Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1182: Ngũ Hành tông

Yến Tử Hiên trịnh trọng nói: “Kẻ phản bội trong Cửu Thiên chỉ là một phần trong đó.”
“Có vô số chủng tộc trong Thiên Yêu giới, am hiểu các loại năng lực khác nhau, bọn họ có thể che giấu khí tức của bản thân, dịch dung thành nhân loại, thậm chí còn có thể đoạt xác, sai khi chiếm cơ thể của nhân loại thì càng khó để phân biệt, cho nên khi sư đệ hành tẩu trong Cửu Thiên nhất định phải cẩn thận khi kết giao với người khác.”
“Đừng nói đến Cửu Thiên, ngay cả một số thế lực hơi siêu cấp trong Sơn Hải giới cũng đã từng bị Thiên Yêu giới thẩm thấu, Kiếm Đế cung cũng không thể tránh khỏi, mấy năm này đã thanh trừ rất nhiều phản đồ, sư đệ đừng thể hiện mũi nhọn quá nhiều, nếu như biểu hiện quá tốt sẽ bị Thiên Yêu âm thầm ẩn núp coi là cái gai trong mắt.”
“Năm đó sư huynh của ta, Liễu Mục sư huynh, cùng với đám Mai Anh Lạc, Thần Mục đều từng bị ám sát.”
“Còn có thân phận truyền nhân của Nguyên Sơ kiếm đế, Giám Sát sứ, đều phải giữ bí mật tuyệt đối, nếu như không đến mức bất đắc dĩ, không thể công khai ra ngoài, vì điều này sẽ khiến tính mạng của ngươi gặp nguy hiểm.”
Yến Tử Hiên nói xong, thấy Lục Trần gật đầu nhưng trên mặt lại có chút không cho là đúng, giọng điệu không khỏi nặng thêm một chút: “Sư đệ, ngươi cho rằng mình có bối cảnh rất lớn, thậm chí còn có sự tồn tại của Thiên Đế, Thiên Yêu sẽ không dám động đến ngươi thì có thể tuyệt đối an toàn đúng không, nếu như ngươi có loại suy nghĩ này thì chỉ có đi nộp mạng cho người khác mà thôi.”
“Trong Cửu Thiên cùng với Sơn Hải giới có rất nhiều cấm địa, thần niệm cũng không thể tra xét, nếu như ngươi gặp phải nguy hiểm ở những nơi này, Thần Hoàng Nữ Đế cũng không cảm ứng được, huống chi nếu Thiên Yêu ra tay giết ngươi, mang theo một loại bảo vật nào đó che giấu thiên cơ, thì vẫn có thể che dấu thiên cơ.”
Những lời mà Yến Tử Hiên nói ra khiến Lục Trần trở nên nghiêm nghị, vô cùng cảnh giác, nghiêm túc nói: “Ta biết rồi.”
Lục Thần vốn còn cho rằng dù mình có làm ầm ĩ như thế nào, dù sao phía trên mình có sư phụ là ba Thiên Đế, hai Thánh Đế đỉnh, cho dù trời có sập xuống thì cũng sẽ có sư phụ đỡ, hắn không có nguy cơ gì.
Không ngờ có trong Sơn Hải giới bao la có nơi mà ngay cả thần niệm của Thiên Đế cũng không thể dò xét được.
Có vẻ như sau này nên làm việc khiêm tốn thôi.
Thấy Lục Trần chịu nghe, Yến Tử Hiên mới gật đầu hài lòng, tiếp tục nói: “Ta dẫn ngươi đến Ngũ Hành tông, ngươi ở lại Ngũ Hành thiên để làm quen hoàn cảnh trước, tiếp theo ta phải đến Phạn Tịnh thiên để điều tra chuyện tám trăm đệ tử đã chết năm đó.”
Ngũ Hành tông là thế lực cấp Đế ở Ngũ Hành thiên, chia làm Kim Hành cung, Mộc Hành cung, Thủy Hành cung, Hỏa Hành cung, Thổ Hành cung, năm vị phụ trách mỗi cung đều là nhân vật cấp cung chủ, đều có cảnh giới Đại Đế, nhưng năm người bọn họ giành phần lớn thời gian để trấn thủ biên thành phục dịch, trừ khi Ngũ Hành thiên có việc khẩn cấp, nếu không thì bọn họ sẽ không trở về.
Yến Tử Hiên ném một viên thủy tinh kí ức cho Lục Trần, trong đó nói về hoàn cảnh địa lý và sự phân chia thế lực của Cửu Thiên.
Sau nửa giờ, Lục Trần tiêu hóa ký ức khổng lồ bên trong, có hiểu biết nhất định về Cửu Thiên.
“Đi thôi, đi Ngũ Hành tông trước, ta có một người bạn ở Ngũ Hành tông, tạm thời ngươi cứ đi theo hắn.” Yến Tử Hiên nói.
Hai người bước trên con đường đi hướng Ngũ Hành tông, mấy ngày sau mới tới đích.
Ngũ Hành tông là thế lực cấp Đế, sơn môn uy nghiêm hùng vĩ, vô cùng khí khái, đỉnh núi thẳng tắp như kiếm, hùng vĩ tráng lệ.
Thế lực hoành tráng nhất mà Lục Trần từng thấy ở hạ giới hẳn là Thiên phủ hắn gặp trước khi lên thượng giới, sơn môn của Thiên phủ thực sự khí khái, nhưng nếu so với Ngũ Hành tông thì đúng là gặp phải sư phụ.
“Ha ha, mấy ngày trước nhận được tin tức từ Yến huynh, cho nên ta đã chờ ở chỗ này từ lâu.” Khi bọn họ tới đây, một giọng nói sang sảng đột nhiên vang vọng bầu trời, chỉ thấy một bóng người thon dài bay đến từ phía xa, đó là một thanh niên.
Thanh niên đến gần, trên người đeo trang sức hoa lệ màu vàng kim, thoạt nhìn khoảng ba mươi tuổi, tướng mạo tuấn tú, cử chỉ toát ra khí chất phi phàm.
“Kim Dương, con trai của cung chủ Kim Hành cung, cực kỳ mạnh mẽ, cũng là một trong những người có thiên phú tốt nhất trong Ngũ Hành tông.” Yến Tử Hiên truyền cho Lục Trần.
“Yến huynh, lâu ngày không gặp, người bận rộn như ngươi làm sao lại có thời gian tới Ngũ Hành môn?” Kim Dương đáp xuống đất, nhìn về phía Yến Tử Hiên, trên khuôn mặt tuấn tú nở nụ cười tươi rói, nụ cười này mang đến cho người ta cảm giác vô cùng thoải mái.
“Đi đến Ngũ Hành thiên, đương nhiên phải đến tìm ngươi.” Yến Tử Hiên cười nói, đột nhiên phát hiện mình nhìn không thấu khí tức của Kim Dương, ánh mắt chợt nghiêm nghị, hỏi: “Ngươi thăng chức Chí Tôn rồi?”
Lần trước khi Yến Tử Hiên gặp Kim Dương, đối phương có tu vi chuẩn Chí Tôn, khoảng cách đến Chí Tôn chỉ còn cách một đoạn, không ngờ hôm nay gặp lại hắn đã là Chí Tôn rồi.
Tuy nhiên, nghĩ đến lần cuối cùng gặp nhau cũng đã là năm năm trước, với thiên phú của Kim Dương, muốn bước vào Chí Tôn trong vòng năm năm là điều dễ dàng.
“Nửa năm trước ta may mắn bước vào Chí Tôn cảnh.” Kim Dương cười đáp lại, trên mặt không có một chút kiêu ngạo nào.
“Ta ngay cả Thánh Vương cũng chưa tới.” Yến Tử Hiên sờ mũi của mình, bị đả kích.
Bạn cần đăng nhập để bình luận