Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 909: Cảm giác rất lợi hại

Bên trong Thanh Nguyệt Thoa có một không gian độc lập, Lục Trần nhắm mắt tu luyện, quanh thân tràn ngập một tầng kiếm thế hùng hậu, trong kiếm thế ấp ủ kiếm quang cực kỳ khủng bố, ý niệm của Lục Trần khống chế những kiếm quang này, sau đó mở mắt, một luồng kiếm quang khủng bố bay ra ngoài, ầm một tiếng, đụng vào vách kim loại cứng rắn bên trong Thanh Nguyệt Thoa.
“Có thể dùng mắt thường nhìn thấy, không chút môn đạo nào cả!” Lục Trần lắc đầu, tiếc nuối thở dài một hơi.
Muốn lĩnh ngộ Hư Không kiếm pháp chủ yếu là kiếm pháp kết hợp với quy tắc hư không phát ra kiếm quang không thể dùng mắt thường nhìn thấy, kẻ địch chỉ có cảm giác sợ hãi, thuộc loại công kích không nhìn thấy, nếu như lĩnh ngộ quy tắc hư không để thi triển bộ kiếm pháp này, ngay cả kẻ địch cũng không thể dự đoán được có nguy hiểm trong âm thầm.
Lục Trần thử một lần nhưng không thành công, không khỏi cười khổ.
Xem ra hắn đã nghĩ hai bộ kiếm pháp này quá đơn giản, sao lần đầu tiên đã thành công được, hơn nữa, hai bộ kiếm pháp này cũng không phải kiếm pháp cấp Thánh mà trước đó hắn tu hành, hai bộ kiếm pháp này khó khăn gấp mấy lần, thậm chí là mấy chục lần so với kiếm pháp tu hành trước đó.
Thấp nhất cũng là khởi đầu từ Chí Tôn, hoặc không chỉ là vậy.
Ầm ầm ầm!
Từng luồng kiếm quang khủng bố mắt thường có thể thấy được nổ vang ở bên trong Thanh Nguyệt Thoa.
Lục Trần cũng không sợ phá hỏng Thanh Nguyệt Thoa, vì dù sao đây cũng là Thánh khí, hắn đâu thể dễ dàng phá hỏng được.
“Ngươi đang tu hành kiếm pháp gì đó?” Mộ Dung Thu mở mắt ra.
Lục Trần tạo thành động tĩnh rất lớn khiến hắn khó có thể tĩnh tâm tu luyện, nhưng kiếm quang Lục Trần ngưng luyện ra trong suốt, vô cùng sắc bén, khiến Mộ Dung Thu có loại cảm giác chỉ với uy lực kiếm quang vừa rồi, hắn tuyệt đối không cách nào ngăn cản được, bị kiếm quang quét trúng cho dù không chết thì cũng có thể sẽ trọng thương.
Cho nên kiếm pháp Lục Trần tu luyện tuyệt đối là bộ kiếm pháp lợi hại.
Lục Trần nói: “Một bộ kiếm pháp rất lợi hại.”
Mộ Dung Thu không nói gì, tất nhiên là hắn biết kiếm pháp tu luyện rất lợi hại, dù sao thì hắn đã bước vào Hoàng cảnh hậu kỳ trong nửa năm này, nhưng luồng kiếm quang bay ra ngoài lúc nãy lại làm toàn thân hắn sởn tóc gáy, không thể nghi ngờ, chắc chắn là một bộ kiếm pháp lợi hại, nhưng ít nhất phải nói đôi chút về tên chứ.
“Đúng rồi, không phải ngươi nói ban cho ta một bộ kiếm pháp sao?” Mộ Dung Thu nói.
“Ngươi muốn học sao?” Lục Trần nhìn về phía Mộ Dung Thu, híp mắt.
“Ừm.”
Mộ Dung Thu chắc chắn gật đầu.
Lục Trần nói: “Bộ kiếm pháp này thâm ảo quá, ta không thể lĩnh ngộ được thì đừng nói đến ngươi.”
Mộ Dung Thu trợn tròn mắt, rất muốn nói “xem thường ai zậy”, ngươi không thể lĩnh ngộ được không có nghĩa là ta không làm được, nhưng hắn chỉ há miệng, quả thật Lục Trần yêu nghiệt hơn hắn rất nhiều, vẫn là đừng nên tự tìm khổ nữa.
“Ngươi tu hành thân pháp gì đó?” Lục Trần sờ sờ cằm, nói: “Nếu thân pháp ngươi tu hành không tồi thì ta sẽ cân nhắc truyền cho ngươi một bộ kiếm pháp đỉnh cấp, nếu như không có thân pháp mạnh mẽ, thì chỉ có thể truyền kiếm pháp cấp Thánh bình thường cho ngươi mà thôi.”
Miệng của Mộ Dung Thu như muốn nứt ra, tự hào nói: “Mộ Dung gia ta am hiểu chính là tốc độ, nắm giữ Phong Độn pháp xếp hạng thứ hai ở Đế Nữ vực, không ai dám dành thứ nhất cả.”
“Phong Độn pháp?” Lục Trần lẩm bẩm.
Lúc này, Băng Vũ bên cạnh lập tức vả mặt Mộ Dung Thu: “Tốc độ của Phong Độn pháp quả thật rất nhanh, kết hợp với quy tắc Phong, thuộc một trong những thân pháp tuyệt diệu của lĩnh vực tốc độ, nhưng không tính là đứng đầu, Thần Hành bộ, Lưu Ảnh thân pháp của Nhu Đế cung đều trên Phong Độn pháp.”
Mộ Dung Thu không nói gì, mặt đều bị đánh sưng lên, hơn nữa còn không thể phản bác.
Lục Trần hỏi: “Lôi Minh Thiên Quân thì sao?”
Lôi Minh Thiên Quân mà Lục Trần tu luyện là thân pháp tuyệt thế ở lĩnh vực tốc độ, có thể sánh với Chỉ Xích Thiên Nhai.
Đôi mắt đẹp của Băng Vũ bình thản, mỉm cười nói: “Thân pháp tuyệt thế, ở trên Thần Hành bộ và Lưu Ảnh thân pháp.”
“Nhưng Lục thiếu, cái ngươi tu luyện có lẽ là bản không trọn vẹn, Lôi Minh Thiên Quân thật sự đã bị Lôi tộc nắm giữ.” Băng Vũ mỉm cười nói.
“Vãi, chẳng phải là cái lão không biết thể diện đó nói tự sáng chế ra sao, còn nói không kém gì gần nhau trong gang tấc!” Trong lòng Lục Trần thầm mắng một câu.
Lão không biết thể diện trong lòng hắn là chỉ Lôi Thiên Tuyệt, người sáng lập Phong Lôi các, đứng thứ tư bảng Chí Cường Thanh vực, bản thân vì bị đối phương “chém gió” quá mức sự lợi hại của Lôi Minh Thiên Quân nên mới bị đối phương nhận làm đồ đệ.
“Lôi tộc đến từ đâu?” Lục Trần hỏi, trong lòng rất nghi hoặc, sao chưa từng nghe nói qua môn phái này.
“Sơn Hải giới!”
Lục Trần rùng mình, lại là Sơn Hải giới, chẳng lẽ Băng Vũ đi qua Sơn Hải giới rồi sao.
Mộ Dung Thu bên cạnh có vẻ mặt mờ mịt, Sơn Hải giới là nơi nào?
Lúc này, Băng Vũ tiếp tục nói: “Trước kia ta từng gặp tiểu bối của Lôi tộc, cùng là nhân vật Hoàng cảnh thi triển Lôi Minh Thiên Quân phiên bản đầy đủ, tốc độ một giây ngàn trượng, tốc độ hiện tại của Lục thiếu bao nhiêu?”
Lục Trần lắc đầu, nói: “Không biết.”
Ban đầu lúc hắn còn Vương cảnh đỉnh phong, đuổi giết một ma tăng ở Hoàng triều Phi Tuyết, hình như tốc độ gấp hai lần tốc độ âm thanh, hiện tại đột phá đến Hoàng cảnh hẳn là có thể đạt tới bốn năm lần, đổi thành khoảng cách có lẽ khoảng một ngàn bảy trăm mét.
Bạn cần đăng nhập để bình luận