Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1074: Thanh niên áo bào màu xám (2)

Ngay cả thần trí cũng trở nên chậm lại.
“Ngươi ngươi ngươi…”
Bên cạnh còn có hai đệ tử bảo vệ núi, thấy tướng mạo đồng bọn của mình từ trẻ tuổi biến thành dáng vẻ người già, vẻ mặt hoảng sợ.
Họ lảo đảo lùi lại mấy bước, bị dọa đến vãi cả linh hồn.
Một luồng sương mù màu xám lặng yên không một tiếng động bay tới, bay vào thân thể của hai người bên cạnh, sau đó cảm giác được một luồng sức mạnh cổ quái, điên cuồng hấp thu sức sống, bọn họ lập tức trở nên suy yếu.
Một luồng tinh khí sinh mệnh cuối cùng bị sương mù màu xám hút đi, ba đệ tử bảo vệ núi chết rồi.
Trạng thái chết của bọn họ vô cùng thảm, da bọc xương, khô quắt, trước khi chết, trong con mắt vẫn duy trì thần sắc sợ hãi.
Nam tử áo bào màu xám nhìn về phía ba thi thể, há mồm khẽ hít, từng sợi sương mù màu xám mang sức sống bay ra từ trên người ba thi thể hóa thành một tia nước nhỏ, đi vào trong miệng thanh niên áo bào màu xám.
“Thật là mùi vị tuyệt vời.” Thanh niên áo bào xám tự nhủ, nói xong, cả người bay lên trời, bay vào bên trong Bồ Đề sơn.
Thanh niên áo bào xám đến, hiển nhiên hấp dẫn nhiều đệ tử, một đám đệ tử phủ xuống, che trước mặt người trước, nhưng mà một luồng sương mù màu xám bay vào trong cơ thể, giống như Tử Thần cướp đoạt hồn phách, bọn họ xanh cả mặt, bằng mắt thường có thể thấy được tốc độ già nua, té thẳng tắp trên mặt đất, diệt sạch cơ hội sống.
Cảnh tượng này khiến cho đệ tử Bồ Đề sơn đều hít sâu một hơi, trong mắt tràn ngập nỗi sợ hãi tột cùng.
Có đệ tử nhanh chóng rời khỏi, thông báo cho trưởng lão.
“Láo xược.”
Cuối cùng, trưởng lão của Bồ Đề sơn bị kinh động, đi ra, nhìn thấy thảm trạng quỵ dị của đệ tử Bồ Đề sơn thì lập tức nổi giận vô cùng, quát lớn về phía thanh niên mặc áo bào xám.
Nhưng thanh niên áo bào xám không hề để ý, đi về phía Bồ Đề thần thụ ở trong hư không.
“Đứng lại.”
Trưởng lão Bồ Đề sơn ở phía sau thẹn quá hóa giận quát lớn, vung tay ra, không gian vỡ nát, rơi xuống đỉnh đầu thanh niên mặc áo bào xám, lực lượng khủng bố tràn ngập, tựa như núi cao muốn trấn áp thanh niên đó.
Nam tử áo bào xám nhận ra, giơ tay lên, giữa các ngón tay quấn quanh một luồng khí xám, đối đầu với một chưởng của trưởng lão.
Ầm!
Vị trưởng lão thổ huyết bay ngược ra ngoài, va đập vào một ngọn núi.
Đệ tử Bồ Đề sơn xung quanh đều thảng thốt nhìn thanh niên áo xám. Lực lượng của người này thật khủng khiếp, đến cả trưởng lão Bồ Đề sơn cũng không phải kẻ địch.
Vị trưởng lão này dù gì cũng là Thánh Quân viên mãn, tồn tại cùng cảnh giới với đối phương.
Trưởng lão bị thương thay đổi sắc mặt, bởi vì lòng bàn tay hắn đã bị một vũ khí quỷ dị màu xám bao trùm, hơn nữa sinh mệnh lực trong cơ thể đang nhanh chóng trôi đi, toàn bộ đều bị sương mù xám quấn trên tay hấp thụ.
Sắc mặt hắn nghiêm trọng, vội vã huy động đạo hỏa, cánh tay nhanh chóng được một ngọn lửa bao phủ, điên cuồng thiêu đốt khí lưu màu xám.
Xì xì!
Nhưng khí lưu màu xám này ngưng tụ không tan, tử khí lan tràn, không sợ ngọn lửa thiêu đốt. Ngay cả trong lúc bị ngọn lửa bao trùm vẫn nuốt chửng sinh mệnh lực của hắn.
“Sao lại có chuyện này?” Sắc mặt trưởng lão thay đổi, đáy lòng dâng lên nỗi lạnh lẽo, đây là năng lượng quỷ dị gì, ngay cả đạo hỏa cũng không tiêu diệt được.
Gió mát khẽ thổi, Huyền Vũ đan thánh xuất hiện trước mặt vị trưởng lão này, sau đó bàn tay lan rộng đạo hỏa giúp hắn trừ khử khí lưu màu xám quấn quanh lòng bàn tay.
Đạo hỏa của Huyền Vũ đan thánh có nhiệt độ cao hơn của trưởng lão này rất nhiều, vài cái đã làm bốc hơi khí lưu màu xám.
Trưởng lão giữ được mạng sống nhưng trong lòng vẫn sợ hãi, ánh mắt lại nhìn về phía thanh niên áo bào xám có chút kiêng kỵ.
Thanh niên áo xám đang đi về phía Bồ Đề thần thụ, đột nhiên bước chân dừng lại, nhưng không nói gì sau đó tiếp tục bước đi.
Huyền Vũ đan thánh nhìn thanh niên đó một cái, khuôn mặt rất nghiêm túc, nhìn về phía đệ tử Bồ Đề sơn xung quanh, nói: “Tất cả cách xa hắn ra!”
Đệ tử Bồ Đề sơn thấy thanh niên áo xám xử sự ngông cuồng như thế thì lại liên tưởng đến khoảng thời gian gần đây, các nơi ở Trung Châu vực xuất hiện sự tích hành động của thiên kiêu Thượng Giới, hai mắt mở to, não bộ run rẩy kịch liệt.
Thanh niên áo bào xám này chắc sẽ không phải là một trong thiên kiêu Thượng Giới chứ, càng nghĩ càng thấy có khả năng.
Các đệ tử đều tránh xa ra, nhưng ánh mắt vẫn dừng trên người thanh niên này.
Mà thanh niên ở trước ánh nhìn chằm chằm của mọi người đã đi tới trước Bồ Đề thần thụ, ánh mắt tĩnh lặng chăm chú nhìn về cây cổ thụ trước mặt.
“Xin ra mắt tiền bối.” Ba giây sau, thanh niên áo xám nho nho lễ độ mở miệng nói, đánh vỡ sự yên tĩnh ở đây.
“Tiểu bối Trớ Chú giới.” Bồ Đề lão tổ nói, liếc mắt một cái đã nhìn thấu lai lịch của người này.
“Quả nhiên tiền bối không phải người của mười vực.” Trong con ngươi tăm tối mù mịt của thanh niên áo xám xuất hiện một tia dị sắc.
“Sao lại tới đây?”
“Vãn bối từ xa ngàn dặm đến đây là muốn cầu một món đồ, mong được tiền bối tác thành.” Giọng điệu thanh niên áo xám bình tĩnh nói.
Bồ Đề lão tổ nói: “Ngươi muốn cầu đồ vật gì, chỗ này của ta không có thứ ngươi cần.”
Thanh niên nghiêm túc lạ thường đáp: “Có, vãn bối muốn một nửa bản nguyên sinh mệnh của tiền bối.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận