Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1244: Đồ nhi bảo bối

Trong cơ thể Sư Hoàng bộc phát tiếng gầm rú rất lớn, khí tức lao nhanh giống như thiên quân vạn mã, khí tức của Sư Hoàng cũng tăng lên kịch liệt, hỏa diễm quanh thân như có biến hóa, từ màu đỏ chuyển hóa thành màu tím, khí tức tỏa ra còn khủng bố hơn hỏa diễm màu đỏ.
Năm đó Sư Hoàng xuất thế tương thích với hỏa diễm, Yêu Đế đã đích thân dùng một loại linh hỏa khủng bố trồng trong cơ thể Sư Hoàng, cải thiện tư chất cho hắn.
Vốn không phải là dị hỏa trời giáng nhập thể như ngoại giới đồn đãi.
Đó là truyền thuyết.
Thế gian đâu có Thần nhân sinh ra đã tự mang dị tượng thiên địa, đó là giả, ngay cả Thiên Đế sinh ra cũng không có dị tượng, bước từng bước một mới bước vào Thiên Đế cảnh.
Lực lượng trong cơ thể Sư Hoàng nở rộ mãnh liệt, hỏa diễm màu tím khủng bố thổi quét vòm trời, hóa thành từng con sư tử màu tím, liếc mắt một cái, giữa thiên địa đầy sư tử màu tím, mỗi một con đều vô cùng lớn, uy phong lẫm liệt, sau khi Sư Hoàng huy động bàn tay, một con sư tử màu tím rít gào lao về phía Lục Trần.
Vị trí của Lục Trần bị hỏa diễm màu tím bao trùm trong nháy mắt.
“Linh hỏa của Thập cửu hoàng tử kết hợp với bí pháp của Sư tộc, thi triển ra uy năng gấp bội.”
“Thanh niên này chắc chắn không chịu nổi.”
Thành viên Sư tộc xung quanh thấy cảnh tượng như vậy đều nở nụ cười giễu.
Mà Lục Trần bị hỏa diễm màu tím bao trùm, quả thật cảm nhận được lực lượng hủy diệt, hỏa diễm màu tím giống như muốn diệt thế, nơi đi đến đều sẽ bị đốt cháy hầu như không còn gì
Nhưng hỏa diễm màu tím xuất hiện lại khiến Diệt Thế Hắc Diễm trong cơ thể Lục Trần hưng phấn, hiện lên ở ngoài thân, một lốc xoáy màu đen cực lớn xuất hiện, tham lam hấp thu lực lượng của hỏa diễm màu tím.
Sau đó hỏa diễm màu tím chậm rãi tan đi, mà Lục Trần lại hoàn hảo không tổn hao gì đứng tại chỗ.
Kết quả này quả thực khiến người ta không thể chịu được.
“Không rảnh chơi với ngươi nữa, lên giường nằm chữa thương đi.” Lục Trần nhìn về phía Sư Hoàng nói, bước chân di động, quanh thân có kiếm ý đáng sợ lưu động, kiếm ý hội tụ thành một tia kiếm quang sắc bén không gì cản được, nhanh chóng chém về phía Sư Hoàng.
Sư Hoàng cảm nhận được lực lượng của luồng kiếm ý này, sắc mặt hơi thay đổi, sau đó gào lên một tiếng kịch liệt.
Sư tử hống!
Một tiếng hống này khiến không gian vặn vẹo, sóng khí sóng âm mạnh mẽ thổi quét ra trực tiếp làm vỡ nát kiếm ý của Lục Trần.
“Thú vị, ngay cả kiếm ý cũng có thể gào nát.” Lục Trần khẽ cười một tiếng, bóng dáng quỷ mị xuất hiện ở trước mặt Sư Hoàng. Đánh ra một chưởng, phía trên lòng bàn tay có lực lượng quy tắc vô tận.
Sư Hoàng duỗi tay ngăn cản, nhưng một chưởng này của Lục Trần ẩn chứa lực lượng vượt qua hắn tưởng tượng, lại lần nữa bị đẩy lùi mấy bước.
Lục Trần lăng không một bước, một chân đá vào ngực Sư Hoàng.
Răng rắc!
Xương ngực Sư Hoàng bị Lục Trần đá gãy mấy cái, truyền ra tiếng vang thanh thúy, khuôn mặt Sư Hoàng lập tức trở nên vặn vẹo, kêu rên ra tiếng, khóe miệng tràn ra máu tươi.
Rống!
Sư Hoàng mở miệng, lại rít gào một tiếng với Lục Trần.
Bên tai Lục Trần giống như có tiếng nổ mạnh, vù vù, động tác hơi cứng lại, nhưng chớp mắt đã khôi phục, một chưởng ẩn chứa lực lượng không gì sánh được vỗ vào ngực Sư Hoàng.
Một kích này trực tiếp khiến Sư Hoàng bị thương nặng.
Sư Hoàng há to mồm phun ra máu, rớt từ không trung xuống dưới, nện thật mạnh trên mặt đất.
Sắc mặt Sư Hoàng trở nên vô cùng tái nhợt, ánh mắt hắn nhìn về phía Lục Trần mang theo cảm xúc không dám tin tưởng.
Từ khi hắn sinh ra đến giờ vẫn luôn bất bại, hiện giờ lại thất bại lần đầu trong cuộc đời.
Bại bởi một võ giả Thánh Vương sơ kỳ, hơn nữa còn là thảm bại.
“Sao có thể?”
Thành viên Sư tộc xung quanh, các Thiên Tôn đang quan sát trận chiến, Vương hậu… trong lòng đều nhấc lên gợn sóng rất lớn.
Sư Hoàng bại rồi.
Thiên tài Sư Hoàng đứng đầu trong tộc bại bởi đối phương, vậy thì, trong cùng cảnh giới, còn có ai là đối thủ của thanh niên này.

Trong không gian hỗn độn vô tận nơi xa xôi, nơi này mơ hồ, ảm đạm không ánh sáng, yên tĩnh và lạnh băng bao trùm nơi này.
Màn ảnh kéo vào, một thành trì rộng rãi cổ xưa lẳng lặng lơ lửng giữa không trung.
Thành trì này vô cùng lớn, nguy nga bàng bạc, như một thành cổ vĩnh hằng, phát ra khí tức cổ xưa, nguyên thủy.
Trong thành trì có vô số sinh linh, khí tức của những sinh linh này rất khủng bố, có thể thấy yếu nhất cũng là Thiên Tôn.
Tòa thành này tên là giới thành.
Một bên khác của giới thành có một khe hở vô cùng lớn, vết nứt rộng chừng mấy vạn trượng, bên trong đen nhánh như vực sâu, tới gần nhìn một cái sẽ khiến người ta sởn tóc gáy.
Còn chiều dài thì không thể tính được.
Bên trong khe nứt to rộng phun ra nuốt vào các loại loạn lưu, trận gió, loại gió lốc này chất chứa lực lượng sắc bén đến cực hạn, cho dù là Đại Đế tầm thường thâm nhập vào bên trong cũng không kiên trì được bao lâu, sẽ bị xé thành mảnh nhỏ.
Khe nứt này là lạch trời.
Trên màng Sơn Hải giới có vô số lạch trời to nhỏ lớn bé.
Ngọn nguồn của lạch trời là do Sơn Hải giới và Thiên Yêu giới va chạm dẫn đến.
Trước mỗi một lạch trời to lớn vô biên đều có một tòa giới thành chống đỡ.
Tác dụng của giới thành chính là ngăn Thiên Yêu xâm lấn Sơn Hải giới từ bên trong.
Một khi có Thiên Yêu xuất hiện, đại quân giới thành sẽ đi trấn áp.
Bên cạnh lạch trời là chiến trường, mỗi lần Thiên Yêu xuất hiện đều sẽ bùng nổ hỗn chiến cực lớn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận