Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1388: Đả kích giảm trí tuệ

Không chỉ Thánh địa Thái Hư, còn có người của Hồ Sơn, trận đạo Mặc gia.
Hồ Sơn, người cầm đầu là một nữ tử mặc quần áo màu tím, nàng có một gương mặt quốc sắc thiên hương, dung nhan quyến rũ, môi đỏ mọng kiều diễm, da thịt tuyết trắng cử động lên trong suốt sáng bóng, một đôi đôi mắt đẹp không giây phút nào không phóng ra ý quyến rũ, giờ phút này đôi mắt đẹp sáng quắc nhìn chằm chằm Lục Trần.
Trận đạo Mặc gia Mặc Tế vẫn nhìn Lục Trần, trong ánh mắt là một mảnh khổ sở, vốn tưởng rằng mấy chục năm không gặp, kéo gần khoảng cách với người nào đó, không thể nào thua đối phương giống như ở không gian Đông Hoàng vậy.
Hôm nay nhìn thấy người nào đó lấy một địch ba, thực lực ba người không khác biệt hắn nhưng vẫn đại bại quay về, nghẹn họng nhìn trân trối không nói ra lời.
Hơn nữa Kim Cao Tường là vương giả trẻ tuổi đến từ tộc Kim Bằng, có khi thực lực trên bọn họ, vẫn bị trấn áp như trước.
Trên quảng trường, ngoài người ngựa của Hỗn Nguyên thiên, còn người ngựa đỉnh cao của giới khác, nhưng mà thấy một màn như vậy cũng im lặng ngay tại chỗ.
Lục Trần đứng ở nơi đó, một người trấn áp ba người, phong thái tuyệt thế, bễ nghễ tám phương, trên người có một luồng khí khái vô địch, nhưng mà hắn vừa mở miệng, trực tiếp phá hủy ý cảnh vô địch.
“Ngươi con chim nhỏ này lần trước chạy cũng khá nhanh, tiếp tục chạy.” Một cước của Lục Trần giẫm vào trên người Kim Cao Tường, một tiếng răng rắc, không biết xương bị Lục Trần giẫm đứt mấy chiếc.
Chim nhỏ!
Người ở xung quanh nghe thấy xưng hô thế này thì sắc mặt trở nên kỳ quái, nhất là người kia biết được uy danh của Kim Cao Tường, ánh mắt đều sắp lồi ra ngoài.
Kim Cao Tường là chim nhỏ?
Kim Cao Tường là vương giả trẻ tuổi của tộc Kim Bằng, dũng mãnh vô địch phi thường, ngoài những đạo thống đứng đầu kia thì hắn là thanh niên đồng lứa mạnh nhất, bản thể là một con đại bàng bộc phát tư thế oai hùng, bây giờ lại bị hạ xuống, bị đánh thành chim nhỏ.
“Khụ khụ!”
Kim Cao Tường ho ra máu, tức giận nhìn chằm chằm Lục Trần, hổn hển quát: “Ngươi mới là chim nhỏ, cả nhà ngươi đều là chim nhỏ.”
Kim Cao Tường đã bị oan ức như vậy, đây là thảm bại lần thứ hai trong đời hắn, lần đầu tiên gặp phải là Bằng Vạn Lý của Bằng tộc.
Hơn nữa thua là thua, hắn không có câu oán hận, nhưng không cần phải nghe những lời nhục mạ khó nghe như vậy.
“Ta còn thiếu một vật cưỡi, là ngươi.” Lục Trần nhìn Kim Cao Tường nói, cũng không quan tâm phản ứng của đối phương, một cái tát khiến hắn bất tỉnh.
Thanh Ổ nghe thấy lời nói của Lục Trần, lập tức nghĩ tới gặp gỡ của mình, vốn là hắn còn muốn để Kim Cao Tường hỗ trợ lấy lại danh dự, kết quả không chỉ không tìm trở lại, còn lôi Kim Cao Tường xuống nước.
Bây giờ Thanh Ổ hết sức xấu hổ.
Người ở xung quanh nghe thấy lời này, cũng là cắn lưỡi không thôi, người này thật đúng là lớn lối, tuyên bố muốn Kim Cao Tường làm vật cưỡi.
“Tiểu Hi, ngươi tới coi chừng hắn, ta đi tu luyện.” Lục Trần vẫy tay, nói với thiếu nữ Hi.
Thiếu Nữ Hi giòn giã đồng ý: “Vâng, ca ca.”
“Sư muội, ngươi cũng tới đây cùng tu luyện, ta cảm giác loại quy tắc này cũng không tệ lắm.” Lục Trần nói với sư muội Liễu Khuynh Thành.
Liễu Khuynh Thành gật đầu, quả thật quy tắc Mạn không tệ, có thể làm chậm lại tốc độ của kẻ địch, ngẩng đầu nhìn vách núi bản nguyên phong ấn kia.
Chính là bởi vì bên trong phong ấn một luồng bản nguyên, hơn nữa còn là bản nguyên vô chủ, mới có thể liên tục ảnh hưởng trời đất xung quanh.
Lục Trần hiểu được ý cảnh Mạn chi đạo xung quanh, hắn cất bước chuyển động, thân như vũng bùn, tất cả xung quanh đều bị ảnh hưởng, hắn đi tới, sau đó ngồi xuống, vận chuyển công pháp, hấp thu hạt quy tắc.
Cách đó không xa, quyền trượng Linh Tê trôi lơ lửng ở chỗ nào đó, nhìn bóng lưng Lục Trần, âm thầm nói: “Nếu như người thanh niên này có thể nắm giữ Mạn chi đạo, như vậy tương lai trở thành Đại Đế, ít nhất là kẻ vô địch trong Đại Đế.”
Quy tắc trọng lực hóa đạo, cho kẻ địch áp lực mênh mông như núi, cộng thêm Mạn chi đạo, khiến tốc độ của nó chậm đi, cho dù gặp được kẻ địch nắm giữ Khoái chi đạo, cũng sẽ phải chịu ảnh hưởng của quy tắc trọng lực, đây cũng là điểm đáng sợ của hai loại quy tắc hiếm có.
Lục Trần thả lỏng tâm thần, lẳng lặng hiểu được ý cảnh của Mạn chi đạo, toàn thân buông lỏng, khi Lục Trần tu luyện, hai người Thanh Ổ và Sư Hoàng lập tức liếc mắt một cái, chuẩn bị đem Kim Cao Tường hôn mê rời đi, bởi vì Kim Cao Tường không thể làm vật cưỡi của đối phương, một khi thật sự bị người ta làm thành vật cưỡi, như vậy không chỉ mất mặt một mình Kim Cao Tường mà còn là cả tộc Kim Bằng mất mặt.
“Hai người các ngươi không được phép tới đây.” thiếu nữ Hi quay tròn nhìn chằm chằm hai người, cảnh cáo một câu.
Hai người không cảm nhận được linh lực dao động ở trên người thiếu nữ Hi, trong lòng thở phào nhẹ nhõm, muốn cướp đi Sư Hoàng hôn mê ở trong tay đối phương, đây không phải là chuyện dễ dàng sao.
Chẳng qua hai người cũng không dám đối phó thiếu nữ Hi, bởi vì mặc dù người nào đó đang tu luyện, nhưng bất cứ lúc nào cũng có thể tỉnh lại.
Bọn họ chỉ muốn mang Kim Cao Tường thôi.
“Hừ, các ngươi không nghe thấy lời nói của ta phải không?” thiếu nữ Hi nhìn thấy hai người càng chạy càng gần, đôi mi thanh tú vừa nhíu, có chút tức giận, trên người tản ra một luồng sức mạnh vô hình bao phủ tứ phương.
Trong phút chốc, hai người Thanh Ổ và Sư Hoàng không thể nhúc nhích, trong mắt hiện ra vẻ sợ hãi nồng đậm.
Thiếu nữ trước mắt là quái vật gì, tại sao tùy tiện tản ra một khí tức đã khiến bọn họ không thể nhúc nhích.
Ầm ầm!
Khi hai người nghi ngờ, bụng của bọn họ dính đòn nghiêm trọng, phun ra một luồng máu tươi trong không trung, bay ra ngoài.
Thanh Ổ và Sư Hoàng bị đánh bay mấy ngàn mét, nặng nề đụng vào trên ngọn núi, phần lưng và bụng đau đến không ổn, mặt mũi bắt đầu vặn vẹo.
“Quái vật!”
Hai người nhìn thoáng qua thiếu nữ Hi, trong mắt tràn đầy khiếp sợ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận