Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1259: Tiến đến Sơn Hải giới

Lẽ nào Tông Hiền là người thân của Yến Tử Hiên?
“Tông Hiền là đệ tử thiên tài đời trước chúng ta, năm nay bốn ngàn tám trăm tuổi, có tu vi Đại Thiên Tôn, từng nhiều lần giúp đỡ Tử Hiên.” Liễu Mục bên cạnh thấy Lục Trần khó hiểu, nhẹ giọng giải thích: “Hiện giờ Tông Hiền sư huynh chết trận, Tử Hiên rất khó chịu.”
“Ngoại trừ Tông Hiền ra còn có rất nhiều đệ tử chết trận, đều là những thanh niên Chí Tôn, Thiên Tôn xuất sắc, ngoại trừ Kiếm Đế cung chúng ta ra, nhân số đến từ các thế lực lớn chết trận hơn ba vạn.”
“Mặt khác, sau khi Thiên Yêu phá vỡ phòng ngự, có rất nhiều Thiên Yêu tiến vào Sơn Hải giới.”
Lục Trần nghe vậy, trong lòng cũng trở nên nặng nề, đệ tử Kiếm Đế cung chọn ra, dù là ném người nào ra bên ngoài đều là tinh nhuệ trong tinh nhuệ, hiện tại lại chết trận ba ngàn người.
Còn người của các thế lực khác chết trận càng nhiều hơn.
Đây chính là giới chiến của Sơn Hải giới và Thiên Yêu giới, vô cùng tàn khốc.
“Trịnh Thuần Quân kiếm đế hay là Lạc Quân Lâm tiền bối trấn giữ giới thành?” Lục Trần hỏi.
Kiếm Đế cung tổng cộng có hai Kiếm Đế tiếp cận cấp Đế viên mãn, một là Trịnh Thuần Quân, một là Lạc Quân Lâm.
Hai người này là chúa tể của Kiếm Đế cung, một người trấn giữ một giới thành.
Ngoại trừ bọn họ ra, mỗi người còn có một trợ thủ Kiếm Đế sơ kỳ thêm mấy cường giả của các thế lực khác đi theo trấn giữ.
Kiếm Đế còn lại tụ lại cùng một chỗ cùng nhau trấn giữ một giới thành.
Chỉ với Kiếm Đế cung đã trấn giữ ba giới thành, công lao không thể không có.
Liễu Mục nói: “Giới thành thứ ba chỉ có ba Kiếm Đế, nhưng kiếm ý vẫn chưa tu luyện đến viên mãn, có chênh lệch với đỉnh Thánh Đế, sư phụ của Tử Hiên cũng gặp phải trọng thương.”
Bất kể là Trịnh Thuần Quân hay là Lạc Quân Lâm trấn giữ giới thành, Thiên Yêu đều không dám xông vào, bởi vì tu vi hai người đó đã đạt đến đỉnh Thánh Đế, kiếm ý đạt đến cấp Đế hậu kỳ, mặc dù không làm thương được Thiên Đế nhưng lại có thể chém giết đỉnh Thánh Đế.
Thiên Yêu cũng không dám tùy tiện đánh vào.
Cho nên lựa chọn phòng tuyến yếu nhất, cũng tức là giới thành mà sư tôn của Yến Tử Hiên cùng với những người khác trấn giữ.
Mặc dù sư tôn Yến Tử Hiên mạnh nhưng uy lực kiếm ý chưa đủ, nên bị ba Thiên Yêu đỉnh Thánh Đế kìm chặt.
Cao tầng khác cũng bị cao tầng Thiên Yêu kìm chặt.
Chiến đấu thường dựa vào trung hạ tầng chiến đấu quyết thắng thua.
Lần này Sơn Hải giới tổn thất nghiêm trọng, hơn nữa còn có Thiên Yêu xông phá phòng tuyến, trốn ở khắp nơi.
Bọn họ có thể ẩn núp ở Sơn Hải giới, cũng có thể ẩn núp ở Cửu Thiên.
Đây cũng là nguyên nhân không thể diệt sạch Thiên Yêu ẩn núp ở bên trong.
Bởi vì diệt đi một ít thì sẽ có rất nhiều Thiên Yêu đột phát phòng tuyến vào đây, hoàn toàn diệt không sạch.
“Triệu tập chúng ta qua đây làm gì, lẽ nào là lên giới thành?” Lục Trần suy đoán, nhiệt huyết trong lòng đột nhiên sôi trào.
Liễu Mục lắc đầu, nói: “Không phải, chúng ta vẫn là quá yếu.”
“Tiễn đưa!” Yến Tử Hiên đỏ hốc mắt nói: “Tiến đến Sơn Hải giới tiễn người chết đoạn đường cuối cùng.”
Trước mắt Yến Tử Hiên đột ngột xuất hiện một khuôn mặt tuấn lãng.
Hắn mơ hồ nhớ rõ lần đầu tiên bái vào Kiếm Đế cung, bởi vì phạm vi quá lớn nên lạc đường, lúc đang hoảng hốt thì một thanh niên hiền hòa xuất hiện trước mặt hắn, nhìn hắn nói: “Sư đệ mới tới Kiếm Đế cung báo cáo sao, ai dẫn dắt ngươi đến vậy, sao ngay cả xử lý cũng không làm được vậy.”
Sau mấy lần Yến Tử Hiên ngưng luyện kiếm ý thất bại, hơi nản lòng thoái chí, vẫn là người đó xuất hiện an ủi, khuyên bảo: “Ngưng luyện kiếm ý cần thả lỏng tâm thái, chớ vội vàng.”
Khi hắn gặp nguy hiểm, cửu tử nhất sinh, lúc phát ra cầu viện, vẫn là người đó chạy đến, tay cầm trường kiếm chắn ở trước mặt hắn, âm thanh trầm ổn có lực truyền đến: “Có sư huynh ở đây, không ai có thể giết ngươi, trừ khi sư huynh chết trận.”
Khi hắn lĩnh ngộ kiếm ý cấp Hoàng, vui vẻ chạy đi tranh công, người đó còn cười khen ngợi: “Sư đệ, không tồi, ngươi còn thiên tài hơn sư huynh đó, không bao lâu nữa là có thể vượt qua sư huynh rồi!”
Yến Tử Hiên nhớ rõ lần cuối cùng nhìn thấy hắn, người đó nhẹ giọng thở dài: “Sư đệ, sư huynh muốn đến giới thành chiến đấu, chuyến đi này không biết bao lâu mới có thể gặp lại nhau, sau này ngươi lịch luyện một mình ở bên ngoài đừng lỗ mãng, nhớ kỹ lời sư huynh nói.”
Nhưng người đó một đi không trở về, đã chết trận ở chiến trường ngoại vực.
Tên của hắn chính là Tông Hiền.
Nghĩ đi nghĩ lại, Yến Tử Hiên đã rơi nước mắt đầy mặt.
Lục Trần gật đầu, trong lòng hơi nghiêm túc, bởi vì anh hùng chết trận ở Sơn Hải giới, dù là tu vi, cống hiến, đều đáng để hắn tôn kính.
Mỗi một người chết trận đối với Sơn Hải giới đều là anh hùng đội trời đạp đất.
“Thực lực, ta muốn thực lực, đợi đột phá Chí Tôn, ta sẽ có thể đến giới thành.” Lục Trần nắm chặt nắm tay, hò hét trong lòng.
Không có bất kỳ trì hoãn nào, ba người họ bước lên Truyền tống trận đi tới Sơn Hải giới.
Bọn họ đi tới Sơn Hải giới vì tiễn đưa những anh hùng chết trận đó đoạn đường cuối cùng.
Bởi vì ba người họ chưa đạt đến Đại Đế cảnh nên chỉ có thể ngồi Truyền tống trận, cần khoảng một tháng, bên trong thông đạo truyền tống vô cùng yên tĩnh, mọi người không nói gì, chỉ đắm chìm trong bi thương.
Mặc dù Lục Trần không có đồng bọn chết trận nhưng lại có thể cảm nhận được tâm trạng hiện tại của hai người họ.
Rất nhanh, trôi qua nửa tháng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận