Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 782: Sợ hãi

“Tất nhiên, gia gia ta chính là Thánh....” Nghe được lời nói đột ngột, vẻ mặt Huyết Đằng ngạo nghễ nói, nhưng lời còn chưa nói hết, sắc mặt đột nhiên thay đổi, hét lớn: “Ai, ai đang nói chuyện.”
Huyết Đằng nhìn thấy trong phòng không có ai, chỉ có thể là bên ngoài, bất ngờ nhìn ra ngoài cửa sổ, chỉ thấy ngoài cửa sổ có một đôi mắt lạnh như băng nhìn chằm chằm hắn.
Trong nháy mắt đối diện với đôi mắt này, khắp cơ thể của Huyết Đằng sinh ra cảm giác lạnh lẽo, hắn chưa từng thấy ánh mắt khủng bố như vậy, chỉ liếc mắt một cái đã giống như bị kéo vào địa ngục.
Hắn ngửi được khí tức tử vong thật sâu.
Lục Trần như vào cảnh không người, đi vào trong phòng, nhìn chằm chằm Huyết Đằng.
“Ngươi, ngươi là ai, xâm nhập vào chỗ ta là muốn tìm chết sao?” Huyết Đằng cố nén sợ hãi trong lòng, thanh sắc đều lớn lên.
Đồng thời trong lòng có chút phẫn nộ, hai Hoàng giả cung phụng hắn đâu, đi ăn phân rồi sao, có người xông vào phủ đệ của hắn, đi tới trước mặt hắn, lại không có chút động tĩnh nào.
Huyết Đằng muốn hét lớn, hô hoán cung phụng nhưng hắn không dám, sợ thanh niên này giết hắn trước khi cung phụng đến.
Ánh mắt Lục Trần hơi híp lại, khí thế khủng bố trên người bộc phát ra, đè lên người Huyết Đằng.
Sao Huyết Đằng có thể chịu đựng được khí thế của Lục Trần, hai chân mềm nhũn quỳ trên mặt đất, đồng thời vẻ mặt sắc bén trước đó lập tức biến thành dáng vẻ sợ chết, hoảng sợ cầu xin tha thứ: “Đừng giết ta, đừng giết ta, ngươi muốn cái gì ta đều có thể cho ngươi.”
“Phế vật!”
Ánh mắt Lục Trần lộ ra khinh miệt, lạnh lùng phun ra hai chữ.
“Đúng vậy, ta là phế vật, giết ta chỉ sẽ làm bẩn tay ngươi!” Huyết Đằng nịnh nọt phụ họa nhưng trong lòng lại vô cùng phẫn nộ gào thét nói, đợi ta sống được, ta muốn ngươi phải chết.
Thấp giọng cầu xin tha thứ như vậy là lần đầu tiên từ khi hắn sinh ra tới nay, là sỉ nhục, hắn tuyệt đối không cho phép cảnh này truyền ra ngoài, nếu không hắn sẽ không còn mặt mũi gặp người khác, hơn nữa hắn mất hết thể diện hoàng thất, có thể sẽ bị trục xuất khỏi hoàng cung.
Cho nên đợi sau khi bản thân an toàn, nhất định phải tìm cường giả đến giết người này, để mặt sỉ nhục nhất của hắn hoàn toàn biến mất khỏi thế giới.
“Đi theo ta!” Lục Trần nhìn thoáng qua nữ tử bên cạnh.
Tu vi của đối phương rất thấp, chỉ có Luyện Thể cảnh, trên khuôn mặt xinh đẹp viết hai chữ oán hận.
Kết hợp với Lăng Nguyên Cơ nói cho hắn biết sở thích của Huyết Đằng, vậy thì nữ tử này chính là nữ nhân nhà lành Huyết Đằng bắt tới.
“Nếu các hạ coi trọng nữ tử này thì sẽ tặng cho ngươi.” Huyết Đằng thấy thanh niên xa lạ này có chút hứng thú với nữ tử hắn mới tìm đến, nói cẩn thận.
Nữ tử nghe được lời của Lục Trần, đứng lên đi theo Lục Trần rời đi.
Bởi vì theo như nữ tử thấy, rơi vào trong tay Huyết Đằng chi bằng rơi vào trong tay thanh niên xa lạ này.
Nhưng điều khiến cho nàng nghi ngờ là sau khi nàng đi theo thanh niên ra khỏi phủ đệ, đối phương lập tức rời đi, hoàn toàn không làm gì nàng cả.
Chẳng lẽ đối phương đặc biệt đến phủ đệ của Huyết Đằng cứu nàng một mạng sao?
Điều này rõ ràng là không thể, bởi vì với kiến thức và nhân mạch của nàng, hoàn toàn không tiếp xúc được với cường giả Vương cảnh trở lên.
Huyết Đằng thấy cường giả thần bí rời đi, trong lòng hoàn toàn thở phào nhẹ nhõm, tổn thất một nữ tử có thể giữ được một cái mạng, hắn đã rất thỏa mãn.
Sau đó, khuôn mặt đẫm máu hiện ra sự tức giận, hắn tức giận đi ra ngoài hét lên: “Những người còn sống cút ra đây cho ta!”
Giờ phút này, lòng Huyết Đằng vô cùng phẫn nộ, vừa rồi hắn suýt chút nữa bị giết chết lại không có một hộ vệ nào tới, ngay cả hai người cung phụng cũng không có động tĩnh.
“Lục hoàng tử, Lục hoàng tử!”
Đúng lúc này, có hộ vệ có gan chạy đến, khi bọn họ nhìn thấy Lục hoàng tử Huyết Đằng còn sống thì lập tức kinh ngạc không thôi, theo lý mà nói, Lục hoàng tử hẳn là đã chết trong tay cường giả xa lạ kia rồi mới đúng.
Nhưng hiện tại, Lục hoàng tử lại đang yên lành đứng ở nơi này.
Chỉ là Lục hoàng tử còn sống đối với bọn họ cũng là chuyện tốt, nếu như Lục hoàng tử chết đi, toàn bộ hộ vệ trong phủ đệ có thể sẽ phải chôn cùng Lục hoàng tử, trở thành vật hi sinh.
“Ta hỏi các ngươi, cung phụng đâu, hai người cung phụng đi đâu rồi.” Lục hoàng tử gào thét về phía một đám hộ vệ, hiện tại hắn chỉ muốn tìm hai người cung phụng, chất vấn đối phương vì sao không đi ra ngoài.
“Cung phụng chết rồi, hai cung phụng đều bị cường giả thần bí kia đánh chết.”
Một đám hộ vệ vội vàng nói, sau đó giải thích chuyện lúc trước một lượt.
“Cái gì, cung phụng bị đánh chết rồi sao?”
Huyết Đằng nghe vậy, lửa giận trong nháy mắt biến mất sạch sẽ, chuyển thành mồ hôi lạnh ướt đẫm sau lưng.
“Thanh niên thần bí đó rõ ràng là Hoàng cảnh, sao có thể giết Hoàng giả, mà ta ngay cả chút động tĩnh cũng không nghe thấy!” Ánh mắt Huyết Đằng khiếp sợ mãnh liệt, lần nữa bị hoảng sợ chi phối, hoàn toàn ngây ngốc.
Huyết Đằng không thể tưởng tượng được một Vương cảnh giao thủ với hai Hoàng giả, hắn không nghe được chút động tĩnh nào thì đã chết, có thể thấy được đối phương mạnh cỡ nào.
Vẫn may, trước đó bản thân không giở tính khí, nếu không, có thể bản thân sẽ bị đối phương giết chết.
Với thực lực biến thái của thanh niên thần bí, có lẽ chỉ có Thánh cảnh xuất mã mới được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận