Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 575: Đi guốc trong bụng (2)

Dừng một chút còn bổ sung thêm: "Người đó còn giải thích rằng hắn đã đánh Khổng Soái, vật này là bồi thường cho hắn."
Đã đánh Khổng Soái nên bồi thường?
Kim Anh Tuấn nhạy cảm nắm bắt được hai từ mấu chốt, ánh mắt hắn chợt loé lên.
Thực lực Khổng Soái rất mạnh, đã gần đến cấp Thánh Tử. Trong Phong Lôi các, hắn có địa vị rất cao nên trừ Lục Trần đã đánh Khổng Soái ra, không còn người nào khác.
"Chẳng lẽ Lục Trần cũng vào rồi sao?" Kim Anh Tuấn miên man nghĩ ngợi, nhưng đã ngay lập tức phủ nhận, hắn cảm thấy không thể có chuyện đó được.
Hẳn là Lục Trần vẫn còn ở Hoang vực, không hề có trong này.
Nếu Lục Trần trở lại Thanh vực và cũng tiến vào bí cảnh Tứ Thánh sơn, nhưng với tính cách của mình, hắn sẽ không giúp hai tộc phá huỷ cung điện màu xám một cách vô duyên vô cớ.
Suy cho cùng, với tính nết của Lục Trần, sao có thể không báo thù cho được.
Hơn nữa người này mà vào rồi mà không có chút tin đồn nào, chẳng lẽ lại dịch dung sao?
Không thể không nói, Kim Anh Tuấn đã suy nghĩ rất nhiều.
Bởi vì Lục Trần thường xuyên dịch dung thành diện mạo của hắn để đi làm chuyện xấu nên đã làm cho hắn chẳng hiểu tại sao phải đội rất nhiều nồi.
Nếu như Lục Trần đột phá Nguyên Thần cảnh, thực lực tăng lên rất nhiều, không chừng cấp Thánh Tử sẽ không còn là đối thủ của hắn.
"Nhân vật phong vân tiến vào đây chỉ có duy nhất một Kiếm Tam công tử của Kiếm Đế cung." Kim Anh Tuấn đột nhiên trợn mắt thốt lên, "Chẳng lẽ, Kiếm Tam công tử chính là Lục Trần."
Kim Anh Tuấn cảm thấy tính cách của Kiếm Tam công tử gần giống với Lục Trần, hai kẻ này đều thuộc loại không sợ trời không sợ đất.
Chỉ là Kiếm Tam công tử có tính tình thanh cao ngạo mạn, kiên cường bất khuất, còn tên Lục Trần kia thì khốn nạn hơn, không thích bại lộ thực lực mà thích giả heo ăn thịt hổ.
Sở dĩ Kiếm Tam công tử làm mưa làm gió ở thành Vô Song có lẽ là do có quá nhiều đệ tử Kiếm Đế cung đã bỏ mạng. Hơn nữa, hắn có giá trị với hai tộc nên mới ra mặt vì biết chắc chắn hai tộc không dám giết mình.
Mặt khác, Kiếm Tam công tử cũng không phải là tên giả, dù sao hắn đã nổi danh ở Thanh vực từ lâu. Hơn nữa, lần trước Kiếm Tam công tử ra tay với Kim Anh Tuấn, khí lực của hắn cường đại vượt xa người cùng cảnh giới.
Tuy rằng Lục Trần cũng rất mạnh, nhưng hắn còn lâu mới có được khí lực như vậy.
Hơn nữa, Kiếm Tam công tử đang là Nguyên Thần cảnh hậu kỳ, cho dù Lục Trần có biến thái đến đâu cũng không thể đến Nguyên Thần cảnh hậu kỳ được.
"Chắc là tên này đang ẩn nấp trong bóng tối." Kim Anh Tuấn thầm nói trong lòng.
Kim Anh Tuấn chắc chắn Lục Trần cũng vào đây và đang trốn trong tối.
Không thể không nói, Kim Anh Tuấn đã đoán ra Kiếm Tam là tên giả của Lục Trần nhưng bản thân lại suy luận quá nhiều, chẳng hạn như nghi ngờ thiên phú của Lục Trần cùng với sự chênh lệch giữa tính cách của hắn và Kiếm Tam công tử.
Sau khi chạm thoáng qua chân tướng cũng không tiếp tục nghi ngờ về thân phận của Kiếm Tam công tử nữa.
Kim Anh Tuấn lẩm bẩm nói: "Chẳng lẽ lương tâm kẻ này đột nhiên xuất hiện, thế mà lại bồi thường cho Khổng Soái hai bình Hổ Liệt tửu."
Sau đó hắn nhìn trái ngó phải, thấy không có đệ tử nào của Phong Lôi các, trong lòng đột nhiên nảy sinh ra một ý tưởng táo bạo.
"Haha, sư đệ ngươi cũng hại ta quá thảm, hai bình rượu này coi như bồi thường cho ta đi." Kim Anh Tuấn vui sướng nghĩ thầm trong lòng, hắn sẽ không đưa rượu cho Khổng Soái.
Lúc này, thanh niên mặt rỗ nhìn Kim Anh Tuấn nói: "Người trong bóng tối nói với ngươi rằng, đừng có đoạt đồ của Khổng Soái. Nếu bị hắn phát hiện, hậu quả tự ngươi gánh."
Kim Anh Tuấn nghe xong không biết nói gì hơn. Tên khốn kiếp Lục Trần này đi guốc trong bụng hắn hay sao mà mà còn nghĩ được tới chuyện hắn muốn tham ô.
Sau khi thanh niên mặt rỗ rời đi, Kim Anh Tuấn đứng tại chỗ, không nói lời nào, vẻ mặt phiền muộn.
Hắn vốn cho rằng không có người nhìn thấy, có thể cuỗm luôn Hổ Liệt tửu Lục Trần đưa cho Khổng Soái mà thần không biết quỷ không hay.
Nhưng Lục Trần là con giun trong bụng hắn à? Rõ ràng cho rằng hắn muốn giấu Hổ Liệt tửu của Khổng Soái.
Dù sao Kim Anh Tuấn không thể không đề phòng đối với lời uy hiếp của Lục Trần, nói không chừng có kẻ đang ở trong màn tối nhìn theo đây.
Kim Anh Tuấn nhìn lướt qua bốn phía, các con phố lớn người đến người đi, không có ai nhìn chăm chú vào hắn nhưng mà hắn luôn có cảm giác ánh mắt nào đó đang trông chừng mình.
Nếu mình không đưa tận tay cho Khổng Soái, thì sau khi Lục Trần biết chuyện nhất định sẽ ấp ủ chiêu xấu chờ đợi mình cho xem.
“A, có rồi!”
Kim Anh Tuấn rầu rĩ một phút đồng hồ, đột nhiên ánh mắt lộ ra vẻ hưng phấn, tràn đầy hào hứng quay người đi vào khách điếm.
Trong chỗ tối ở góc đường, Tử Hằng chăm chú nhìn Kim Anh Tuấn hứng khởi bừng bừng trở về khách điếm, trong lòng mới thả lỏng một hơi, cuối cùng cũng hoàn thành nhiệm vụ Lục Trần bàn giao cho hắn.
Trước đó Lục Trần đã gây chuyện trước Bạch Trạch, liên lụy tới Kim Anh Tuấn, nhưng mà Hổ tộc cũng không phải đám ngốc, hẳn sẽ điều tra một phen.
Thế là Lục Trần để hắn giao cho Kim Anh Tuấn hai bình Hổ Liệt tửu, thuận tiện làm chắc chắn “tội danh” của Kim Anh Tuấn.
Nhưng mà không thể trực tiếp đưa rượu cho Kim Anh Tuấn vì theo kiểu này thì Kim Anh Tuấn sẽ nghi ngờ, mà bất cứ ai vô duyên vô cớ có Hổ Liệt tửu không rõ lai lịch đều sẽ sinh nghi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận