Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1882. Vậy chúng ta cũng chạy thôi (2)

“Đó là…”
Bỗng nhiên cả người Hàn Nha Hoàng run lên, trong mắt lộ ra vẻ vô cùng ngạc nhiên.
Bởi vì hắn thấy được hiện tại Đế Quân bọn họ khổ sở chờ đợi đang thành thật quỳ gối ở cửa một khách điếm, không dám có bất kỳ động tác gì.
Hàn Nha Hoàng ngây ngốc, sao Đế Quân nhà mình lại quỳ gối trước cửa khách điếm giống như nô bộc vậy.
“Sao vậy?” Báo Hoàng bên cạnh phát hiện khác thường trên mặt Hàn Nha Hoàng, không khỏi hỏi ra.
Hàn Nha Hoàng lẩm bẩm nói: “Ta, hình như mắt của ta xuất hiện ảo giác, hoặc là bước vào ảo cảnh.”
Báo Hoàng tức giận nói: “Nói mấy lời ta có thể nghe hiểu đi, lẽ nào trời sụp sao?”
“Trời, hình như thật sự sụp rồi!” Vẻ mặt Hàn Nha Hoàng ngốc trệ.
Báo Hoàng hơi cạn lời, Hàn Nha Hoàng có thần niệm, thấy được cảnh tượng đáng sợ gì đó nên mới sợ hãi thành như vậy, vì thế bản thân hắn mở rộng thần niệm bao trùm Hoàng Đô phía trước, mấy giây sau, hắn lập tức nhìn thấy Đế Quân nhà mình quỳ gối ở cửa khách điếm nào đó.
“Đù…”
Lúc này Báo Hoàng hít sâu một hơi, mắt trừng tròn, có chút không thể tin được hình ảnh thần niệm nhìn thấy.
Đế Quân nhà mình lại quỳ ở nơi đó, không dám có bất kỳ ngôn ngữ nào, khó trách Hàn Nha Hoàng lại lộ ra dáng vẻ thất thố.
Hai người họ liếc nhìn nhau, đều thấy được khiếp sợ trong mắt nhau.
Đế Quân bị người ta trấn áp, là cường giả nào ra tay trấn áp Đế Quân, lẽ nào là tồn tại Đạo Tổ.
Hiện tại bọn họ giống như mất đi người chủ cốt vậy, đứng tại chỗ không biết làm sao.
“Đi!”
Bỗng nhiên hai người họ đồng thời nói ra, bóng dáng chợt lóe, nhanh chóng biến mất không còn bóng dáng, để lại đám đại quân yêu thú ngây ngốc.
Đám đại quân yêu thú phía sau cũng ngây ra, sao Hàn Nha Hoàng và Báo Hoàng lại đột ngột rời đi, lẽ nào muốn phản bội Đế Quân sao.
Nhưng hiện tại cũng không biết Đế Quân đã đi đâu, trước đó chưa từng xảy ra chuyện như vậy.
Trong lòng đám Đại Yêu Đế cảnh trong đám người tràn ngập tò mò và nghi hoặc, lần lượt dùng thần niệm dò xét, không bao lâu sau cũng nhìn thấy tình cảnh của Đế Quân nhà mình, biết được chắc chắn Đế Quân đã bị tồn tại khủng bố nào đó trấn áp, bất đắc dĩ mới quỳ trên mặt đất.
Khó trách Hàn Nha Hoàng và Báo Hoàng không nói gì đã trực tiếp bỏ chạy.
Vì thế bọn họ cũng chạy tán loạn như chim sợ ná.
Đám yêu dưới Đế cảnh nhìn thấy thủ lĩnh đều chạy hết, không rõ nguyên nhân, hơn nữa mấy thống lĩnh đều đã chạy, vậy chúng ta cũng chạy thôi.
Rất nhanh, yêu thú mấy ngàn vạn tản khắp nơi, không bao lâu sau, lập tức biến mất sạch sẽ.
Bên trong khách điếm!
Lục Trần ngừng tu luyện, đứng dậy đi ra bên ngoài, đúng lúc gặp được Lượng Tử.
Lượng Tử lập tức nói: “Chủ nhân, đã trấn áp Minh Xà đế quân, hiện tại đang quỳ ở cửa lớn.”
“Ồ!”
Lục Trần lập tức có hứng thú.
Nửa tháng trước hắn đạt được Giả Chân diễm, lập tức bắt tay cắn nuốt Giả Chân diễm để tăng cường uy lực Diệt Thế Hắc Diễm, nhưng trên bầu trời lại bộc phát khí tức khủng bố khiến hắn không cách nào yên tĩnh cắn nuốt, nên bảo Lượng Tử đi đến bảo đối phương câm miệng.
Hiện giờ, sau khi hắn xuất quan, được Lượng Tử nhắc nhở mới nhớ đến Minh Xà đế quân.
Lục Trần bước ra ngoài cửa, lập tức nhìn thấy chính giữa cửa lớn có một nam tử trung niên mặc áo bào đen đang quỳ, vẻ mặt khuất nhục.
Có lẽ bị người ta nhìn chăm chú nên Minh Xà đế quân ngẩng đầu, thấy Lục Trần, cũng thấy hai yêu thú Vương Giả hóa thành hình người bên cạnh với yêu khí vô cùng hùng hậu.
Thanh niên trước mắt là chủ nhân của hai yêu thú Vương Giả, cũng là hung thủ sát hại Minh Dạ.
Nghĩ đến đây, sâu trong đáy mắt Minh Xà đế quân lộ ra một tia sát ý.
Xung quanh còn có vô số quần chúng vây xem, bọn họ cũng hơi tò mò với chủ nhân của yêu thú có thể trấn áp Minh Xà đế quân, hiện giờ rốt cục cũng nhìn thấy đối phương.
Thanh niên này mặc một bộ áo trắng, phong lưu phóng khoáng, trên người tản ra khí chất bụi bặm, nhưng lại giống y hệt với lời trong miệng vượn lớn màu vàng kim, quả nhiên tu vi của thanh niên này không tới Tạo Giới cảnh.
“Đây không phải là…”
Có rất nhiều người trong đám người nhận ra Lục Trần, trợn tròn mắt.
Đây không phải là thanh niên xuất ra hai bộ công pháp Tạo Giới cảnh đấu giá Giả Chân diễm, hơn nữa còn cường thế giết chết Minh Dạ cùng với tiêu diệt thần niệm của Minh Xà đế quân sao, khó trách ngày đó khinh cuồng như vậy, không sợ sự uy hiếp của thần niệm Minh Xà đế quân.
Đối phương có được hai yêu thú Vương Giả thì còn sợ Minh Xà đế quân làm gì.
“Cứng Đầu, giết hắn!” Lục Trần vừa mở miệng đã khiến long trời lở đất.
Lục Trần rõ ràng nắm bắt được sát ý trong mắt Minh Xà đế quân, hắn cũng không phải thiện nam tín nữ, sẽ không mặc cho người có sát ý với mình còn sống sót, nếu không sau này sẽ có tai họa.
Câu đầu tiên của Lục Trần khiến cho sắc mặt Minh Xà đế quân đột nhiên thay đổi, vội vàng thốt lên: “Ngươi không thể giết ta, sau lưng ta có Đạo…”
Nhưng Minh Xà đế quân vẫn chưa nói xong thì một móng vuốt sắc bén đã đâm vào ấn đường của hắn, bóp nát bấy nguyên thần.
Nguyên giới, ở nơi có chút xa xôi, nơi này là một tiên sơn sương mù mịt mờ, tử khí bốc hơi, bộc phát thành mảng.
Trong núi nơi được trận pháp bao bọc là một vùng đất yên bình, linh sơn khắp nơi, hoàn cảnh tu hành thoải mái.
Phía trên mỗi một linh sơn đều có đạo tràng tu luyện, trong đó có rất nhiều người mặc đạo bào đang ngồi thiền tu hành bên trên đạo tràng.
Hết chương 1868.
Bạn cần đăng nhập để bình luận