong mười vực rất yếu mới đúng.
“Nhường ngươi hai chiêu, đến lúc ta ra tay rồi!” Lục Trần nhìn nữ tử áo tím nói.
Lục Trần điều động lực lượng toàn thân, huyết khí ầm ầm kêu lên, huyết khí đáng sợ phóng thích ra, từng luồng lại từng luồng giống như thủy triều khuếch tán, chấn động khiến phòng ốc đều đang run rẩy, có chút bất ổn.
Lúc này nữ tử áo tím khiếp sợ, nàng cảm nhận được một luồng huyết khí đáng sợ ở trên người Lục Trần, luồng huyết khí này tràn đầy vô cùng, vượt xa Nguyên Thần cảnh, luồng huyết khí này xâm nhập khiến trong lòng rất khó chịu.
Từng luồng khí lưu màu đen trên người nữ tử áo tím chuyển động, ma khí xoay tròn, lượn lờ mặt ngoài thân thể, dùng cái này để triệt tiêu huyết khí hùng hậu mà Lục Trần phóng thích ra.
Lục Trần giơ tay lên, linh lực dồi dào hội tụ, ngưng tụ thành một đại thủ ấn, đánh về phía nữ tử áo tím.
Bùm!
Nữ tử áo tím dốc hết toàn lực ngăn cản, nhưng uy lực một chưởng này của Lục Trần quá khủng bố, nàng không thể tránh khỏi bị Lục Trần tát bay, đụng vào trên băng ghế sau lưng.
Một luồng thánh uy đáng sợ đột nhiên xuất hiện, tràn ngập toàn bộ không gian, bất chợt, có một nam tử mặc giáp vị bước ra từ trong hư không, khải giáp tản mát Thánh quang, làm nổi bật người này anh vũ bất phàm.
Trong phòng, thánh uy cuồng bạo, đùng một tiếng, trực tiếp làm sập phòng ốc.
Bất chợt, nam tử mặc giáp vị điều động thánh uy hóa thành một nhánh sông, chuyển động ào ào ào, trực tiếp cuốn về phía Lục Trần.
Sắc mặt Lục Trần thay đổi, không ngờ lại có Thánh cảnh âm thầm can thiệp, thánh uy cuồn cuộn, không thể ngăn cản.
Thời điểm quan trọng, Vu Nghệ xuất hiện, phất tay một cái, lực lượng nặng nề vô hình tràn lan ra ngoài, triệt tiêu thánh uy đang cuốn về phía Lục Trần.
Vu Nghệ nhìn nam tử mặc giáp vị, thản nhiên nói: “Thắng thua là chuyện thường tình, người thắng kiêu ngạo, kẻ thua tỉnh ngộ, ngươi không nên chen vào.”
Lục Trần rất bất mãn nói: “Sao vậy, không đánh lại thì gọi người sao, ngươi muốn đấu gọi người với ta sao.”
“Lui xuống!”
Nữ tử áo tím chật vật bò dậy từ trên mặt đất, nhìn nam tử mặc giáp vị trên hư không, mở miệng nói.
“Công chúa!”
Người này vốn không lùi lại.
Nữ tử áo tím điềm đạm nói: “Cái Tử Lăng ta thua được.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận