Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1799: Trở về Sơn Hải giới (2)

Tổng cộng có chín Thần Đế của Thần giới tới đây.
Hoả Thần không tới, chắc vẫn còn thù Lục Trần vì đã cắn nuốt Thần hoả của hắn.
Ngoài những người này ra còn có đám tiểu bối như Tây Môn Vũ và Võ Minh cũng tới.
Sự trở lại của Lục Trần đã thu hút ánh nhìn của tất cả mọi người.
Lục Trần nhìn khắp một vòng rồi nói: "Ta trở lại không tính là muộn nhỉ."
Tô Nghênh Hạ trả lời: "Cuộc chiến vẫn chưa bắt đầu."
Ánh mắt cả đám trở nên kỳ lạ khi lướt đến Tu La Đỉnh và An Vương, bởi vì khí tức của nhóm người này không đơn giả, tất cả đều là Tạo Giới cảnh.
Các sư phụ của Lục Trần và Bạch Hi, Nguyệt Nhan của Thần giới cũng vô cùng kinh ngạc. Lục Trần ra ngoài một chuyến lại thật sự mang về được mấy Tạo Giới cảnh.
Có sáu người.
"Chư vị, để ta giới thiệu một chút, vị này chính là tiền bối Tu La Đỉnh, tiền bối An Vương.... Còn ba vị này là ba huynh đệ đến từ Bàn giới."
"Tiền bối Tu La Đỉnh, đây là đại sư phụ, nhị sư phụ của ta..."
Lục Trần giới thiệu danh tính hai bên, chẳng mấy chốc cả nhóm đã trở nên quen thuộc.
Sau khi làm quen xong, bọn họ bắt đầu thương lượng cách đối phó Thiên Yêu thế nào. Bọn họ có tổng cộng hai mươi ba Tạo Giới cảnh, còn Thiên Yêu có chừng ba mươi ba, nhiều hơn hơn bọn họ mười người. Nếu cuộc chiến giữa các Thiên Đế nổ ra, nhân số của bọn họ sẽ bất lợi.
"Ta nói này chủ nhân, không phải chỉ là một đám tiểu yêu cấp thấp thôi sao, cần gì phải trịnh trọng như vậy. Chờ đến khi tu vi của ta trở lại đỉnh phong, một mình ta sẽ tiêu diệt toàn bộ bọn chúng." Lượng Tử nói.
Cự Viên Hoàng Kim nghe mọi người thương nghị bèn lộ ra vẻ cạn lời, trong mắt hắn, dù Tạo Giới cảnh cũng chỉ là Thiên Yêu nhãi nhép mà thôi.
Dù sao hắn đã từng gieo rắc tai hoạ mấy thế giới, số lượng cấp bậc viên mãn bị oanh tạc đếm một tay không xuể. Dựa theo những lời đám người này nói, Thiên Yêu giới chỉ có một Tạo Giới cảnh viên mãn thôi, còn không đủ để hắn đánh.
Những người xung quanh được phát ngôn xằng bậy của Lượng Tử, toàn bộ đều quay ra nhìn hắn.
Tuy phát hiện con đại tinh tinh này chỉ có khí tức Thiên Đế cự đầu nhưng không biết tại sao lại mang cho họ cảm giác bị uy hiếp.
"Tiểu Lục Trần, con đại tinh tinh này của ngươi đẹp thật, lại còn có bộ lông màu vàng, đây là lễ vật ngươi tặng cho sư phụ sao?" Hoa Điệp nhanh nhẹn đi tới bên cạnh Lượng Tử, đi vòng quanh hắn với vẻ mặt rạng rỡ.
Chủ yếu là vì bộ lông vàng của Lượng Tử quá hấp dẫn, toàn thân hắn vàng óng rực rỡ, hiện giờ hắn là kẻ nổi bật nhất trong đám người.
"Ngươi mới là tinh tinh, cả nhà ngươi đều là tinh tinh." Cự Viên Hoàng Kim trợn mắt xem thường, quay ra mắng Hoa Điệp, vẻ mặt đẹp trai không nói nên lời.
Cự Viên Hoàng Kim muốn đánh người, có phải nữ nhân trước mặt này bị mù rồi không, rõ ràng hắn là Cự Viên Hoàng Kim, sao có thể phân loại hắn thành đại tinh tinh được.
Từ xưa đến nay, bộ tộc bọn chúng có số lượng rất ít, nhưng bất luận xuất hiện ở nơi nào cũng có thể gieo rắc tai hoạ cho thế giới đó và làm loạn thiên hạ, rất ít người có thể trấn áp được chúng.
"Ha ha, một con đại tinh tinh như ngươi có thực lực không mạnh lắm nhưng lại có tình tính nóng nảy." Hoa Điệp cười nói.
Hoa Điệp không chỉ không tức giận mà còn rất vui vẻ đôi mắt xinh đẹp cong thành vầng trăng khuyết.
Lượng Tử lạnh lùng nhìn Hoa Điệp và đe doạ: "Nữ nhân, ngươi đang tìm chết."
"Ha ha ha."
Hoa Điệp nghe lời uy hiếp của Lượng Tử xong càng cười to hơn, sau đó tản ra uy áp Tạo Giới cảnh, Lượng Tử lập tức cảm nhận được một luồng uy áp mạnh mẽ như thể muốn ép hắn nằm rạp xuống đất, nhưng Lượng Tử cũng giận dữ gầm lên một tiếng, toàn bộ thân thể toả ra ánh sáng vàng chói, ngoan cường chống lại uy áp do Hoa Điệp phát ra.
Nhìn thấy cảnh này, những người xung quanh đều lộ vẻ kinh ngạc, con Cự Viên Hoàng Kim này lại mạnh đến nỗi có thể chịu được uy áp Thiên Đế, xem ra không phải kẻ đầu đường xó chợ.
"Sư phụ, dừng tay đi." Lục Trần thở dài.
Sau đó nhìn về phía Lượng Tử và nói một cách hung dữ: "Lượng Tử, nàng là sư phụ ta, tôn kính với nàng chút."
Nghe thấy lời cảnh cáo của Lục Trần, Lượng Tử nói: "Chủ nhân, vì mặt mũi của ngươi nên ta không chấp nhặt với nữ nhân này."
Hoa Điệp nghe lời Lượng Tử nói xong lại cười một hồi.
Khi Lục Trần trở lại, trận chiến vẫn chưa bắt đầu nên hắn cảm thấy nhẹ nhõm.
Sau khi Lục Trần đưa hai công pháp cho Tu La Đỉnh, mọi người đều tự giải tán bởi vì nhóm Thiên Yêu còn chưa xâm chiếm nên không cần quá lo lắng.
Nơi này chỉ còn lại Lục Trần và Bạch Hi.
Lục Trần liếc nhìn Bạch Hi và chân thành nói: "Cảm tạ."
Bạch Hi có thể từ Thần giới tới đây hỗ trợ đã khiến Lục Trần vô cùng vui vẻ.
Bạch Hi cũng nhìn hắn, mặt không đổi sắc nói: "Đừng vui mừng quá sớm, ta tới đây không phải vì ngươi, ta chỉ không muốn Bạch Hạo mất đi phụ thân thôi."
Bạch Hi nói xong liền quay đầu rời đi.
Lục Trần: "...."
Thực ra là trước đó Bạch Hi tới đây, Lục Trần còn nghĩ rằng đối phương vì nể mặt hắn nên mới tới, chứ không phải vì tình cảm nên mới vậy.
Thấy xung quanh không còn ai, Lục Trần cũng đi tu luyện.
Khoảng chừng nửa tháng sau, một luồng khí tức vô cùng khủng bố từ Thiên Ngân tràn ngập lại đây, mọi người trong thành Thần Hoàng đột nhiên hướng mắt nhìn về phía Thiên Ngân xa xa, chỉ trong chốc lát đã thấy vô số yêu thú hình thành nên dòng nước lũ lan tràn mấy vạn dặm tới đây qua ranh giới Thiên Ngân.
Bạn cần đăng nhập để bình luận