Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 927: Chiến đấu với Hắc Trạch

Vù vù!
Quanh người của Hắc Trạch tràn ngập dao động hắc ám mạnh mẽ, trên vòm trời bỗng nhiên tối sầm, chỉ thấy một bàn tay to lớn đen nhánh mang theo sức mạnh cuồn cuộn, trực tiếp bay thẳng đến giết Lục Trần.
Luồng sức mạnh này, đã vượt qua cực hạn sức mạnh mà Nhân Hoàng đại thành vận dụng, nói rõ Hắc Trạch có thể đánh với Thánh cảnh bình thường rồi, mặc dù không đánh lại Thánh cảnh chân chính, nhưng mà đối kháng mấy hơi thở thì vẫn có thể đủ sức làm được.
Người của ngoại giới thấy Hắc Trạch ra tay bá đạo như thế thì biết Hắc Trạch muốn nhanh chóng giải quyết trận chiến, bất chợt, ánh mắt của bọn họ rơi vào trên người Lục Trần, cũng không biết người thanh niên này sẽ dùng cách gì đỡ sát chiêu của Hắc Trạch.
Lục Trần thấy bàn tay to đen tối hạ xuống, cũng cảm nhận được một cảm giác nguy hiểm, luồng sức mạnh của đối phương rất lớn mạnh, suy cho cùng người này không phải Nhân Hoàng đại thành bình thường, mà là một trong những thiên tài của Hắc Ám thiên, nhất lưu cùng cảnh giới, chỉ có lác đác mấy người của Hắc Ám thiên có thể chính diện áp chế người ở cùng cảnh giới.
Thân thể Lục Trần tách ra một luồng kiếm quang sáng chói, một luồng kiếm dao động nhộn nhạo, giống như một chùm sáng, phóng lên cao, va chạm với bàn tay to đen nhánh của Hắc Trạch.
Dưới rất nhiều ánh mắt kinh ngạc, bàn tay to đen nhánh bị kiếm quang đập vỡ ra, chờ lực công kích tản đi, xung quanh chỉ có khí lưu cuốn lên cuồng bạo, nhanh chóng lan đến nơi xa.
“Có tư cách để ta nhìn thẳng ngươi rồi!” Hắc Trạch thấy công kích của mình bị phá, ánh mắt từ từ trở nên nghiêm trọng, hắn lạnh giọng nói.
Mặc dù người thanh niên trước mắt này ở Hoàng cảnh đỉnh phong, nhưng rõ ràng không kém gì hắn, nếu như không thể lấy ra một chút bản lãnh thật sự, có lẽ còn chưa chắc bản thân có thể đánh bại đối phương.
Hắc Trạch hít một hơi thật sâu, sức mạnh trong cơ thể cuồn cuộn, giống như biển gầm phun trào, Hắc Trạch mang theo sức mạnh kinh khủng, bóng dáng lại càng hóa thành một quang mang, trực tiếp xông về phía Lục Trần, lực lượng quy tắc màu đen quấn quanh bàn tay, không ngừng mà chụp động, từng đòn sức mạnh rơi vào trên người Lục Trần.
Đối với công kích cuồng bạo gần người Hắc Trạch, hiển nhiên Lục Trần không sợ chiến, vừa cứng đối cứng với đối phương, va vào không gian tạo ra tiếng bang bang, vừa còn nhàn rỗi hỏi: “Không có sát chiêu mạnh mẽ sao, ta muốn thưởng thức một chút.”
Lục Trần nắm quyền ấn, tốc độ nhanh chóng đến tận cùng, mang theo sức mạnh ngang ngược cương mãnh, chấn động đến mức bàn tay Hắc Trạch xuất hiện cảm giác đau đớn, cảm giác lòng bàn tay cũng nứt ra rồi.
Trong ánh mắt Hắc Trạch hiện lên vẻ khiếp sợ, cứng đối cứng với đối phương, kết quả chịu thiệt chính là mình, khí lực đối phương lớn mạnh rõ ràng vượt ra khỏi dự liệu của hắn, khí huyết mênh mông kia giống như nước lũ cuồn cuộn trong cơ thể, vang lên từng hồi tiếng nổi, hơn nữa sức mạnh của mình oanh kích đối phương, lại không xảy ra chút chuyện gì.
Người ở xung quanh thấy Hắc Trạch và Lục Trần cận chiến, hơn nữa đánh kịch liệt như vậy, có chút giật mình, quả nhiên không hổ là người dám khiêu khích Hắc Trạch, người bình thường đã sớm thua trong tay Hắc Trạch.
Người thanh niên này lại có thể chiến đấu với Hắc Trạch lâu như vậy.
Hai đấm của Lục Trần tụ lực, một tay đón công kích của Hắc Trạch, mặc dù chịu một chút thương tổn, nhưng không quan hệ quá lớn đối với hắn, một cái tay khác nắm tay, sức mạnh ngang ngược oanh kích bộ ngực của Hắc Trạch, trực tiếp đánh Hắc Trạch đến mức khí huyết lẫn lộn, suýt nữa không nhịn được hộc máu.
Thân hình Hắc Trạch chợt lóe, tách ra khoảng cách trăm trượng với Lục Trần, ánh mắt nghiêm trọng nhìn chằm chằm Lục Trần.
“Sự kiên nhẫn của ta bị ngươi hao tổn hết rồi, nếu như ngươi cũng chỉ có chút bản lĩnh này, vậy khiến ta rất thất vọng, nếu khiến ta thất vọng thì ngươi có thể nằm ở trên giường rất lâu.” Lục Trần nhìn Hắc Trạch nói.
Người ở phía ngoài nghe thấy lời nói của Lục Trần, trong lòng có chút tức cười, người thanh niên này thật ngạo mạn, hắn lại dám xem thường Hắc Trạch.
“Được, sẽ cho ngươi thấy công kích chân chính của ta, nếu như thua, ta không còn lời nào để nói.” Hắc Trạch lau đi máu tươi ở khóe miệng, lạnh giọng nói.
Hắc Trạch nói xong, ý niệm vừa động, buông thả toàn bộ quy tắc Hắc Ám mà chính mình lĩnh ngộ, một luồng dao động thờ ơ phát ra từ thân thể của hắn, hình như tầng dao động này ảnh hưởng tới không gian xung quanh, khiến cho bầu trời trở nên tối sầm rồi trở thành một mảnh mờ mờ.
Bỗng nhiên đài chiến đạo từ ban ngày biến thành đêm tối.
Đây là quy tắc Hắc Ám khiến trời đất hóa thành thế giới hắc ám.
Từ nơi này có thể thấy được, Hắc Trạch lĩnh ngộ không ít quy tắc Hắc Ám, lĩnh ngộ quy tắc nhiều hơn so với Nhân Hoàng đại thành bình thường, có lẽ khoảng cách đến Thánh cảnh chỉ có nửa bước thôi.
Hắc Trạch hoàn toàn có thể thao túng vô số hạt quy tắc Hắc Ám trong không khí, sau khi phóng to vô hạn, hạt quy tắc Hắc Ám chiếm lĩnh không gian, khiến thế gian xuất hiện hắc ám.
Mặc dù xung quanh trở thành một mảnh mờ mờ, nhưng Lục Trần vẫn có thể nhìn thấy bóng dáng của Hắc Trạch.
Xuy!
Quy tắc Hắc Ám cuồn cuộn xung quanh, đậm đặc giống như vật chất sềnh sệch màu đen trạng thái lỏng đang cuồn cuộn, tạo thành khí lưu màu đen.
Quy tắc Hắc Ám hóa thành lưỡi dao quy tắc, giải phóng một luồng dao động hủy diệt, chém về phía Lục Trần.
Bạn cần đăng nhập để bình luận