Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1822: Canh rùa già (2)

Bởi vì cấp Thiên Đế ẩn nấp trong tối giống như những khối u ác tính, dễ dàng có thể hủy diệt một môn phái đứng đầu, nhất thiết phải giết toàn bộ.

Hạt châu!
Chúa tể của châu này là tộc Thiên Hạt, sở trường của tộc này là dùng độc. Kịch độc vào trong cơ thể rất khó hóa giải, Thiên Hạt hoàng chủ không có ở trong tộc địa, không biết đã trốn đi đâu rồi.
Do Hoàng Chủ vẫn chưa chết nên bọn chúng không dám đuổi cùng giết tận đối với Thiên Hạt, bởi vì Hoàng Chủ không có tộc quần sẽ càng thêm điên cuồng, đạo lý chân trần không sợ mang giày, điều này ai cũng hiểu.
Thành Thiên Hạt, từng con bọ cạp hóa thành hình người ngẩng đầu lạnh lùng nhìn về phía chiến thuyền trên không trung.
Đây đã là lần thứ hai người tu hành của Nhân tộc xuống thành Thiên Hạt rồi.
Có điều bọn chúng không hề bận tâm, trong lòng thậm chí còn có chút nực cười. Chỉ cần ngày nào Hoàng Chủ của bọn họ còn sống thì những Nhân tộc này sẽ không dám đuổi tận giết tuyệt.
Bọn họ vẫn có thể sống rất tốt như cũ.
“Ơ đó là Huyền Quy tộc trưởng.”
Đột nhiên có Thiên Hạt cự đầu nhìn thấy bóng dáng của Huyền Quy tộc trưởng, toàn thân run lên, sắc mặt trắng bệch, trong lòng nổi lên ý nghĩ sợ hãi mãnh liệt.
Tộc Huyền Quy giỏi về tính toán, chỉ cần có quan hệ nhân quả liền có thể tính ra được vị trí đại khái.
Thế nào là quan hệ nhân quả. Nơi Hoàng Chủ bế quan và vật liền thân, chỉ cần có những thứ này Huyền Quy tộc trưởng có thể tính ra được vị trí đại khái.
Huyền Quy tộc trưởng vào thành, đến nơi của Thiên Hạt hoàng chủ, chỉ là ngồi im một lúc liền đứng dậy rời đi, đến trước mặt bọn Lục Trần tự tin nói: “Ta đã tính ra vị trí đại khái của Thiên Hạt hoàng chủ.”
Dứt lời quay người về một hướng mà đi.
Cả đám Lục Trần tự nhiên đi theo sau Huyền Quy tộc trưởng.
Không lâu sau, Huyền Quy tộc trưởng dẫn bọn họ đến một nơi âm u. Nhiệt độ nơi đây rất thấp đầy rẫy vô số oan hồn, lực lượng đại đạo loang lổ đan vào nhau, là một vùng tuyệt địa, người bình thường sẽ không đến những nơi như này.
Lúc này, một nam tử trung niên mặc đồ đen trốn ở trong tuyệt địa tu hành, toàn thân lưu chuyển luồng khí màu đen, bên trong ẩn chứa độc tố mãnh liệt.
Người này chính là Thiên Hạt hoàng chủ.
“Chuyện gì vậy, tại sao trong lòng ta không yên, luôn cảm thấy nguy hiểm cận kề…” Mặc dù Thiên Hạt hoàng chủ đang tu hành nhưng luôn không thể tịnh tâm, mí mắt co giật, dường như có mối nguy hiểm sắp rơi xuống.
Bỗng nhiên có một phần thần niệm ngang ngược quét tới, rất nhanh đã khóa chặt hắn.
Mặt Thiên Hạt hoàng chủ lập tức biến sắc, hóa thành một vầng sáng đen bay lên trời. Thế nhưng trên bầu trời đột nhiên xuất hiện một đồ án phong ấn vô cùng lớn. Thần quang phong ấn rơi xuống, cả không gian bị phong ấn, hành động của Thiên Hạt hoàng chủ bị hạn chế, tốc độ trở nên vô cùng chậm chạp.
Mấy bóng dáng tuyệt đại phong hoa xuất hiện trước mặt Thiên Hạt hoàng chủ, là mấy người Tô Nghênh Hạ, Diêu Hi, Kha Dĩ Nhu, mắt đẹp lạnh lùng nhìn hắn.
Ngoài mấy người Tô Nghênh Hạ ra, xung quanh còn có một nhóm Thiên Đế cảnh, tạo thành hình quạt bao vây xung quanh hắn.
“Các ngươi…”
Thiên Hạt hoàng chủ nhìn thấy bóng dáng hơn mười người, trong mắt hiện ra thần sắc tuyệt vọng, lần này, hắn mọc cánh cũng khó thoát.
Thiên Hạt hoàng chủ nghĩ mãi không rõ, vì sao đám người này lại tìm được chỗ ẩn nấp của bọn họ.
Rất nhanh, Thiên Hạt hoàng chủ lại nhìn thấy trong đám người, một hình người tiên phong đạo cốt, lưng đeo mai rùa, đang trốn giữa đám người, cật lực muốn che dấu thân hình.
Thế nhưng, vẫn bị Thiên Hạt hoàng chủ để mắt đến.
“Thì ra là đám rùa chân mềm các ngươi phản bội bọn ta.” Thiên Hạt hoàng chủ lớn tiếng nói, hai mắt chất chứa sát niệm ngập trời.
Lúc này Thiên Hạt hoàng chủ nào còn không rõ, vì sao đám người này tìm được hắn dễ như trở bàn tay, toàn bộ trách nhiệm này đều quy tội cho Huyền Quy tộc trưởng.
Huyền Quy tộc trưởng nghe được tiếng gào thét của Thiên Hạt hoàng chủ, hơi có chút lúng túng, nhưng ánh mắt rất nhanh trở nên bình tĩnh lại.
Người không vì mình, trời tru đất diệt.
Hắn vì để người tộc Huyền Quy có thể sống, không thể không vứt bỏ Thiên Yêu giới, trợ giúp Nhân tộc, đứng ở góc độ của hắn, hắn không sai.
“Thiên Hạt Hoàng, năm đó ngươi tàn sát vô số Nhân tộc, hiện tại đền mạng đi!” Kha Dĩ Nhu áo trắng tung bay, mắt đẹp lạnh như băng nhìn chằm chằm Thiên Hạt hoàng chủ, một đường đạo Đại Mộng đáng sợ càn quét mà đi.
Ngoài Kha Dĩ Nhu ra, Tạo Giới cảnh còn lại cũng cùng nhau động thủ.
Ầm ầm!
Thiên Hạt hoàng chủ căn bản không có lực lượng phản kháng, trực tiếp bị nổ thành hư vô, hồn quy thiên địa.
Sau khi giải quyết Thiên Hạt hoàng chủ, đoàn người đi tới hoàng thành Thiên Hạt, lần này, lực lượng rất đủ, thần niệm kinh khủng càn quét qua, không những phá hủy hoàng thành Thiên Hạt, còn phá hủy toàn bộ sinh mệnh bên trong.
Tiếp đó, mọi người chạy tới nơi tiếp theo.
Có sự trợ giúp của Huyền Quy tộc trưởng, phía sau dễ như trở bàn tay tìm ra nơi sáu Hoàng Chủ ẩn nấp, giết chết toàn bộ bọn họ.
Thế nhưng, như nơi ẩn ấp của Yêu Thần, nhị tổ Phượng Hoàng, làm sao cũng tìm không thấy.
Bởi vì trong Hoàng ChủThiên Yêu, có người cực kỳ cẩn thận dè dặt, ngay cả người mình cũng không tin được, bao gồm việc nghĩ đến Huyền Quy tộc trưởng sẽ phản bội Hoàng Chủ, vì thế sau khi trở về, lập tức phá hủy tất cả những đồ vật liên quan tới chính mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận