Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 544: Kim Anh Tuấn đến tìm (2)

Hoặc là hắn cũng có thể đến thành Đại Vu để tìm kiếm sự che chở, suy cho cùng thì quan hệ của hắn và Vu Chiến cũng không tệ, thành Đại Vu có một vị Đại Vu trấn giữa, cùng cảnh giới với Phán quyết giả của tộc Ma Bất Tử, chắc chắn sẽ không dễ dàng rơi xuống.
Hắn không sợ bị Thánh Vương bắt được, thành Đại Vu có hai vị Thánh Vương là Vu Nghệ và Hàn Mặc.
Còn về việc sau khi ra ngoài thì càng đơn giản, trời cao mặc chim bay, bể rộng tùy cá nhảy, việc chạy trốn cũng dễ dàng hơn, ngoài ra thì bên ngoài hắn còn có bối cảnh cường đại, Kiếm Đế cung, Phong Lôi các, còn có Đại sư phụ trấn giữ, rất an toàn.
Lục Trần đã sắp xếp tất cả mọi thứ xong xuôi.
Quý Nhiên nhìn về phía Lục Trần hỏi: “Vậy còn ngươi thì sao?”
Lục Trần nói với giọng điệu bình tĩnh: “Các ngươi không cần phải lo lắng cho ta, cứ tự lo cho bản thân là được.”
Hai người Quý Nhiên và Tử Hằng không nói gì, xem xét những việc làm kinh thiên động địa mà Lục Trần đã làm trong quá khứ.
Xem ra lần này đối với hắn mà nói thì cũng không khác với ngao du sơn thủy là bao, không có khó khăn gì.
Từ việc bọn họ đi nửa bước trong bí cảnh cũng khó khăn mà Lục Trần lại có thể phong sinh thủy khởi là có thể thấy được.
Đúng lúc này, hộ vệ bên cạnh lại đi tới, hắn nhìn Lục Trần rồi cung kính nói: “Công tử, bên ngoài lại có thêm một người đến tìm ngươi, tự xưng là Kim Anh Tuấn, xin hỏi ngươi có muốn để cho hắn vào hay không?”
Lục Trần nhướng mày, hắn chưa bao giờ nghĩ rằng Kim Anh Tuấn sẽ đến tìm hắn, có hơi khó hiểu, chẳng lẽ Kim Anh Tuấn cũng giống như Quý Nhiên và Tử Hằng, đã đoán ra thân phận của mình.
Nhưng mà nghĩ lại thì không thể nào, mặc dù Kim Anh Tuấn là sư huynh của mình, nhưng lại lại hoàn toàn không biết gì về việc hắn đóng giả thân phận Kiếm Tam công tử.
Vì vậy nên Kim Anh Tuấn không nên đến đây, điều này càng làm cho Lục Trần khó hiểu, tại sao Kim Anh Tuấn lại muốn đến đây tìm hắn.
Hai người Quý Nhiên và Tử Hằng thì không nói gì, bởi vì Lục Trần ngoài thân phận Kiếm tử của Kiếm Đế cung, còn là đệ tử của Phong Lôi các, được các chủ của Phong Lôi các nhận làm đồ đệ.
Đây đều là những điều mà cả hai biết được, Kim Anh Tuấn là truyền nhân của gia tộc Tài Thần, đồng thời cũng là truyền nhân của của Lôi Thiên Tuyệt, vì vậy tính theo danh phận thì hắn còn là sư huynh của Lục Trần.
Tuy nhiên, Kim Anh Tuấn này không phải là thứ tốt đẹp gì, khi Lục Trần còn chưa nổi tiếng, Kim Anh Tuấn mới là công địch của Thanh vực, chỉ là do Lục Trần người sau hơn người trước, gài quá nhiều người, lấy mất danh tiếng của Kim Anh Tuấn.
Lục Trần liếc nhìn thoáng qua tên hộ vệ, nói: “Không gặp.”
Hộ vệ gật đầu, tỏ vẻ đã hiểu, sau đó bước ra ngoài.
Hai người Quý Nhiên và Tử Hằng đứng dậy, nhìn Lục Trần nói: “Vậy thì bọn ta sẽ không làm phiền ngươi nữa.”
Lục Trần thuận miệng trả lời: “Các ngươi quay về trước đi.”
Hộ vệ đến cửa và nói với Kim Anh Tuấn: “Kiếm Tam công tử không quen biết ngươi, không gặp ngươi.”
Kim Anh Tuấn mặc một bộ quần áo lộng lẫy, cơ thể toát ra khí tức mạnh mẽ, lúc ở trong bí cảnh hắn dựa vào các loại phương pháp giữ mạng khác nhau, không những không xảy ra chuyện gì mà thực lực còn tăng lên rất nhiều.
Ít nhất thì tìm thấy được một vài bức tượng cổ trong núi sâu, hấp thu được rất nhiều sức mạnh tín ngưỡng.
Kim Anh Tuấn cũng biết mình có chút mạo muội rồi, suy cho cùng thì hắn cũng chưa từng gặp Kiếm Tam công tử, hơn nữa theo như thủy tinh ký ức ghi lại thì thực lực của Kiếm Tam công tử siêu mạnh, chắc chắn là một người có nội tâm kiêu ngạo.
Như vậy trong tương lai vẫn có cơ hội tiếp xúc với Kiếm Tam công tử, quay người chuẩn bị rời đi.
Đúng lúc này, Kim Anh Tuấn nhìn thấy Quý Nhiên và Tử Hằng cùng nhau bước ra khỏi phủ thành chủ, mắt anh sáng lên, sau đó nhanh chóng cản lại trước mặt bọn họ.
“Quý Nhiên huynh, Tử Hằng huynh, đã lâu không gặp.” Kim Anh Tuấn chào hỏi nồng nhiệt.
Quý Nhiên và Tử Hằng cũng không muốn chào hỏi Kim Anh Tuấn lắm, nhưng mà ngừa xưa có câu nói không ra tay đánh người tươi cười, bọn họ cũng không tiện mắng Kim Anh Tuấn, nhưng mà chỉ lạnh lùng nói một câu: “Có chuyện gì?”
Kim Anh Tuấn cười nói: “Quý Nhiên huynh, Tử Hằng huynh có thể giúp giới thiệu ta cho Kiếm Tam công tử được không, ta có chuyện cần tìm hắn.”
“Không rảnh.” Quý Nhiên lạnh lùng đáp.
Tuy nhiên trong mắt lại hiện lên một tia kỳ lạ, xem ra như Kim Anh Tuấn không biết Kiếm Tam công tử chính là Lục Trần, nếu không hắn đã không nói từ giới thiệu.
"Ha ha, Tử Hằng huynh, ngươi đừng vội rời đi, ngươi đã quên khi ở Hoang vực Lục Trần đã hãm hại ngươi thê thảm như thế nào rồi sao?" Kim Anh Tuấn thấy Quý Nhiên phớt lờ mình, hắn đảo mắt nhìn Tử Hằng cười nói.
Khi còn ở Hoang vực, Tử Hằng cũng là nạn nhân nên hắn không tin rằng Tử Hằng sẽ không để ý đến mình.
"Ngươi có ý gì?" Quả nhiên, khi hắn nói ra điều này, Tử Hằng nhìn hắn hỏi.
Kim Anh Tuấn cười to nói: "Sư đệ của ta lừa gạt ngươi nhiều như vậy, chẳng lẽ ngươi không muốn trả thù hắn sao?"
Kim Anh Tuấn nói đến đây, chủ đề câu chuyện lại thay đổi, hắn tức giận nói: "Thật không dám giấu, ta và Tử Hằng huynh ngươi đồng bệnh tương liên, cũng bị sư đệ kia hoá cấp hãm hại thê thảm nên đã chuẩn bị trả thù. Trong tay ta có một vũ khí bí mật, chỉ cần ngươi giới thiệu ta với Kiếm Tam công tử, chúng ta có thể đối phó với Lục Trần ngay lập tức."
Bạn cần đăng nhập để bình luận