Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 912: Ăn chơi trác táng đá trúng tấm sắt

Người xung quanh nghe thấy lời của nam tử trung niên, trong ánh mắt hiện ra vẻ vui mừng nồng đậm.
Bọn họ vốn đang yên ổn ở nơi này lại có người đuổi bọn họ đi, nhưng nhìn không thấu tu vi của nữ tử đó nên dám giận không dám nói, tuyệt đối không ngờ trong khách điếm lại có người của Bách Lý thế gia.
Bách Lý thế gia và Thương Vương cung, hoàng triều Kim Diễm tạo thành một liên minh mạnh mẽ, vẫn chưa có người nào dám khiêu chiến quyền uy của bọn họ ở địa vực Tây Bắc này.
Mặc kệ ba người này đến từ thế lực nào, cho dù là thế lực đứng đầu cũng phải ngoan ngoãn rút lui, dù sao thì ảnh hưởng của liên minh ba thế lực đỉnh cấp, cùng là thế lực đứng đầu cũng phải nhượng bộ.
“Người của Bách Lý thế gia?” Lục Trần ngây ngẩn ra, sau đó truyền âm hỏi: “Lúc trước đến thành Phi Tuyết dẫn Diêm Tiểu Vi đi, đả thương mẫu thân ta là người của Bách Lý thế gia đúng không?”
“Ừm.”
Mộ Dung Thu đáp lại một câu.
Nam tử trung niên thấy Lục Trần im lặng tại chỗ, cho rằng hắn sợ hãi, lập tức lạnh giọng nói: “Còn năm ngày nữa là ngày đại hỉ của Tuyết Vi tiểu thư, Bách Lý thế gia không muốn gây chuyện, bây giờ các ngươi rời đi vẫn còn kịp.”
Nếu như ba người trước mắt thức thời thì sẽ ngoan ngoãn rời đi.
Không chỉ có nam tử trung niên nghĩ như vậy mà những người xung quanh cũng có suy nghĩ tương tự.
“Quỳ xuống!” Lục Trần nhìn nam tử trung niên nói, trong giọng nói mang theo một tia hờ hững.
“Cái gì?”
Nam tử trung niên trợn tròn hai mắt, trong lúc nhất thời hơi không tin những gì tai mình nghe thấy, thanh niên này lại bảo hắn quỳ xuống sao.
“Ngươi đang nói gì vậy?”
Khuôn mặt của nam tử trung niên lạnh lùng hẳn lên, đồng tử hiện ra tức giận nồng đậm, hắn đã báo thân phận đến từ Bách Lý thế gia vậy mà thanh niên trước mắt còn bảo hắn quỳ xuống, thật sự là to gan.
Xung quanh cũng truyền ra tiếng ồn ào, ba người trước mắt chẳng những không sợ hãi mà lại bảo người của Bách Lý thế gia quỳ xuống, đây là ăn gan báo sao.
“Băng Vũ tỷ tỷ, bảo hắn quỳ xuống!” Lục Trần thản nhiên nói một câu.
Cùng lúc này, bỗng nhiên nam tử trung niên cảm nhận được một luồng khí tức khủng bố giáng lâm, luồng áp lực này vô cùng mênh mông, ép hai chân hắn uốn cong, phịch một tiếng, trực tiếp quỳ gối trước mặt Lục Trần.
“Ngươi đang khiêu khích Bách Lý thế gia đó!” Sắc mặt của nam tử trung niên đỏ lên, giận dữ nói về phía Băng Vũ.
Trong đồng tử của đám người Bách Lý thế gia phía sau hắn cũng hiện lên phẫn nộ nồng đậm, bọn họ đến từ Bách Lý thế gia, được đối đãi như vậy ở thành Thương Vương, chẳng lẽ ba người này không biết Bách Lý thế gia với Thương Vương cung, hoàng triều Kim Diễm có tạo thành một liên minh mạnh mẽ hay sao?
Sao bọn họ còn dám?
Lục Trần mặt không biểu cảm, nhìn xuống khuôn mặt mang theo lửa giận trước mặt, giọng điệu thờ ơ nói: “Người trước đó đến thành Phi Tuyết bắt Diêm Tiểu Vi, đả thương mẫu thân ta là ai?”
Nam tử trung niên nghe vậy, trong lòng ngẩn ra, chẳng lẽ người trước mắt chính là Lục Trần, con trai của Thư Mộng Lan, là Đan Hoàng sao?
Bách Lý thế gia bọn họ đã nghe được một ít lời đồn về Lục Trần ở thành Phi Tuyết, đối phương đã triệu tập mấy Thánh cảnh diệt một gia tộc, nhưng cũng không xem là gì, bởi vì trong mắt bọn họ, gia tộc chỉ có Thánh cảnh tọa trấn thật sự quá nhỏ yếu, mà bọn họ càng không để Đan Hoàng Lục Trần vào mắt.
Bởi vì với địa vị của gia tộc bọn họ, dù là Đan Thánh cửu phẩm cũng phải nể mặt, huống hồ chỉ là một Đan Hoàng thất phẩm.
Cho dù Đan Hoàng đó biết được là Bách Lý thế gia bọn họ ra tay thì có thể như thế nào, còn không phải là ngoan ngoãn cắn răng nhẫn nhịn xuống bụng hay sao.
Hiện tại phát hiện sai lầm lớn rồi, đối phương thanh lý đến thành Thương Vương rồi.
“Nếu như ngươi biết địa vị của Bách Lý thế gia thì ngươi sẽ không làm như vậy.” Nam tử trung niên thản nhiên nhìn Lục Trần nói.
Thân là người của Bách Lý thế gia, trong lòng tất nhiên có kiêu ngạo, dù bên cạnh người này có một người nghi ngờ là Thánh Vương đại thành thì bọn họ cũng sẽ không khuất phục, bởi vì Bách Lý thế gia bọn họ có hai Thánh Vương đại thành, còn cảnh giới Thánh Vương có số lượng một bàn tay, huống hồ còn có hai đồng minh lớn mạnh.
“Hây, nhất định phải thách thức nhẫn nại của ta sao?” Lục Trần nhún vai, nói: “Chưa từng thấy người vội vàng muốn chết như ngươi.”
Lục Trần nói rất tùy ý, kiếm chỉ khép lại, từng luồng kiếm ý hội tụ cùng đầu ngón tay hướng về phía ấn đường của nam tử trung niên, luồng kiếm ý này trực tiếp xuyên thủng ấn đường của nam tử trung niên.
Nam tử trung niên kêu lên một tiếng đau đớn, hai mắt mở to, ẩn chứa không dám tin nồng đậm, dường như không ngờ mình lại chết như vậy?
Thịch một tiếng!
Thân thể nam tử trung niên thẳng tắp ngã xuống đất.
Tuy nam tử trung niên là một Thánh cảnh nhưng hắn bị khí tức của Băng Vũ áp chế toàn diện, không điều động được bất kỳ lực lượng nào, chỉ là một người bình thường ở trước mặt Lục Trần, nên một luồng kiếm ý tùy ý đã chấm dứt tính mạng của hắn.
Cái chết của nam tử trung niên khiến tộc nhân còn lại của Bách Lý thế gia cùng với quần chúng vây xem xung quanh đều trợn to hai mắt, bọn họ cũng không thể tin cảnh này.
Có người tiêu diệt một Thánh cảnh của Bách Lý thế gia dưới mí mắt của Thương Vương cung?
Ai cho bọn họ dũng khí đó vậy?
Bạn cần đăng nhập để bình luận