Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 870: Cứu hay không

Nói thật, hắn không chút tình nguyện cứu chữa ngoại bà của mình, chỉ là nể mặt lần trước đối phương giúp đỡ ngăn cản một Nhân Hoàng đại thành, không còn nhiều sức nên ôm quyết tâm phải chết, trong lòng của hắn thoáng có chút xúc động.
“Cầm cho nàng uống đi!” Cổ tay Lục Trần lật ngược, xuất hiện một bình sứ tinh xảo, đồng thời nói: “Sau khi dùng xong thương thế sẽ khỏi hẳn rất nhanh, còn có thể gia tăng tuổi thọ.”
“Đây là gì vậy?”
Thư Mộng Lan lau nước mắt đón lấy, tò mò hỏi một câu.
Lục Trần giải thích: “Một Thánh dịch chữa thương, cho dù trọng thương sắp chết chỉ còn lại một tia khí tức cũng có thể cứu trở lại.”
Thư Mộng Lan nghe được lời của Lục Trần, lúc này cầm lấy bình sứ vội vàng rời đi.
Thứ mà Lục Trần lấy ra là Chân Long dịch, cuỗm được từ trên người của Ngao Thượng lúc trước, tổng cộng mười hai bình, bản thân mới dùng một bình, cho lão già một bình, còn dư lại mười bình nằm phủ đầy bụi ở bên trong nhẫn không gian.
Lấy ra một bình Chân Long dịch cũng đủ cứu ngoại bà một mạng, hiệu quả bá đạo khi dùng Chân Long dịch còn có thể gia tăng một phần tuổi thọ.
Trong một gian phòng nào đó.
Trên giường có một bà lão đang nguy kịch tính mạng, xung quanh tụ tập một đám người, đều là người quan trọng của Thư gia.
Lý Diên là chiến lực đứng đầu Thư gia, có cảnh giới Nhân Hoàng đại thành, bởi vì mấy ngày trước đại chiến nên sắp không ổn nữa.
“Đều là do Lục Trần, nếu không phải hắn trêu chọc gia tộc Thuần Vu thì mẫu thân cần gì phải chiến đấu với Nhân Hoàng đại thành của gia tộc Thuần Vu, vốn còn hai ba mươi năm thọ nguyên, hiện tại thì hay rồi, thọ nguyên cạn rồi.” Thư Mộng Yến thản nhiên nói, hắn không chút thiện cảm nào đối với Lục Trần, chủ yếu là Lục Trần không chút tôn kính đại cữu cữu như hắn.
Thư Mộng Siêu cũng mở miệng nói: “Đúng vậy, nếu Lục Trần không gây phiền phức thì mẫu thân cần gì phải giày vò.”
Thư Mộng Phong mở miệng nói: “Hai người các ngươi đừng nói như vậy, Lục Trần tốt xấu gì cũng là cháu ngoại trai của chúng ta.”
Thư Mộng Yến hừ lạnh một tiếng: “Cháu ngoại trai, ngươi thấy hắn tôn trọng chúng ta chưa, trong mắt có chúng ta không?”
“Câm miệng lại!”
Trên giường truyền đến tiếng quát khẽ, chỉ thấy Lý Diên nhìn ba đứa con trai của mình, tức giận không ngừng mắng: “Lão thân vốn không sống được bao lâu nữa, ta có thể mãi che chở Thư gia sao, dù bây giờ ta chết hay là ba mươi năm sau chết, Thư gia cũng sẽ xong đời ở trong tay các ngươi.”
Lời này khiến cho sắc mặt ba huynh đệ đỏ lên, nói không nên lời.
“Chỉ có bản thân mạnh lên mới thật sự là mạnh, khụ khụ khụ!” Lý Diên nói xong, ho ra một ngụm máu tươi đỏ thẫm.
“Mẫu thân, mẫu thân!”
Thư Mộng Lan vội vàng bước ra khỏi đám người, đi tới trước giường bệnh, lấy nắp bình sứ ra, vội vàng nói: “Mẫu thân, mau uống đi.”
“Ngũ muội, đây là gì vậy?” Thư Mộng Phong hỏi một câu.
Thư Mộng Lan trả lời: “Lục Trần cho ta, nói là có thể cứu mạng mẫu thân, còn là cái gì thì không nói rõ.”
“Cứu mạng, nực cười!” Thư Mộng Yến ở bên cạnh châm chọc nói: “Mẫu thân là tiêu hao lực sinh mệnh, lực sinh mệnh đã đi tới đại hạn, hơn nữa lại thêm trọng thương, cho dù là Vạn Thọ đan thì cũng không có tác dụng.”
“Nếu như vì hắn áy náy với mẫu thân mà ra tay thì chi bằng luyện thêm một ít đan dược cho mấy tiểu bối đi!” Thư Mộng Siêu phụ họa một câu.
Vừa nói ra lời này, thế hệ trẻ xung quanh lập tức lộ ra vẻ hừng hực.
Vậy mà Lục Trần lại là một Đan Hoàng hàng thật giá thật, có thể luyện chế đan dược phá cảnh từ Nguyên Thần cảnh đến Thánh cảnh, rất nhiều tiểu bối trong số họ mới Nguyên Thần cảnh nên rất cần đan dược.
Lúc mọi người nói chuyện, từng giọt Chân Long dịch rót vào hộ thể cho Lý Diên, bắt đầu bổ dưỡng nội thương và huyết nhục, Lý Diên cảm nhận được biến hóa nghiêng trời lệch đất trong cơ thể, khí tức suy bại kia bắt đầu bành trướng, trong mắt bắn ra vẻ cực kỳ kinh ngạc vui mừng, thân thể đều bắt đầu run rẩy.
Người xung quanh cảm nhận được một lực sinh mệnh bành trướng, ngừng nói chuyện, trong mắt lộ ra từng luồng dị sắc.
Đặc biệt là ba huynh đệ Thư Mộng Yến vô cùng kinh ngạc vui mừng, vốn mẫu thân không còn bao nhiêu lực sinh mệnh, tử khí nặng nề, chỉ dựa vào hơi thở cuối cùng, có thể chết đi bất cứ lúc nào, nhưng hiện tại mẫu thân lại tỏa ra sức sống mạnh mẽ.
Lục Trần lấy ra thứ gì vậy, vậy mà lại có hiệu quả ngay lập tức.
Khí sắc Lý Diên hồng nhuận, hai mắt từ vô thần trở nên hữu thần, kinh ngạc nói: “Ta tốt hơn nhiều rồi, nội thương đang nhanh chóng chữa lành, hơn nữa sinh mệnh đang xảy ra lột xác, ta cảm giác ta còn có thể sống một ngàn năm, không, một vạn năm.”
Lời nói của Lý Diên khiến người xung quanh giật mình, ngay sau đó là vui mừng.
Lý Diên có thể chuyển nguy thành an, đối với Thư gia là một chuyện vui lớn, những tiểu bối đó như trút được gánh nặng, bởi vì bọn họ không muốn mất đi bà lão này hoặc là bà lão chết đi, Thư gia không có Nhân Hoàng đại thành tọa trấn thì sẽ khó bước vững ở thành Phi Tuyết.
Bởi vì gia tộc bên trong thành Phi Tuyết kiêng kị bà lão Nhân Hoàng đại thành này nên mới không dám ra tay.
“Mẫu thân, ngươi không sao rồi, tốt quá!” Thư Mộng Lan mừng đến phát khóc.
Mặc dù Lý Diên không biết vừa nãy đã uống dược dịch gì, nhưng uống vào trong bụng, hiệu quả ngay lập tức nói rõ đây là dược dịch chí bảo chữa thương nào đó, không biết giá cả trân quý cỡ nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận