Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1237: Mạnh mẽ xông tới?

Kiếm Tam suy nghĩ cũng quá đơn giản rồi, sao bọn họ có thể mệnh lệnh cho Sư tộc, còn nữa, Sư tộc dựa vào cái gì mà nghe bọn họ dặn dò.
Nếu như trên dưới Yêu tộc và Nhân tộc Sơn Hải giới một lòng, Nhân tộc bọn họ tìm kiếm Thiên Yêu cũng sẽ không khó khăn như hiện giờ.
Hỏa Tích Quân nhíu mày, mở miệng hỏi: “Ngươi dựa vào cái gì mà cho rằng Sư tộc nghe lời ngươi, đừng quên vừa rồi ngươi đã giết hai đệ tử Sư tộc.”
Lục Trần mang theo giọng điệu tự tin trả lời: “Bọn họ không thể không nghe.”
“Đúng rồi, Kiếm Tam huynh, thanh niên Sư tộc trước đó sử dụng sư hống công với ngươi, ngươi lại không sao cả, lẽ nào ngươi đi con đường quy tắc kiếm đạo nhập Thánh Vương sao.” Kim Dương nghĩ đến cảnh tượng lúc trước, chuyển chủ đề hỏi.
“Ngươi đoán xem?” Lục Trần cười nói, đưa ra một câu trả lời mơ hồ.
“Hơn phân nửa là vậy.”
Kim Dương không đoán nhưng xác suất giả định trong lòng đã đạt tới chín mươi chín phần trăm.
Kiếm Tam mới Thánh Vương sơ kỳ, thực lực lại mạnh đến mức giết thanh niên Sư tộc Thánh Vương đỉnh phong, hơn nữa còn không đổi sắc dưới lực lượng sóng âm khủng bố của sư hống công, hơn phân nửa là đi con đường quy tắc kiếm đạo nhập Thánh Vương.
Đi con đường quy tắc kiếm đạo nhập Thánh Vương được công nhận là loại quy tắc gian nan nhất Sơn Hải giới, Kiếm Đế cung lập phái đến nay, người thành công đi quy tắc này chưa đến trăm người.
Ngay cả yêu nghiệt như Yến Tử Hiên cũng không thành công.
Mà Kiếm Tam trước mặt chắc chắn đã thành công.
Kim Dương nghĩ đến từ lúc đi ra từ Ngũ Hành tông, người đó cho hắn đáp án là đi con đường quy tắc Hỏa Diễm nhập Thánh Vương, khóe miệng không ngừng co giật, sư đệ này của Yến Tử Hiên làm gì đơn thuần.
Cả đường không nói gì, nửa tháng sau, ba người họ đi tới lãnh địa của Sư tộc.
Khu vực nơi Sư tộc sinh sống vô cùng nóng bức, giữa thiên địa trôi nổi hạt hỏa diễm nồng đậm, phía trước bọn họ có một thần sơn hỏa diễm kéo dài, bốc hơi nóng từ dưới lòng đất.
Lãnh địa của Sư tộc được xây dựng ở nơi này.
Khi ba người họ đi tới trước sơn môn, hơn trăm con sư tử uy võ bất phàm đứng ở bốn phía thần sơn, yêu khí mênh mông, ánh mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm chiến thuyền màu đen của ba người họ.
Sư tộc đã biết hai thiên kiêu phái ra bị chém giết, hung thủ chính là đệ tử Kiếm Đế cung.
Mặc dù không rõ dưới sự chênh lệch mấy tiểu cảnh giới, tại sao thiên kiêu trong tộc vẫn bị chém giết, nhưng bọn họ lại tràn ngập hận ý với hung thủ, trong mắt hung quang khiếp người.
“Gầm gầm gầm!”
Từng tiếng gầm gừ trầm thấp từ trong cổ họng bầy sư tử truyền ra, chỉnh tề nhất trí, tiếng rống chấn trời, núi lay động, giống như thiên quân vạn mã, khí thế ngập trời.
Ầm đùng đùng!
Chiến thuyền màu đen bị sóng âm bao trùm, lắc lư kịch liệt, giống như một chiếc thuyền dẹt trong biển rộng, dường như sẽ bị mưa to gió lớn cuốn đi bất cứ lúc nào.
“Sao vậy, biết bổn soái đến nên sớm ra hoan nghênh sao.” Ánh mắt Lục Trần nhìn về phía một con sư tử khổng lồ đang đứng trên thần sơn, trong đó không thiếu tồn tại Chí Tôn cảnh, không chỉ không tức giận, còn tự cho là đối phương hoan nghênh hắn.
Lời này không chỉ khiến Sư tộc cạn lời, mà còn khiến Kim Dương và Hỏa Tích Quân bên cạnh cạn lời.
Người ta đang thị uy với ngươi đó.
Ngươi đã giết hai tộc nhân của người ta, người ta không chỉ không tức giận, còn ra hoan nghênh ngươi sao.
Đầu óc thật sự bị cửa kẹp rồi à.
“Cút, Sư tộc không hoan nghênh ngươi!” Một âm thanh lạnh như băng phun ra từ trong miệng Sư tộc nào đó, trong đồng tử tràn ngập lệ khí nồng đậm.
“Các ngươi có hoan nghênh ta hay không là chuyện của các ngươi, ta tới nơi này là dặn dò các ngươi làm việc.” Lục Trần nhìn từng con sư tử nói.
“Sư tộc các ngươi hãy hạ lệnh, dặn dò tất cả Yêu tộc chém giết tất cả Thiên Yêu ẩn giấu trong Thiên Thú Sâm Lâm, dâng đầu Thiên Yêu đến trước mặt ta thì ta sẽ không ra tay với các ngươi, các ngươi ngoan ngoãn nghe mệnh lệnh, như vậy hai bên đều vui vẻ.” Lục Trần nói.
Nhưng vừa dứt lời, từng ánh mắt trào phúng lập tức nhìn về phía Lục Trần.
Ra lệnh cho Sư tộc bọn họ tìm Thiên Yêu, ai cho hắn dũng khí đó vậy.
Lẽ nào đệ tử Kiếm Đế cung thật sự là kẻ ngốc sao?
“Tiểu bối của Kiếm Đế cung, ngươi cút đi, nếu không cút, ta sẽ xé ngươi.” Trong bầy sư tử bỗng nhiên xuất hiện một lão giả uy nghiêm, đôi mắt mang theo ánh sáng sắc bén hung hăng đâm về phía Lục Trần, lời nói ra cũng mang theo lạnh lùng nghiêm nghị.
Trên người hắn tản ra chấn động cấp Thiên Tôn.
“Ha ha ha, khẩu khí thật lớn!” Lục Trần cũng dùng đôi mắt sắc bén đến cực điểm nhìn về phía người đó, khinh thường nói: “Ta đứng ở nơi này, nếu lá gan ngươi đủ lớn thì ra đây xé ta đi.”
Ầm!
Trên người lão giả nở rộ khí tức vô cùng đáng sợ, yêu lực khủng bố bốc lên xung quanh hắn, bầy sư tử xung quanh đều phát ra phẫn nộ gầm nhẹ, tiếng rống thành mảng.
“Thật sự cho rằng ta không dám giết ngươi sao?” Thiên Tôn Sư tộc híp mắt, bắn ra ánh sáng nguy hiểm, hiện tại hắn thật sự có ý ra tay.
“Ngươi muốn diệt tộc thì cứ đến!” Lục Trần không thèm để ý cười cười, lời này khiến cho đồng tử Thiên Tôn Sư tộc hơi co rụt lại.
Thiên Tôn Sư tộc nhìn kỹ Lục Trần thật lâu, nói: “Muốn Sư tộc nghe ngươi dặn dò, điều này là không thể.”
“Vậy đừng trách ta mạnh mẽ xông vào!” Lục Trần chậm rãi mở miệng nói.
Mạnh mẽ xông vào?
Thiên Tôn Sư tộc dường như nghe được chuyện cười hay nhất trên đời, sau đó vung tay lên.
Ầm đùng đùng!
Bạn cần đăng nhập để bình luận