Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1683: Đuổi theo không khí sao?

Nhóm người cũng không lập tức hành động, yên lặng đợi tín hiệu.
Ầm!
Cũng không biết qua bao lâu, trên không trung vạn dặm, có một luồng khí tức ngập trời bộc phát, nơi đó xuất hiện một thanh thần kiếm rực rỡ đến cực điểm, thần quang lượn lờ, ước chừng dài mấy ngàn trượng, một luồng khí tức hủy diệt sắc bén tan biến tràn ra từ trên thân thần kiếm, cứ như thể có thể phân tách thiên địa.
Một nam tử trung niên áo xanh xuất hiện phía dưới thần kiếm, quanh người thổi lên kiếm phong kinh khủng, ánh mắt hắn sắc bén, rơi xuống từng pháo đài ở phía dưới, chỉ tay.
Trên vòm trời, chuôi thần kiếm này tách quang huy chói mắt, xông thẳng lên trời, tựa như một kiếm phá thiên, mang theo khí tức hủy diệt tối cao, cực nhanh chém xuống hướng pháo đài.
“Ngươi dám?”
Bên trong thành trì phía dưới truyền ra một tiếng rống giận giống sấm sét, một bàn tay khổng lồ lộ ra, va chạm với thần kiếm.
Ầm, ầm!
Vòm trời nổ tung, truyền ra âm thanh lớn nổ tung màng nhĩ, dao động hủy diệt thổi quét bốn phía, một luồng dao động chí cường khuếch tán, thổi quét qua thân thể mọi người.
Mọi người lập tức kêu rên thành tiếng, khóe miệng tràn ra một chút máu tươi, trên khuôn mặt hiện ra vẻ tái nhợt không bình thường.
Cho dù mạnh như Lục Trần, khí huyết trong cơ thể cũng cuồn cuộn như sóng biển.
Đây chính là sức mạnh va chạm chí cường cấp Thần Đế, cho dù cách xa tám nghìn dặm, nhưng dao động lan tràn tới vẫn khiến bọn họ bị thương.
Ầm!
Trên vòm trời, lại một luồng khí tức Thần Đế ngập trời bộc phát.
Thần lực chết chóc sôi trào, như mây đen nghịt, sóng lớn mãnh liệt.
Trên biển hắc ám, một nữ tử xinh xắn đứng đó, váy trắng tung bay, khuôn mặt tinh xảo đầy nghiêm túc, hai đầu lông mày có chút hiên ngang. Nàng giơ bàn tay trắng nõn như ngọc lên, chậm rãi hạ xuống bao phủ lực lượng tử vong mênh mông cuồn cuộn phía dưới kia.
Nhìn từ xa, giống như một biển chết rơi xuống từ phía trên vòm trời, khiến trong lòng người tràn đầy hít thở không thông.
Phía dưới, trong mắt vô số dị tộc tràn đầy sợ hãi, hiển nhiên bọn họ biết người ra tay là ai.
Một ảo ảnh yêu thú cực kỳ khổng lồ xuất hiện, há ra miệng to như cái chậu, dùng sức hít vào, nuốt toàn bộ lực lượng tử vong vào trong bụng.
Mấy hình bóng bay lên trời, sinh ra thằn lằn, trong đôi mắt to lớn tràn đầy tức giận, trên người tràn ngập dao động cấp Chúa tể.
Thiên Uyên nối thông hai giới, vị trí địa lý quan trọng, Thâm Uyên giới phái phần lớn cường giả trấn thủ nơi đây, Chúa tể tương đương với cấp Thần Đế cũng có vài người, chỉ sợ Thần Đế tập kích tấn công nơi này.
Nếu như nơi này bị công phá, bị người tu hành của Thần giới chiếm cứ một lần nữa, bọn họ muốn tranh đoạt lại, hoặc là phái binh lực từ Thâm Uyên giới tới đây thì cũng rất khó.
Nơi đây, chắc chắn không thể có sai sót.
“Chỉ hai người các ngươi cũng dám tới càn rỡ.” Thâm Uyên giới một phương, năm Chúa tể dị tộc cùng hiện thân, ánh mắt vô cùng lạnh lùng.
“Nếu như cộng thêm bọn ta thì sao.” Một âm thanh thờ ơ vang lên, trong thiên địa có thêm ba người, Võ Thần, Bắc Cực Chiến Thần, Hỏa Thần, bọn họ chia ra đứng ở ba phía.
Mặc dù dáng người Võ Thần nhỏ bé, nhưng khí tức thật sự là người mạnh nhất trong năm người, giống như hợp thành một thể với toàn bộ thế giới, đứng ở nơi đó, tản ra cảm giác áp bách tối cao.
Ánh mắt năm Chúa tể nghiêm túc nhìn Võ Thần, không thể phủ nhận, thực lực Võ Thần vô cùng mạnh, mấy lần cuộc chiến Chúa tể trong lịch sử, bởi vì bọn họ coi thường Võ Thần, số Chúa tể bị giết có thể đếm được.
Sau khi nếm thiệt thòi lớn, mỗi lần đối mặt với Võ Thần, họ cần đưa ra hai Thần Đế kiềm chế đối phương, một người ít nhất là Chúa tể đỉnh phong, một người chỉ cần là Chúa tể là được, thì mới có tác dụng kiềm chế.
Các Chúa tể của Thâm Uyên giới cũng rất nhức đầu với Võ Thần.
Người thứ hai họ khá coi trọng chính là Tử Vong Nữ Thần, đối phương nắm giữ đạo Tử Vong vô cùng lớn mạnh, tiến vào thân thể là có thể tước đoạt sinh cơ, ngay cả của cấp Chúa tể.
Bây giờ, hai người khiến bọn họ nhức đầu đều có mặt, trong lúc nhất thời, trên khuôn mặt năm Chúa tể viết hai chữ to ngưng trọng.
Cường giả hai bên giằng co trên không trung, sau một lúc, một dị tộc Chúa tể đỉnh phong híp mắt, hai tia sáng nguy hiểm bắn ra: “Ha hả, xem ra lần này các ngươi có chuẩn bị, chẳng qua, chỉ là không hề lo lắng hang ổ mình bị công kích một chút nào à?”
Nói thật, năm Chúa tể cũng không sợ khai chiến với nhóm người Võ Thần, bởi vì Chúa tể ẩn nấp tiến vào Thần giới khác, cơ bản là trên địa bàn của mỗi Thần Đế đều có một Chúa tể ẩn núp, chính là đề phòng đám Thần Đế tập kích tấn công Thiên Uyên.
Môt khi Thiên Uyên bị Thần Đế bao vây tập kích tấn công, bọn họ sẽ âm thầm thông báo cho Chúa tể ẩn núp, công kích đại bản doanh của những Thần Đế này.
Người thân, bạn bè của nhóm Thần Đế này chính là điểm yếu của bọn họ.
“Ha ha, các vị đừng căng thẳng, dù nói thế nào chúng ta cũng là bạn bè cũ.” Hỏa Thần như người hòa giải, cười ha ha giảng hòa: “Lần này tới đây không phải vì khai chiến, mà là tán gẫu chút thôi.”
“Võ lão ơi, lấy vài lá trà ngộ đạo ra thưởng trà, mọi người ngồi xuống uống chén trà tâm sự, chẳng phải đẹp sao?”
Tuy nhiên cường giả hai bên đều nhìn Hỏa Thần với ánh mắt ngu ngốc, không phản ứng hắn.

Bạn cần đăng nhập để bình luận