Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1091: Một tháng sau

Diệp Thiếu Vân tiếp tục nói: “Lần trước ngươi bảo ta phối hợp diễn lừa một thanh niên tên Tử Hằng, hắn là bạn của Lục huynh.”
“Tử Hằng là ai?” Đầu óc Tiêu Dao mơ hồ.
Hắn duyệt qua vô số nam nhân, lừa gạt đủ loại người, căn bản không biết Tử Hằng là ai.
Nếu như Tử Hằng biết, hắn đã bị ‘Tiểu Nhu’ quên đi, chỉ có hắn đơn phương tình nguyện, còn người kia đã sớm vứt hắn ra khỏi đầu, đến cả tên cũng không nhớ thì không biết có khóc đến choáng váng ở nhà vệ sinh không.
Diệp Thiếu Vân cũng im lặng, điều này chứng tỏ Tiêu Dao diễn quá nhiều vai, ngay cả Tử Hằng là ai cũng không biết.
Nhưng hắn cũng hiểu được, Tiêu Dao thiết lập những nhân vật khác nhau, Tiểu Lan, Tiểu Mai, Tiểu Trúc gì đều được, đương nhiên quên mất mình còn đóng vai Tiểu Nhu.
Bỗng nhiên ba người giật mình, bởi vì cảm nhận được một ánh nhìn chằm chằm, quay đầu lại đã thấy Lục Trần đứng ở cách đó không xa. Tiêu Dao nhận áp lực lớn nhất, bởi vì người kia mang vẻ mặt không rõ nhìn chằm chằm hắn.
“Tìm chỗ nói chuyện đi.” Lục Trần đen mặt nói.
Tên khốn kiếp Tiêu Dao này, cuối cùng cũng xuất hiện.
Một nơi trong cung điện.
Khi Tiêu Dao hiểu ra nguyên nhân hậu quả thì vội vàng xin lỗi Lục Trần: “Lục huynh, xin lỗi, ta không biết Tử Hằng là bạn của ngươi, nếu sớm biết hắn là bạn ngươi, ta chắc chắn sẽ không lừa hắn.”
Tiêu Dao cũng không chối được gì, Tử Hằng lại là bạn của Lục Trần.
“Ngươi nói bây giờ nên làm gì đây?” Lục Trần hung dữ nhìn chằm chằm Tiêu Dao.
Lục Trần cảm thấy, một khi Tử Hằng biết rõ chân tướng chắc chắn sẽ khóc, cũng không biết năng lực chịu đựng tâm lý thế nào, lỡ như sụp đổ thì một đời của Tử Hằng sẽ hỏng.
“Hay là ta trả lại toàn bộ linh thạch lừa gạt lại cho hắn, thêm ba mươi tỷ linh thạch xem như phí tổn thất tinh thần.” Tiêu Dao cố gắng cứu vãn.
Lần trước Diệp Thiếu Vân đưa ra 200 triệu phí tổn thất tinh thần, Tiêu Dao trực tiếp tăng đến 30 tỷ, bởi vì Tiêu Dao biết rõ thực lực khủng bố của Diệp Thiếu Vân hơn Lục Trần, toàn bộ thiên tài ở Thượng giới đều bị đè bẹp.
Nếu chọc giận Lục Trần thì hắn tiêu đời luôn.
“100 tỷ linh thạch.” Lục Trần nhìn chằm chằm Tiêu Dao, nói từng chữ một.
“Được.”
Tiêu Dao khẽ cắn môi, đồng ý.
100 tỷ linh thạch tương đương với một phần mười tài sản của hắn, nhưng không thể đắc tội Lục Trần nên phải đồng ý.
“Ta gọi Tử Hằng đến, đừng nói thẳng hết ra, chậm rãi kể lại, ta sợ Tử Hằng không chấp nhận được.” Lục Trần nói.
Diệp Thiếu Vân đi sắp xếp, trong sân của hắn chuẩn bị một bàn rượu ngon đồ ăn ngon, đồng thời bảo người đi gọi Tử Hằng và Vu Chiến đến.
Chỉ chốc lát sau, Tử Hằng và Vu Chiến bị gọi tới, vừa tới, Tử Hằng vội vàng hỏi: “Lục Trần, có phải có tin tức của Tiểu Nhu hay không?”
Tiêu Dao nghe nói như thế, sắc mặt hơi có chút mất tự nhiên.
Tiêu Dao nhìn thấy Tử Hằng, hắn cũng nhớ tới tất cả về người sau, vốn dĩ hắn không chuẩn bị lừa đối phương, suy cho cùng Tử Hằng mới là Thánh cảnh sơ kỳ, nghĩ là không có bối cảnh gì, cũng không có bảo vật gì, điều khiến hắn bất ngờ chính là Tử Hằng lại là một con dê béo, có thể lấy ra hai mươi tỷ linh thạch, sau khi lừa gạt đối phương thì cùng Cảnh Tử Mặc đi làm một chuyện.
Về phần Tử Hằng, sớm đã bị hắn ném cách xa vạn dặm.
Ai biết người này lại nhớ mãi không quên tên giả của hắn.
Lục Trần ho khan nói: “Đúng, có tin tức.”
Nói xong liếc nhìn Tiêu Dao, trong lòng nghĩ đếnTiểu Nhu trong miệng ngươi nhớ mãi không quên không phải đang đứng ở bên cạnh ngươi sao.
“Tiểu Nhu ở đâu, ta muốn gặp nàng!” Tử Hằng vội vàng nói.
“Đừng vội, trước tiên ta giới thiệu cho ngươi biết hai người bạn.” Lục Trần chỉ Cảnh Tử Mặc, nói: “Hắn là Cảnh Tử Mặc, người bên cạnh kia tên là Tiêu Dao.”
“Cảnh Tử Mặc, Tiêu Dao.” Tử Hằng nói thầm một câu: “Sao cái tên này quen thuộc như vậy?”
Dù sao hai người cũng là tứ hại của Trung Châu vực, khắp nơi đều có sự tích liên quan bọn họ, Tử Hằng cũng từng nghe sự tích của bọn họ, chỉ là không quan tâm nhưng bây giờ cảm thấy có chút quen thuộc.
“Đã gặp hai huynh đệ.” Tử Hằng nhìn về phía hai người, lộ ra nụ cười mỉm một cách lễ phép.
“Khụ khụ!”
Cảnh Tử Mặc vội ho một tiếng, gật đầu ý bảo Tiêu Dao bên cạnh bởi vì trong lòng áy náy, chột dạ nên không dám nhìn Tử Hằng.
“Ngươi đã từng nghe nói hai người bọn họ thì cũng không có gì ngoại lệ, tứ hại Trung Châu vực, một người là bạn tốt quan hệ rộng Cảnh Tử Mặc, một người là Thiên Diện Thánh Quân Tiêu Dao.” Lục Trần giải thích.
Tử Hằng cười lên ha hả: “Nói đến hai người, ta nghĩ đến ngươi, ban đầu ngươi là kẻ thù chung của Thanh vực, cũng được người gọi là đệ nhất hại Thanh vực.”
Lục Trần thấy Tử Hằng đang cười, trong lòng tự nhủ, ngươi tận tình cười sao, lập tức ngươi không cười nổi.
“Huynh đệ, ngươi rất đỉnh, nghe nói ngươi chuyên môn nam giả trang nữ, lừa không ít người.” Tử Hằng nhìn về phía Tiêu Dao, vẻ mặt sùng bái nói.
Thiên Diện Thánh Quân, biệt xưng nữ trang đại lão Tiêu Dao, nam giả trang nữ, không biết lừa bao nhiêu công tử thế gia ở Trung Châu vực, đáng sợ hơn là còn lừa gạt một vài lão già cấp Thánh vương muốn trâu già gặm cỏ non đến táng gia bại sản.
“Ha hả, bình thường bình thường.” Tiêu Dao khiêm tốn nói.
Tử Hằng phối hợp nói: “Cũng không biết sao những người đó ngu như vậy, tự nhiên bị ngươi lừa gạt quay quanh, ta cảm giác trí thông minh của người bị ngươi lừa gạt không hoạt động, ha ha ha.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận