Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1400: Đến lối ra của bí cảnh

Bởi vì người đến lần này không phải là người muốn xông ra ngoái, mà là chủ mưu của kế hoạch chặn cửa này.
Nhóm mấy người Lục Trần nhảy khỏi lưng Kim Bằng, Kim Bằng biến thành hình người.
“Lục sư đệ.” Khương Thế Hào đi tới, cười nói, sau đó hắn liếc nhìn Kim Cao Tường với ánh mắt kỳ lạ, cái tên Đại Bằng kiêu ngạo bất tuân nay vậy mà lại bị sư để trấn áp rồi.
Thực lực của Kim Cao Tường cũng không thể coi thường, ngay cả hắn cũng không chắc là có thể đánh bại được, nhưng hiện tại đã đầu hàng Lục Trần, điều này khiến Khương Thế Hào có thể khẳng định rằng suy đoán của mình là chính xác, thực lực của Lục sư đệ này rất mạnh Mạnh, mạnh hơn hắn rất nhiều, thảo nào có thể làm ra kế hoạch chặn cửa.
Các đệ tử của Kiếm Đế cung ở xung quanh cũng nhìn thấy Kim Cao Tường, trong nhất thời không khỏi bái phục vị sư đệ nhập môn muộn này.
Kim Cao Tường kiêu ngạo mà hừ một cái khi bắt gặp ánh mắt của Khương Thế Hào.
Lục Trần nhìn Khương Thế Hào, gật đầu, lên tiếng: “Vất vả cho sư huynh rồi.”
“Chuyện nhỏ thôi.”
Khương Thế Hào cười nói.
Lúc này, tứ hại cũng đi ra từ cung điện, nhìn bọn họ nhìn thấy Mộ Dung Thu đi theo bên cạnh Lục Thần, tam hại mới thở phào nhẹ nhõm.
Bởi vì mấy tháng trước bọn họ bị Trương Văn Phong phái người đuổi giết, mọi người phân tán để chạy trốn, cuối cùng ba người bọn họ đoàn tụ, nhưng Mộ Dung Khâu lại không thấy tung tích đâu.
Bây giờ nhìn thấy Mộ Dung Thu còn sống trở về, tất cả đều lộ ra vẻ vui mừng.
“Mộ huynh, thấy ngươi không bị sao là tốt rồi.” Tiêu Dao đi tới, cười nói một câu.
“Mẹ kiếp, Trương Văn Phong dám đuổi giết chúng ta, đợi đến khi hắn đi ra ngoài, nhất định sẽ cho hắn mất mặt.” Cao Hiên phẫn nộ nói.
Mộ Dung Thu nói: “Không cần đợi, Trương Văn Phong đã bị lão đại giết rồi.”
“Chết rồi sao, chết rồi thì tốt.”
Tam hại cười ha ha nói.
“Mai Tiêu đâu rồi?” Lục Trần không nhìn thấy Mai Tiêu, vì vậy nên thuận miệng hỏi.
“Không biết.”
“Không nhìn thấy.”
Mọi người trả lời.
Lục Trần thấy bọn họ không biết, cũng không quan tâm, thực lực của Mai Tiêu vẫn rất mạnh, sẽ không đến mức gặp phải nguy hiểm, hắn không cần phải lo lắng, hắn nhìn Khương Thế Hào, nói sang chuyện khác: “Đúng rồi, nhận được bao nhiêu viên tinh thạch rồi.”
“Chỉ có một số linh dược, không có tinh thạch.” Khương Thế Hào lắc đầu, số lượng linh dược giữ lại được rất nhiều, nhưng hiện tại lại không có viên tinh thạch nào.
Mặc dù Lục Trần có chút thất vọng, nhưng mà nghĩ lại thì thế lực lấy được tinh thạch không thể đi ra sớm được, đoán chừng vẫn còn đang ở truy bắt Thiên Yêu ở trong khắp bí cảnh, những người đi ra ngoài trước đều là những người muốn lấy linh dược.
“Vậy thì được thôi, tiếp tục canh giữ đi, ta đi tu luyện, đánh không lại thì gọi ta.” Lục Thần thuận miệng nói một câu, sau đó đi vào cung điện ở bên cạnh.
Bởi vì lấy được một loại tuyệt học, Lục Trần nóng lòng muốn tu luyện, về phần chặn cửa, cứ giao cho Khương Thế Hào, sức mạnh của Khương Thế Hào ở trong này cũng thuộc nhóm đứng đầu, Lục Trần cũng không sợ có người chuồn đi được.
“Ngươi cũng ở lại đi, đến lúc đó sẽ chia cho ngươi một chút linh dược.” Lục Trần nhìn Kim Cao Tường nói, rõ ràng là đang coi hắn như một công cụ.
Kim Cao Tường cũng không muốn ra ngoài, bởi vì nếu đã đi vào trong bí cảnh, chung quy cũng không thể không tìm được bất cứ thứ gì chứ, bị truyền ra ngoài sẽ rất mất mặt, vì vậy hắn cứ theo lẽ thường mà đồng ý.
Thật ra thì hắn không biết rằng đã có người kể về việc hắn bị áp chế làm thú cưỡi ra ngoài, các thế lực lớn ở bên ngoài cũng đã biết, mặt mũi cũng đã mất hết từ lâu.
Sau khi Lục Trần nói xong, lập tức vào phòng để tu luyện.
Ở đằng xa, các võ giả trong vùng hoang dã vẫn theo dõi động tĩnh ở hướng này, khi bọn họ thấy những người trên Kim Bằng và võ giả của Kiếm Đế cung không đánh nhau, ngược lại còn nói chuyện với nhau thì lộ vẻ thất vọng.
Có vẻ như chúng ta chỉ có thể từ từ mà đợi thôi, đợi người của những thế lực lớn đến.
“Sư huynh.”
Ngay khi Lục Trần bước vào đại điện, một giọng nói nhẹ nhàng vang lên.
Lục Thần quay đầu nhìn Liễu Khuynh Thành, sửng sốt một chút, nói: “Sư muội, sao vậy.”
Liễu Khuynh Thành nhìn Lục Trần với đôi mắt đẹp, trong mắt lộ ra vẻ không đành lòng, cắn môi nói: “Hai năm đã trôi qua, ta phải rời đi.”
Lục Trần tính lại thời gian, từ khi sư muội đến Bích Tiêu cổ thành, rồi lại đi theo hắn đến Hôn Nguyên Thiên, ở trong bí cảnh một năm rưỡi, cũng gần hai năm rồi.
“Ngươi muốn đi thì mau đi đi, sau khi ngươi đi thì ca ca sẽ là của ta rồi.” thiếu nữ Hi ở bên cạnh dùng hai tay ôm lấy eo Lục Thần, vừa nói vừa nhìn chằm chằm Liễu Khuynh Thành.
Liễu Khuynh Thành cũng không chịu yếu thế mà nhìn chằm chằm vào thiếu nữ Hi, nghiến răng, trong lòng cực kỳ tức giận.
Vốn dĩ nàng xin phép đi hai năm là để gặp sư huynh, nhưng không ngờ lại có thêm một thiếu nữ Hi, hơn nữa càng khiến cho nàng tức giận hơn chính là người này lại tranh giành sư huynh của nàng.
“Tiểu Hi, ngươi đi ra ngoài trước đi.” Lục Trần bất đắt dĩ nói.
“Được rồi.”
Thiếu Nữ Hi rất nghe lời Lục Trần, buông tay ra, ngoan ngoãn bước ra ngoài.
Sau khi thiếu nữ Hi rời đi, Liễu Khuynh Thành nhìn Lục Trần với đôi mắt đẹp đầy tình cảm dịu dàng, nói: “Su huynh, sư phụ chỉ cho ta thời gian hai năm, thời gian vừa hết thì ta sẽ phải về chăm chỉ tu luyện, ít nhất cũng phải đến Chí Tôn cảnh, lần này tạm biệt, không biết bao nhiêu lâu nữa mới có thể gặp lại sư huynh.”
Giọng nói của Liễu Khuynh Thành chứa đựng sự bi thương khi chia ly, bởi vì trong lòng nàng cực kỳ không muốn chia tay Lục Trần.
Lục Thần đi tới, xòe lòng bàn tay ra, yên lặng ôm lấy Liễu Khuynh Thành, thấp giọng nói: “Sư muội, không lâu nữa ta sẽ đi đến thương giới thành rồi, tới lúc đó ta sẽ tới gặp ngươi, hoặc là đợi đến sau khi ngươi trở thành Chí Tôn, sư phụ có thể an bài ngươi ở bên cạnh ta.”
Bởi vì một khi tu luyện đến Chí Tôn cảnh thì phải đến giới thành để phục vụ một trăm năm, nhưng không phải chủ giới thành, mà là một tiểu giới thành.
Bạn cần đăng nhập để bình luận