Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1481: Một người đảo điên cả chiến trường

Bên trong lạch trời, hai người Luyện Ngục Hoàng và Long Lai vừa sợ vừa giận, sắc mặt tái xanh, ánh mắt sung huyết nhìn chiến trường loạn lên một đoàn, dưới những kiếm ý tử vong, thủ hạ liên tiếp tử vong tử từng người, phối hợp với truy sát từ võ giả Sơn Hải giới, đại quân mấy trăm ngàn Thiên Yêu, nháy mắt đã chết hơn nửa.
Bên Sơn Hải giới sĩ khí tăng vọt, truy sát Thiên Yêu bị kiếm ý kích thương.
Ánh mắt hai vị Hoàng Chủ nhìn về phía chiến trường Đế cảnh, Đế cảnh phe mình cũng bị thương vong không thể tưởng tượng, thi thể Đế cảnh ngã xuống từng người lại từng người.
Luyện Ngục Hoàng lấy lại tinh thần, nhìn về phía Tô Nghênh Hạ, giọng điệu mang theo vội vàng nói: “Tô Nghênh Hạ, đình chiến đi, trận chiến này bọn ta nhận thua.”
Lửa giận của Long Lai cũng rụi hơn một nửa, phụ họa nói: “Lại tiếp tục sẽ đều gây tổn thất cực lớn cho hai bên, không cần thiết tiếp tục nữa, vì thế đình chiến đi.”
Hai người không thể không ngưng chiến, bởi vì nếu tiếp tục đánh, tinh nhuệ hai tộc ắt sẽ chết gần hết.
Giới chiến xảy ra trước đấy, căn bản sẽ không xuất hiện loại tình huống này.
Chiến đoàn Thiên Tôn lòi ra một tên quái vật Lục Trần, một người đảo điên cả chiến cuộc, chiến trường Đế cảnh nhiều ra mười vị Vô Địch Đại Đế, loại Đại Đế này đều là từ Hoàng Tôn tấn cấp đến, mạnh hơn Đại Đế bình thường quá nhiều, không có mấy Đại Đế vây công, căn bản không kiềm chế được.
Hơn mười vị Đại Đế này, là Lục Trần từ giới khác mang tới.
Còn có Tô Nghênh Hạ nhiều ra một món bí bảo cấp Thiên Đế đỉnh phong, phong ấn lạch trời, ngăn cản hai người bọn họ xuất thủ.
Một mình Lục Trần, có thể nói là thay đổi toàn bộ chiến cuộc.
Nghe được lời hai người, trong mắt đẹp của Tô Nghênh Hạ lộ ra vẻ khinh bỉ, hờ hững nói: “Giới chiến đâu phải thứ các ngươi nói nổi là nổi, nói đình chiến là đình chiến, nếu đã bắt đầu, vậy tiếp tục đi.”
Tô Nghênh Hạ hoàn toàn chưa từng nghĩ đến đình chiến, nếu như không phải Lục Trần trở về, cho nàng một bí bảo siêu cấp, ngăn cản hai Thiên Đế, hai người này ăt sẽ phá hoại quy tắc.
Bây giờ nhìn thấy cục diện chiến trường nghiêng về một bên, liền muốn ngưng chiến, nào có chuyện tốt đẹp như vậy.
Luyện Ngục Hoàng lạnh giọng nói: “Tô Nghênh Hạ, nếu như ngươi khăng khăng như vậy, đừng trách bọn ta xuất thủ với cảnh giới thấp.”
Long Lai cũng uy hiếp nói: “Được lắm, ngươi cứ khăng khăng như thế đi, đến lúc đó đừng trách bọn ta tâm ngoan thủ lạt.”
Hai người tuy nói như vậy, nhưng nhìn thấy lần lượt từng Đế cảnh tử vong, trong lòng đau đớn không chịu nổi, trận giới chiến này, tuyệt đối là lần tổn thất nghiêm trọng nhất từ trước tới nay.
Bọn hắn chỉ có thể trơ mắt nhìn từng tộc nhân tử vong.
Trong chiến đoàn Thiên Tôn, Lục Trần đứng lên, nhìn chiến trường xung quanh, Thiên Yêu bị hắn diệt không ít, bị thương càng nhiều, hoàn toàn không ngăn nổi Thiên Tôn bên Sơn Hải giới, thấy đại cục đã định, Lục Trần ngẩng đầu, ánh mắt nhìn về chiến trường Đại Đế nơi xa, nơi đó có mấy trăm Đại Đế đang chém giết.
Ba người Bàn Nhạc, bốn người Tu La Viêm, bốn người Tây Môn Vũ đều đang ở trong chiến đoàn.
Lục Trần bước chân đạp mạnh, bóng dáng hóa thành một tia chớp, vọt thẳng vào trong chiến trường Đế cảnh.
“Giết hắn!” Luyện Ngục Hoàng và Long Lai nhìn thấy Lục Trần xông vào trong chiến đoàn Đế cảnh, truyền âm cho thủ hạ.
Trên thực tế, không cần hai người truyền âm, Thiên Yêu Đế cảnh nhìn thấy một Thiên Tôn xông tới, trong mắt tràn đầy sát ý điên cuồng, bởi vì lúc bọn họ giao chiến, cũng nhìn thấy một mình Lục Trần thay đổi thế cục bên chiến đoàn Thiên Tôn.
Nếu như đối phương không đến, bọn họ bị chặn lại, không thể giết chết đối phương, nhưng hiện tại đối phương không biết sống chết, xông vào chiến đoàn Đế cảnh, cũng đừng trách bọn hắn lòng dạ độc ác.
“Cút!”
Một Thiên Yêu cường thế đánh tay, đánh bay Đại Đế triền đấu với hắn, tiếp đó cả người đánh tới Lục Trần, phóng ra lực lượng đại đạo, tạo thành một lĩnh vực phạm vi trăm trượng bao phủ Lục Trần.
Lĩnh vực đại đạo, bình thường phạm vi càng nhỏ càng kiên cố, có lực khống chế tuyệt đối đối với lĩnh vực.
Thấy lĩnh vực trói buộc được Lục Trần, Thiên Yêu Đế cảnh này đưa tay lấy ra một thanh trường mâu huyết sắc, hoá thành một luồng sáng đỏ rực bắn đến ấn đường Lục Trần, muốn giết chết Lục Trần.
Trong ánh mắt Thiên Yêu Đế cảnh tràn đầy cười gằn, trong lĩnh vực của hắn, hắn là tồn tại như thần, một Thiên Tôn nho nhỏ đi vào, hẳn phải chết không thể nghi ngờ.
Rắc rắc rắc!
Âm thanh như thủy tinh vỡ nát vang lên, đây là lĩnh vực của hắn vỡ nát, Đại Đế bị đánh bay kia cũng mở ra lĩnh vực đại đạo, lĩnh vực hai người va chạm, không ngừng rạn nứt.
Thế nhưng, Thiên Yêu Đế cảnh hoàn toàn không quan tâm lĩnh vực vỡ nát, trong mắt chỉ có một mục đích là giết chết Lục Trần.
Lục Trần nhìn thấy trường mâu bắn tới, ánh mắt bình tĩnh, đưa tay lên, một luồng phong bạo kiếm ý kinh người gào thét mà ra, cắn nuốt trường thương của đối phương.
Rắc rắc rắc!
Trước lực xoắn mạnh bạo của phong bạo kiếm ý, món pháp bảo Đế cảnh này phát ra tiếng vang răng rắc, mơ hồ có dấu vết rạn nứt.
“Sao có thể được?”
Trong mắt Thiên Yêu Đế cảnh lộ ra kinh ngạc, bất kể là Lục Trần có thể hành động tự nhiên trong lĩnh vực của hắn, hay là phong bạo kiếm ý cắn nuốt pháp bảo của hắn, đều khiến hắn khiếp sợ vô cùng.
Không chỉ là hắn, tất cả Đại Đế xung quanh cũng đều lộ ra vẻ mặt khác thường.
Lĩnh vực đại đạo, lại không thể trói buộc được một Thiên Tôn.
“Pháp bảo của ta!”
Thiên Yêu Đế cảnh kinh hô một tiếng, bởi vì hắn cảm giác pháp bảo của mình vỡ nát, người điều khiển trường mâu hắn, muốn thoát khỏi phong bạo kiếm ý, lại hoàn toàn không chịu hắn khống chế.
Chờ phong bạo kiếm khí đi qua, không trung trôi nổi vài đoạn trường thương vỡ nát.
Lục Trần dạo bước đến chỗ đối phương, ánh mắt nhìn chằm chằm đối phương, quy tắc Đại Mộng bao phủ tới đối phương.
Trong chớp mắt, Thiên Yêu Đế cảnh liền cảm giác mí mắt hỗn loạn.
“Không tốt!”
Trong lòng hắn kinh hoảng, cắn vào lưỡi, ép buộc chính mình tỉnh táo lại.
Tiếp đó, hắn mới tỉnh táo lại một giây, đã trông thấy bàn tay Lục Trần cắt ra không gian, vạch tới ấn đường hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận