Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 671: Hai tên đồng bóng

Trong mắt thị nữ hiện lên ý hả hê.
Người này đi vào quấy rầy khách quý mà gia tộc u Dương tiếp đãi khiến cho khách quý không vui, rất có thể sẽ bị đuổi ra khỏi gia tộc u Dương.
Cho dù sau đó, tiểu thư biết là do nàng cố ý gây ra nhưng mà dựa vào tình nghĩa tỷ muội của tiểu thư thì nhiều nhất cũng chỉ mắng nàng vài câu.
Lục Trần khẽ gật đầu, sau đó bình tĩnh đi vào, đập vào mắt là một cái sân rộng lớn, lót gạch màu xanh.
Bên trong sân lớn này có mười mấy người đang ngồi, mà trước mỗi người đều bày trái cây lấp lánh, rượu hoặc trà nước, cả nhóm người đang trò chuyện rất vui vẻ.
Lục Trần đi tới khiến một đám người đều nhìn hắn.
Trong đó có mấy người có ánh mắt tương đối kỳ lạ, thậm chí còn mang theo hận ý đến nghiến răng nghiến lợi.
“Haha, náo nhiệt nhỉ.” Da mặt Lục Trần dày như tường thành, cứ như quen biết mà mở miệng nói, sau đó nhìn u Dương Ngọc Thường, bất mãn nói: “Các ngươi làm chủ nhân mà cũng keo kiệt quá, bọn ta từ xa chạy đến Vạn Trọng phong lịch luyện, kết quả là ngay cả phòng tu luyện cũng không sắp xếp cho một gian, còn nhất định phải để cho ta tìm đến ngươi.”
“Đây không phải nơi ngươi nên đến.” Bên cạnh có một thanh niên nhìn Lục Trần, lạnh lùng nói.
Hắn nghe ý tứ của Lục Trần cũng đã hiểu ra người này là người của hoàng triều bình thường, loại người này không có khả năng được gia tộc u Dương tiếp đãi.
Mà bọn họ là yêu nghiệt của Huyền vực cùng các vực khác tụ hội, một thanh niên hoàng triều bình thường lại muốn tham gia vào, căn bản không có tư cách.
“Thiên hạ này, còn chưa có nơi ta không nên đi.” Lục Trần thu lại biểu cảm, thản nhiên nhìn đối phương, trong giọng nói tràn ngập sự tùy hứng.
“Nhận của ta một chưởng, nếu có thể nhận thì ta để ngươi ở lại chỗ này.” Ánh mắt than niên này sắc bén nhìn chằm chằm Lục Trần, lạnh lùng nói.
“u Dương Xung, dừng tay!”
Ngay vào lúc khí tức của thanh niên bùng phát, giơ bàn tay lên muốn xuất thủ thì đúng lúc này, u Dương Ngọc Thường lên tiếng ngăn cản đối phương.
Thanh niên khó hiểu nhìn u Dương Ngọc Thường một cái nhưng cuối cùng chỉ hừ một tiếng, không nói lời nào.
Vốn dĩ khi gặp phải thanh niên ngông cuồng đến cực điểm này, Lục Trần không ngại dỡ xương hắn ra, nhưng lại nhìn thấy người quen ở hiện trường nên thôi bỏ đi.
Lục Trần thấy một thanh niên môi hồng răng trắng, đối phương đang oán hận nhìn chằm chằm hắn.
“Tiểu Thượng Thượng.”
Lục Trần như không nhìn thấy nỗi hận trong mắt hắn, nhiệt tình chào hỏi, sau đó sải bước chạy nhanh qua, không quan tâm đến sự phản đối của người trong cuộc, vai kề vai, làm như rất thân quen.
“Bỏ ra.” Ngao Thượng khẽ gầm lên, mặt đen như đít nồi, bất mãn giãy giụa.
Trong lòng vừa tức lại vừa nóng nảy, ôm ta làm gì, ta và ngươi rất quen à.
Hắn có chút nghĩ không ra, ở Huyền vực cũng gặp được tên vô sỉ chết tiệt này, đúng là không có chuyện gì tốt.
“Tiểu Thượng Thượng, dù gì hai ta cũng có giao tình tâm đầu ý hợp, mấy năm không gặp, chẳng lẽ ngươi không cần ta nữa sao?” Lục Trần mang vẻ mặt xúc động nói.
Ngao Thượng hộc máu, quỷ mới nhớ ngươi, quỷ mới có giao tình tâm đầu ý hợp với ngươi, ngươi hại ta còn chưa đủ thảm sao.
Cảnh tượng này, khiến người bên ngoài nhìn với ánh mắt quái dị, trông như hai tên gay vậy.
Trong mắt u Dương Ngọc Thường hiện lên một tia kỳ dị, thanh niên này rất thân với thái tử Ngao Thượng của tộc Chân Long sao?
u Dương Xung vừa muốn ra tay với Lục Trần, khi vừa chứng kiến cảnh này thì ánh mắt có hơi mất tự nhiên.
Vốn cho rằng đối phương chỉ là người của hoàng triều bình thường, hiện giờ xem ra không phải như vậy, chí ít là người dám tùy tiện kề sát cánh với thái tử Ngao Thượng.
“Cái đó, u Dương Ngọc Thường, mau lấy cho ta cái ghế, ta muốn ngồi cạnh Tiểu Thượng.” Lục Trần nghiễm nhiên mang bộ dáng chủ nhân sai bảo thị nữ, nhìn u Dương Ngọc Thường nói.
u Dương Ngọc Thường nghe thấy lời của Lục Trần, khóe miệng giật giật nhưng vẫn bảo một thị nữ bên cạnh, chuẩn bị ghế và đồ ăn.
“Ngươi bỏ ta ra.”
Ngao Thượng đỏ bừng mặt, cách xưng hô cực kỳ thân thiết của Lục Trần khiến hắn nổi da gà, chưa từng thấy tên nào không biết xấu hổ như vậy.
Ngao Thượng gầm nhẹ, ầm một tiếng, một năng lượng khủng bố bộc phát từ trong cơ thể hắn ra, mang theo từng tia long uy, khiến người xung quanh đều thay đổi sắc mặt.
Tộc Chân Long là hoàng tộc trong yêu thú, không chỉ thể lực cường đại mà còn có long uy đáng sợ.
Ngao Thượng có được cảnh giới Nguyên Thần cảnh viên mãn, sắp đến Vương cảnh, người ở đây còn chưa có ai dám nói có thể thắng được hắn.
Nhưng mặc dù Ngao Thượng bộc phát khí tức, nhưng vẫn bị hai tay Lục Trần giam giữ, không thoát được trói buộc của Lục Trần.
Ngao Thượng muốn chửi tục, mấy năm nay thực lực của hắn tăng lên nhiều như vậy, bốn năm tiến vào tổ địa Long tộc tu luyện, thực lực tăng vọt, vốn tưởng lần này, cho dù không thể thắng dễ dàng tên chết tiệt này thì thực lực chắc cũng ngang nhau.
Nhưng tên vô sỉ này vẫn áp chế hắn.
Sao lại có người còn biến thái hơn cả lực lượng tộc Chân Long của hắn chứ.
“Gừ!”
Ngao Thượng gầm nhẹ, chỉ thấy cơ thể hắn nở rộ kim quang lấp lánh, hiện lên vô cùng thần thánh, vô số kim quang hóa thành một cự long màu vàng, quấn lấy thân thể Ngao Thượng, muốn đánh văng Lục Trần ra.
Nhưng mà vẫn vô dụng như vậy.
Hai tay Lục Trần phát lực, sức mạnh nặng nề. Chỉ thấy còn chưa ngưng kết thành hư ảnh Kim Long đã trực tiếp bị hai tay Lục Trần đè cho sụp đổ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận