Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1112: Phân chia cảnh giới tu hành (2)

Cảnh giới Thánh Đế được gọi là đại năng.
Cường giả cảnh giới này cũng có mạnh có yếu, Hư Không chi chủ là kiểu siêu mạnh, nắm giữ bản nguyên hư không, thông thường mà nói, Thiên Yêu cái thế của Thiên Yêu giới đều không nắm chắc giết chết Hư Không chi chủ.
Hư Không chi chủ cùng với trăm vạn tinh nhuệ của Hư Không Thành Bảo ngã xuống, hoàn toàn là vì Ninh Thiên Quân phản bội.
Còn có Nguyên Sơ kiếm đế, Đông Hoàng thiên đế, đều bởi vì Ninh Thiên Quân phản bội, cho nên thế nhân Sơn Hải giới đều hận Ninh Thiên Quân đến tận xương tủy.
Lục Trần ồ một tiếng, vô tư nói: “Ta còn cho rằng Hư Không chi chủ cũng là một cường giả cấp bậc Thiên Đế đó.”
“Tiểu tử, khẩu khí ngươi không nhỏ đó!” Khí linh nhìn về phía Lục Trần, thản nhiên nói: “Thực lực tiểu tử ngươi không cao, không nhìn thấu Hư Không chi chủ, đừng nói cường giả cấp bậc như Hư Không chi chủ, cho dù là cường giả Thiên Tôn đứng trước mặt ngươi, ngươi cũng sẽ run rẩy.”
“Ta không tin!” Lục Trần lắc đầu, nói: “Ta chẳng phải chưa từng gặp Thiên Tôn, lúc trước có một Thiên Tôn lộ sát ý với ta, bị sư phụ ta giải quyết rồi.”
“Tiểu tử, ta phát hiện ngươi rất ngông cuồng!” Khí linh nhìn về phía Lục Trần nói: “Lẽ nào sư phụ ngươi là Đế sao, báo danh hào ra đây, ta muốn xem xem là cuồng đồ nào lại dạy ra đồ đệ ngông cuồng như ngươi.”
“Ngươi muốn đi gây chuyện với sư phụ ta sao?” Trong ánh mắt Lục Trần hiện lên tia cổ quái.
“Lão phu có tư cách đó!” Khí linh chắp tay, sĩ diện nói.
Khí linh hư không không thuộc về cá nhân mà thuộc Đế khí của cả Sơn Hải giới, ngay cả Đông Hoàng thiên đế hắn cũng từng gặp, vai vế cao dọa người.
Cho dù là một Đế ở trước mặt hắn, cũng dám mở miệng răn dạy.
“Sư phụ ta là Kha Dĩ Nhu, ngươi đi đi!” Lục Trần nói.
Khí linh loạng choạng, suýt chút thì ngã xuống từ không trung, trợn tròn hai mắt, hoảng sợ nói: “Nà ní, ngươi nói cái gì, sư phụ ngươi là Kha Dĩ Nhu.”
Người có tên, cây có bóng.
Khí linh hư không thề, tiểu tử trước mắt tuyệt đối là thanh niên kiêu ngạo nhất hắn gặp từ trước đến nay, không có chút kính trọng nào với bậc tiên liệt như Hư Không chi chủ, khiến hắn rất bất mãn.
Không khó đoán ra từ trong khẩu khí của đối phương, phía sau hắn có một cường giả Đại Đế.
Nhưng ngay cả cường giả Đại Đế cũng không dám khinh thường Hư Không chi chủ đã chết như vậy.
Hắn muốn xem xem là ai dạy ra đồ đệ này.
Nhưng đối phương báo danh hào đã trực tiếp dọa hắn, suýt chút rơi xuống từ không trung.
Kha Dĩ Nhu, Đại Mộng Thiên Nữ, một trong những nhân vật cái thế của Sơn Hải giới.
Bất kể là danh tiếng hay là thực lực, hoàn toàn không thua Đông Hoàng thiên đế, nàng phong hoa tuyệt đại, danh chấn hai giới, một mình trấn giữ mấy giới thành, lãnh thổ biên giới, không dám có bất kỳ Thiên Yêu nào to gan vượt qua lôi trì một bước, uy danh sớm đã thâm nhập vào trong lòng đám Thiên Yêu, nghe đến danh đều biến sắc.
“Ngươi thật sự là đồ đệ của Đại Mộng Thiên Nữ?” Vẻ mặt khí linh đầy nghi ngờ hỏi.
Lục Trần thản nhiên nói: “Không thể giả được.”
“Chẳng phải vừa nãy ngươi nói muốn dạy dỗ sư phụ ta sao?” Lục Trần thấy khí khí linh tức khắc thuận theo bản tâm, trên mặt viết một chữ “sợ”, đắc ý nói.
“Có sao, ta nói lời này khi nào vậy?” Khí linh chớp mắt, vẻ mặt vô tội.
Trong lòng thì không khỏi khiếp sợ, Thiên Đế kiêu ngạo lạnh lùng Đại Mộng Thiên Nữ đó là tồn tại độc lập, Đông Hoàng thiên đế ngã xuống nhiều năm như vậy, với thiên phú tuyệt đại của nàng, chỉ sợ đã là cường giả đệ nhất Sơn Hải giới.
Nhân vật này sao có thể nhận thằng nhãi thối trước mặt làm đồ đệ, hắn có cái gì đáng để Đại Mộng Thiên Nữ nhận làm đồ đệ.
Nhưng thằng nhãi thối này có thể bình tĩnh nói ra tên thật của Đại Mộng Thiên Nữ, hơn nữa vẻ mặt còn thề thốt thì tám phần là thật.
Khóe miệng Lục Trần co giật, khí linh này cũng là một tên lão luyện, da mặt dày như tường thành, hoàn toàn xem lời nói lúc trước là cái rắm.
“Ngươi phủ nhận cũng không có tác dụng!” Ánh mắt Lục Trần lạnh lẽo nhìn khí linh, nói: “Sư phụ ta rất bảo vệ ta, lúc trước một Thiên Tôn lộ ra sát ý với ta đã trực tiếp bị xóa sạch.”
Khí linh giật mình rùng mình một cái, đây là thật hay là giả vậy, hoàn toàn không phù hợp với tác phong của người đó, người đó là Thiên Đế tuyệt đại đứng ở trên mây, một đường tìm tòi lên Thiên Đế, chuyện nhỏ hoàn toàn không thu hút được sự chú ý của nàng, trừ khi cùng cấp bậc của Thiên Yêu giới xuất mã mới xuất thế.
Cho nên khí linh vẫn duy trì thái độ hoài nghi nhất định đối với lời nói của Lục Trần, dù sao thì nhân vật cấp bậc như Đại Mộng Thiên Nữ đích thân ra tay xóa bỏ một Thiên Tôn, sự việc quá tầm thường, nói ra đều cảm thấy hoảng hốt.
Khí linh không biết Lục Trần là người duy nhất có thể tu hành Cửu Phệ Thiên Công, tuyệt đối không thể xuất hiện bất kỳ chuyện ngoài ý muốn gì.
Nếu không, cũng sẽ không coi trọng hắn như vậy.
“Ngươi đang đùa đúng không?” Khí linh cười gượng một tiếng.
“Nếu như ngươi lấy truyền thừa của Hư Không chi chủ ra, ta có thể lựa chọn nói giỡn.” Lục Trần nói.
Khí linh nghe Lục Trần nói xong, trong lòng thầm mắng một câu, thì ra tiểu tử này có chủ ý này, thật sự là một tiểu hồ ly.
Khí linh nói: “Ngươi đã lĩnh ngộ quy tắc Hư Không, không cần phải đạt được Đế chi bản nguyên, như vậy, ta tặng tuyệt học của Hư Không chi chủ cho ngươi, ngươi đừng chạy đến trước mặt Đại Mộng Thiên Nữ tố cáo, thấy sao.”
“Tuyệt học?”
Lục Trần ngẩn người, tò mò hỏi: “Tuyệt học gì?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận