Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1245: Đồ nhi bảo bối (2)

Lúc này, trong một tửu quán của giới thành, sắc mặt một nam tử trung niên biến thành màu đen, bởi vì hắn nhận được tin tức trong tộc mang đến, có một đệ tử Kiếm Đế cung xông vào tộc địa của hắn.
Đệ tử này đã đánh bại Sư Hoàng, cũng chính là con trai mình yêu thích nhất.
Có chút không thể chịu được là đệ tử Kiếm Đế cung đó lại chạy tới tẩm cung của hắn, khiến Yêu Đế cảm thấy trên đỉnh đầu có cảm giác nhô lên cục u màu xanh.
“Đâu có lý này!”
Yêu Đế càng nghĩ càng giận, hung hăng quăng vỡ bát rượu trong tay.
“Sao vậy?” Bên cạnh có mấy người phát hiện Yêu Đế khác thường, vội vàng hỏi.
Mấy người này đều là Yêu Đế đến từ Yêu tộc khác, là bạn của Yêu Đế.
Tuy Yêu Đế rất áp lực, cũng không định nói ra chuyện gian nan này, nhưng một mình hắn rất có thể không gặp được Thiên Đế đó.
Hắn ấm ức tự thuật mọi chuyện.
“Đâu có lý này!”
“Đệ tử Kiếm Đế xung quá đáng rồi!”
“Đi, bọn ta và ngươi đi tìm Phong Ấn Nữ Đế!”
Mấy Đại Đế Yêu tộc nghe nói xong đều giận không thể nhịn.
Sau đó, bọn họ một đường nổi giận đùng đùng đi tới nơi ở của Phong Ấn Nữ Đế, cửa có người thông báo Phong Ấn Nữ Đế có thể gặp bọn họ.
Bọn họ đi vào, gặp được bản tôn của Phong Ấn Nữ Đế.
Phong Ấn Nữ Đế phong hoa tuyệt đại, cho bọn họ một bóng dáng, chỉ lộ ra một bóng dáng đưa lưng về phía chúng sinh đã nghiền áp bọn họ không thở nổi.
“Ta đã biết ý đồ các ngươi đến đây.” Một giọng nói mềm nhẹ chậm rãi truyền đến.
Yêu Đế ngây ngốc, Phong Ấn Nữ Đế đã biết chuyện hắn bị đội nón xanh.
Mẹ nó... đúng là chuyện xấu truyền tỷ dặm.
Ngay cả Thiên Đế cũng biết hắn đội nón xanh.
“Đồ nhi bảo bối đó của ta ngày càng nghịch ngợm, đợi sau này gặp hắn, nhất định phải dạy dỗ hắn một trận, nếu không còn chuyện khác thì lui ra đi.” Phong Ấn Nữ Đế phun ra một câu giả vờ trách cứ, tức giận.
Giọng điệu cưng chiều nồng đậm của Tô Nghênh Hạ khiến Yêu Đế Sư tộc và đám bạn bè của hắn trực tiếp mơ màng, đầu óc thoáng cái nổ tung.
Nữ đế chí cao am hiểu đại đạo phong ấn này có tư thái tuyệt thế, vô song, trên người có uy nghiêm cực lớn, không nói cười cẩu thả.
Hiện giờ nàng nhẹ giọng mở miệng, trong giọng điệu còn mang theo ý cười.
Vậy mà Thiên Đế nghiêm túc này lại cười, khiến cho người ta có cảm giác không chân thật.
Yêu Đế Sư tộc trực tiếp khóc lóc, hắn còn muốn cáo trạng bảo Thiên Đế lộ diện quát Kiếm Đế cung, ai ngờ trời cao lại cho hắn một trò cười lớn.
Cáo trạng đến trước mặt sư phụ của người ta, lúc này Yêu Đế Sư tộc rơi nước mắt đầy mặt.
“Huynh đệ, nén bi thương!” Mấy Yêu Đế bên cạnh ném cho Yêu Đế Sư tộc một ánh mắt đồng cảm.
Biết được đệ tử đó là đồ đệ của người này, bọn họ cũng không dám nói gì thêm.
Chuyện này xem như là Yêu Đế Sư tộc xui xẻo đi, ai bảo đệ tử đó có hậu thuẫn siêu cấp đó chứ.
“Mặc dù đồ nhi bảo bối của ta nghịch ngợm, nhưng làm việc vẫn có chừng mực, sẽ không làm loạn.” Tô Nghênh Hạ thanh tao thoát tục, dung nhan tuyệt thế, đôi mắt đẹp mang theo ý cười.
Yêu Đế Sư tộc nghe được lời này, thầm cầu nguyện hy vọng là vậy.
Đừng nói hư hư thực thực, cho dù thật sự bị xử thì hắn còn cách gì chứ.
Sư tộc, Thiên Thú Sâm Lâm.
Đương nhiên Lục Trần không xử Yêu Đế, chỉ là hắn tra tấn yêu của Sư tộc quá sức, dược điền, tài nguyên bảo khố, võ kỹ các của Sư tộc đều bị bóc lột sạch.
Sơ tộc vốn không phối hợp lắm, nhưng mỗi lần Lục Trần lấy Hư Không Thành Bảo ra, bọn họ đành phải ngoan ngoãn thỏa hiệp.
Từ khi Sư Hoàng thất bại, trong cùng cảnh giới không còn ai là đối thủ của Lục Trần, bọn họ muốn lấy lớn hiếp nhỏ cũng không được, trên người đối phương còn có một Phật lớn.
Cho nên hoàn toàn không đuổi đối phương đi được.
Nhưng bọn họ đã truyền tin cho Yêu Đế, tin rằng Yêu Đế biết được sẽ báo cáo cho Phong Ấn Nữ Đế đó, chắc chắn Phong Ấn Nữ Đế sẽ đứng ra quát Kiếm Đế cung, bảo cao tầng đến dẫn người đi.
Lúc này, tại một biệt viện của tẩm cung Yêu Đế.
Lục Trần khoanh chân ngồi ở trong viện, tu luyện.
Lục Thần kiếm lơ lửng giữa không trung, phun nhả từng tia kiếm ý màu vàng kim.
Lục Trần nhắm mắt, yên tĩnh hấp thu kiếm ý óng ánh Lục Thần kiếm phát ra.
Đây là kiếm ý cấp Đế, có lợi ích rất lớn đối với hắn.
Nếu như chuyên tâm tu hành, sẽ nhanh chóng nâng cao cấp bậc của kiếm ý.
Dưới bóng cây cách đó không xa có hai người đang ngồi đó, đang nhàn nhã ăn hoa quả, trên bàn đá bên cạnh bọn họ chồng chất trái cây như núi.
Đương nhiên không phải là hoa quả bình thường, mà là đầy đủ các loại Thánh quả của Sư tộc.
Những thứ này là do Kiếm Tam mượn uy hiếp của Hư Không Thành Bảo, lấy ra từ bảo khố tài nguyên của Sư tộc.
Hai người họ vừa ăn vừa nhìn Kiếm Tam tu luyện.
“Nghe nói tu luyện kiếm ý đến viên mãn chính là màu vàng thuần, thanh kiếm này của Kiếm Tam huynh tản ra kiếm ý màu vàng kim, chắc chắn là một cường giả cái thế lĩnh ngộ được kiếm ý cấp Đế đã khắc kiếm ý bản thân vào bên trong, để lại cho hậu bối tu luyện.” Kim Dương vừa gặm một miệng lớn linh quả, vừa cảm thán nói: “Phía sau của Kiếm huynh chắc chắn có một Kiếm Đế.”
“Khó trách không chút sợ hãi Sư tộc, trực tiếp đánh đến cửa.” Kim Dương lại thở dài, trong ánh mắt tràn ngập ngưỡng mộ.
Nếu như hắn có một sư phụ lợi hại, chắc chắn cũng sẽ chảnh như Kiếm Tam huynh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận