Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 759: Bạch Yêu

“Viên đan dược này của Lục Trần có độ tinh khiết khoảng chín thành ba!” Lam Lễ Hải nói.
Bốn Đan Thánh thập phẩm bên cạnh đều gật đầu.
Trong đôi mắt đẹp của Lam Y Y có chút mất mát, nàng đường đường là một Đan Thánh, luyện chế đan dược thất phẩm, vậy mà phẩm chất luyện chế ra lại thua kém một người mới luyện đan hơn một năm.
Lam Lễ Hải chăm chú nhìn Lam Y Y, mở miệng nói: “Thật ra ngay từ khi bắt đầu luyện đan ngươi đã thua rồi, ngươi là thiên kiêu xuất sắc nhất Lam gia, hai mươi tám năm đã thành Đan Thánh, là Đan Thánh trẻ tuổi nhất trong lịch sử thành Đan Minh, một đường đi tới hưởng thụ vô số danh dự, khen ngợi.”
“Nhưng khi ngươi nghe nói Lục Trần mới luyện đan hơn một năm, có thể luyện chế đan dược thất phẩm thì ngươi đã tâm loạn, lúc luyện đan thỉnh thoảng ngươi còn nhìn đối phương luyện đan, phân tâm, lúc ngươi thăng cấp luyện đan sư thất phẩm đã luyện chế ra đan dược có độ tinh khiết chín thành hai, hiện tại thăng cấp Đan Thánh thì lại thụt lùi.”
“Luyện đan cần phải hết sức chăm chú chứ không phải là so sánh, kỹ thuật thiên phú luyện đan của người khác có tốt hay không đều không liên quan đến ngươi, ngươi chỉ cần duy trì tâm bình tĩnh không bị quấy rầy, như vậy, ngươi mới có thể đi xa hơn trên con đường luyện đan.”
Ánh mắt của Lam Y Y cẩn thận nghe gia gia dạy bảo, từ ảm đạm dần sáng lên.
“Ừm, lui xuống đi!” Lam Lễ Hải khẽ gật đầu.
Vì thiên phú luyện đan của cháu gái mình quá cao, từ nhỏ đã nhận được rất nhiều vinh dự, cho nên hiện tại xuất hiện người thiên kiêu hơn nàng, trong lúc nhất thời có chút không chấp nhận được.
Lúc luyện đan còn liên tục phân tâm, phạm vào kiêng kị khi luyện đan.
Cho nên phát huy thất bại trình độ luyện đan.
Điện hạ từ đầu đến cuối lại biểu hiện rất bình tĩnh, vốn không xem luyện đan là một trận đấu, chỉ sợ càng không để trong lòng chuyện thắng thua cho nên phát huy siêu thường, luyện chế ra đan dược có độ tinh khiết chín thành ba.
Nhưng điều này cũng có liên quan đến thiên phú yêu nghiệt của điện hạ.
Dù sao thì điện hạ cũng vừa mới tới thành Đan Minh, lần đầu tiên luyện chế đan dược tam phẩm độ tinh khiết chỉ bốn thành, hiện tại luyện chế đan dược thất phẩm lại giữ được chín thành ba độ tinh khiết.
Độ tinh khiết phẩm chất đan dược càng cao, chứng minh kỹ thuật của luyện đan sư càng tốt.
Rất nhiều luyện đan sư chỉ có thể luyện chế đan dược thấp hơn phẩm giai của mình, còn đan dược cùng cấp bậc với tên, chỉ có thể là lúc thì luyện chế ra được, lúc thì không luyện chế ra được.
Lam Y Y được gia gia dạy dỗ một trận, nàng nhìn Lục Trần một cái, sau đó lập tức rời đi.
“Các vị, nếu như không còn việc gì thì ta rời đi trước.” Lục Trần nhìn năm người họ nói một câu, rồi cũng rời đi.
“Lục điện hạ, có thể nói một câu hay không?” Một âm thanh mờ mịt phiêu vào bên tai Lục Trần, vốn hắn muốn trở về Mai gia tu luyện, trong nháy mắt lại thay đổi phương hướng.
Những người xung quanh trực tiếp lộn xộn.
Tỉ thí xong rồi sao?
Không tuyên bố, không tặng thưởng gì cả sao?
Một chút không khí hoạt động cũng không có, mẹ nó, sau này không bao giờ đến nữa.
Thành Đan Minh.
Bên trong một tửu lâu.
Trên một chiếc bàn có một nam tử trung niên hào phóng, một lão giả râu tóc bạc trắng và một thanh niên trông có vẻ bất cần đời đang ngồi.
“hai tiền bối, đã lâu không gặp!” Lục Trần nhìn hai người họ, ôm quyền cười.
Nam tử trung niên hào phóng là tông chủ Hoàng Cực tông, mà lão giả tóc bạc trắng là cung chủ Vô Lượng cung.
“Ha ha, Lục điện hạ đúng là gáy một tiếng ai nấy đều kinh ngạc, thiên phú luyện đan tạo nghệ, không ai có thể sánh bằng.” tông chủ Hoàng Cực tông cười hướng về phía Lục Trần khen ngợi nói.
“Với thiên tư của điện hạ, có lẽ không đến mấy tháng sẽ là Đan Thánh!” Cung chủ Vô Lượng cung cũng nói một câu.
“Hai tiền bối quá khen rồi, chút thiên phú này của ta chỉ là trò nhỏ so với gia sư.” Lục Trần sờ sờ mũi.
Hai người họ liếc nhau, hình như đúng là như vậy.
Phải biết rằng Đan Thánh thập phẩm của thành Đan Minh đều là do Hoa Điệp tiên tử tùy ý chỉ điểm mấy cái mới đột phá được.
Bởi vậy có thể thấy được trình độ của Hoa Điệp tiên tử mới là sâu không lường được.
“hai tiền bối đến đây, cần đan dược gì thì cứ đến Thánh sơn nói một tiếng là được.” Lục Trần nhìn hai người họ nói.
Hai đại lão từ xa đến thành Đan Minh không phải vì cổ vũ cho hắn, có lẽ là vì cầu đan dược mới đến đây, hơn nữa lần trước bản thân tìm bọn họ ra tay, từng hứa hẹn để Đan Thánh thập phẩm luyện đan cho bọn họ, lần này tiện thể trả lại nhân tình.
Nếu như yêu cầu nhỏ này cũng không thể thỏa mãn, có lẽ sau này có nhu cầu sẽ không để ý đến mình nữa.
“Có những lời này của điện hạ thì bọn ta yên tâm rồi!” Hai người họ liếc nhau, đều nở nụ cười.
“Ừm, chỉ cần báo tên ta, có thể thông suốt một đường đến Thánh sơn.” Lục Trần đứng lên nói: “Ta cũng muốn đi tu luyện một thời gian, không tiếp được hai tiền bối rồi.”
“Điện hạ cứ đi bận, bọn ta có thể đi tìm Thánh sơn.” Hai người họ cũng đứng dậy nói.
Bóng dáng Lục Trần chợt lóe, rời khỏi nơi này.
Mà hai Thánh Vương cũng đi về phía Thánh sơn.
Lục Trần quay về Mai phủ bắt đầu bế quan tu luyện.
Trong một gian phòng nào đó của một khách điếm ở thành Đan Minh.
Có một già một trẻ đang ngồi, lão giả có dáng người gầy gò, mặt đầy nếp nhăn, khí tức vô cùng dày đặc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận