Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1039: Trực tiếp bay đi (2)

Cường giả Thánh Vương Thiên phủ nhìn thấy cảnh này, sắc mặt thay đổi, bóng dáng lập lòe né tránh.
Xào xạc!
Từng cành cây xanh biếc non nớt kéo dài vô hạn, đánh về phía Thánh Vương của Thiên phủ, cành cây nhìn như mềm mại đó lại giống như roi thần, đánh lên trên người cường giả Thánh Vương Thiên phủ.
Bốp bốp!
Mấy roi bén nhọn quất đến vang vọng hư không, thân thể cường giả Thiên phủ chồng chất vết máu, có vết roi nhìn thấy mà giật mình.
Mà cả người hắn cũng bị đánh bay ra ngoài.
Bồ Đề thần thụ là cảnh giới Thánh Vương đại thành, đã đứng ở đỉnh phong mười vực, hơn nữa còn là thể sinh mệnh đặc thù, am hiểu nhiều loại quy tắc, người đến từ Thiên phủ có cấp bậc Thánh Vương đỉnh phong cách Thánh Vương đại thành hai tiểu cảnh giới, cho dù Thánh Vương của Thiên phủ không tầm thường, chiến lực vượt xa cùng cấp bậc.
Nhưng lại không có so sánh đáng nới với Bồ Đề thần thụ, cho nên không hề lo lắng bị nghiền ép, không có thủ đoạn phản kháng, không phải là đọ sức cùng một cấp bậc.
Cường giả Thiên phủ bị đánh bay đụng vào một ngọn núi, vết máu trên thân trải rộng đều bị cành cây của Bồ Đề thần thụ vươn ra hút lấy.
Thánh Vương Thiên phủ này cảm giác mất hết thể diện, nhìn về phía Bồ Đề thần thụ, thẹn quá hóa giận quát: “Bồ Đề lão tổ làm càn, đừng quên ta đến từ Thiên phủ.”
Đến từ Thiên phủ chính là sức mạnh của người này.
Bởi vì hắn tin chắc Thiên phủ có địa vị siêu nhiên ở mười vực, bất kỳ thế lực nào đều kiêng kỵ ba phần, huống hồ Bồ Đề lão tổ chỉ là một Thánh Vương đại thành.
Thiên phủ có năng lực giết chết Thánh Vương đại thành.
“Thiên phủ thì sao?” âm thanh của Bồ Đề lão tổ vang lên trong hư không, xen lẫn ý khinh thường nồng đậm, vô số nhánh cây tỏa ra lá xanh từ trên trời giáng xuống giống như một dây thừng tiên xanh biếc cứng cỏi, vô cùng mềm mại, lại tản ra một luồng năng lượng thần bí khó lường.
Sắc mặt cường giả Thánh Vương Thiên phủ thay đổi, bóng dáng lập lòe, né tránh vô số nhánh cây như xúc tu, đồng thời lớn tiếng cảnh cáo: “Thụ yêu, ngươi dám.”
Sắc mặt người này khó coi, trong mắt giận dữ ngút trời, nhưng hắn không phải là đối thủ nên chỉ đành né tránh.
Nhưng nhánh cây kèm theo hào quanh xanh mơn mởn chuyển động mà đến, quấn quanh người này, sau đó lại nhanh chóng vươn ra vô số nhánh như dây thừng tiên có linh trí, không chỉ có thể kéo dài vô hận mà còn có thể chủ động trói người.
Rất nhanh, cường giả Thiên phủ bị trói chặt, dù cho hắn vùng vẫy thế nào thì cũng không thoát được những nhánh cây này.
Hơn nữa cường giả Thiên phủ giãy dụa thì nhánh cây siết càng chặt, siết tạo ra vết máu.
Cường giả Thiên phủ không kiên cường được nữa, mặt lộ ra sợ hãi, sức mạnh của nhánh cây thật sự quá lớn, giống như muốn chặt đứt eo hắn, trong lòng không ngừng hối hận, không lẽ Bồ Đề lão tổ sẽ giết hắn sao.
Chính ngay lúc hắn hối hận, vô số nhánh cây phát sáng, lực lượng mênh mông bộc phát như đạn pháo, trực tiếp hất ra khỏi Bồ Đề sơn.
Bồ Đề lão tổ chung quy vẫn không ra tay tàn nhẫn mà chừa lại một con đường.
Mặc dù hắn không sợ Thiên phủ, cường giả Thiên phủ phái ra cũng không bắt được hắn, dù sao thì mười vực rất lớn, có thể trốn ở khắp nơi, nhưng thế lực Thiên phủ khổng lồ, cường giả rất nhiều, nếu như hắn rời đi, có thể sẽ liên lụy đến Bồ Đề sơn.
Bồ Đề lão tổ hừ lạnh nói: “Hy vọng hắn thức thời, bổn tọa tuy có chút kiêng kỵ Thiên phủ nhưng cũng không đến mức bị dọa đến không dám ra tay, thật sự ép ta thì sẽ đại khai sát giới.”
Huyền Vũ đan thánh quan sát toàn bộ quá trình Bồ Đề lão tổ ra tay trấn áp cường giả Thánh Vương Thiên phủ, nghe được lời này, ánh mắt hiện lên tia lạnh lẽo: “Hy vọng bọn họ đừng làm ra quyết định sai lầm.”
Huyền Vũ đan thánh tất nhiên là đứng về phía Bồ Đề lão tổ.
Ánh mắt Huyền Vũ đan thánh nhìn về phía Bồ Đề thần thụ, nói: “Lão bằng hữu, ngươi chắc chắn vì một thanh niên có duyên gặp mặt một lần này mà không tiếc đắc tội Thiên phủ, điều này đáng sao.”
Huyền Vũ đan thánh không hiểu lựa chọn của Bồ Đề lão tổ, làm như vậy thật sự đáng sao?
“Đáng!” âm thanh Bồ Đề lão tổ kiên định, âm vang có lực.
Huyền Vũ đan thành nhẹ thở dài, không nói thêm gì, sau đó quay người rời đi.
Trong quá trình cường giả Thiên phủ và Bồ Đề thần thụ giao chiến, quanh thân Lục Trần bị từng tầng ánh sáng màu lục dày đặc bao trùm như kén tằm, không bị quấy rầy.
Bên trong kén tằm, từng luồng quy tắc hỏa diễm quanh thân Lục Trần dung hợp rất nhanh, khắc vào trong huyết nhục.
Thời gian trôi qua từng phút từng giây, trên người Lục Trần xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất, thực lực tăng vọt với tốc độ khủng khiếp.
Lại nói cường giả Thiên phủ bị hất bay ra khỏi Bồ Đề sơn bay ngược mấy ngàn dặm mới ổn định thân thể, nguyên nhân là lực lượng cái quăng sau cùng của Bồ Đề lão tổ cực kỳ khủng bố.
“Không ngờ thực lực của Bồ Đề lão tổ lại mạnh đến bước này!” Người này lơ lửng trên không trung, sắc mặt âm trầm lẩm bẩm.
Hắn đến từ Thiên phủ, tu vi Thánh Vương đỉnh phong, mặc dù có khoảng cách với Thánh Vương đại thành nhưng vẫn có thể tiếp mấy hiệp, thậm chí là mười mấy hiệp với Thánh Vương đại thành bình thường, nhưng lần này giao thủ với Bồ Đề lão tổ, hắn lại không có sức phản kháng, nhánh cây thò ra từ hư không rắn chắc như Thánh khí đứng đầu hoàn toàn không vùng vẫy được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận