Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1097: Kẻ thù gặp nhau (2)

Chờ mọi người xung quanh tản đi, Cảnh Tử Mặc cất giọng nói: “Đoạ Lạc ma điện, Thượng Giới thiên mới tới, xem ra lời đồn trở thành sự thật, lão già kỳ thư thông linh thật sự sẽ tới nơi này.”
Vu Chiến bóp nắm tay, trong mắt toát ra chiến ý, cất giọng nói: “Rất nhớ một trận đại chiến với bọn họ.”
Nghiêm khắc nói, Vu Chiến cũng không phải là người của mười vực, chỉ có điều bởi vì chiến tranh của bậc cha chú, bọn họ thua, bị người nhốt ở bên trong một khối ngọc phù lớn bằng lòng bàn tay, Vu Chiến ra đời trong thời kỳ bị phong ấn, nhưng bậc cha chú của hắn và Đại Thiên Tôn kia thật sự đến từ Thượng giới.
Cho dù là Lôi Thương, hay là Thần Mục, cũng cho Vu Chiến áp lực lớn mạnh dị thường, bây giờ hắn cũng không phải là đối thủ của những thiên kiêu kia, muốn đánh lại không dám đánh.
“Sau này có thời gian.” Lục Trần nói.
Bốn người cùng nhau tìm một khách điếm ở lại, chuẩn bị chờ thành trì mang tin tức đến, bây giờ toàn thành cũng đang tìm kiếm Tô Mục Đồng, một khi xuất hiện, vậy thì phải dùng tốc độ nhanh nhất truyền khắp toàn thành.
Dòng người trong khách điếm rất lớn, trong đại sảnh, rất nhiều người đang dùng cơm.
Khi bốn người Lục Trần bước vào, một tiếng kinh hô từ bên cạnh truyền đến: “Là ngươi?”
Trong giọng nói mang theo một luồng tức giận.
Lục Trần quay đầu nhìn lại, nhìn thấy một người quen ở cách đó không xa.
Lôi Chiến, tùy tùng Thiên tử, từng ở nhà đấu giá Yên Vũ các của Thánh thành, là Thiên tử chụp được Tinh Thần thạch, lúc ấy khi Lục Trần chạy tới, Cảnh Tử Mặc và Diệp Thiếu Vân thống lĩnh cường giả Đạo Thiên Hạ đen ăn đen, chuẩn bị cướp Tinh Thần thạch, sau khi Cảnh Tử Mặc đả thương Lôi Chiến thì Lục Trần xen vào chiến đoàn, mạnh mẽ nghiền áp Lôi Chiến, cướp Tinh Thần thạch.
Sau này sự việc trở nên gay gắt, liên lụy một vực, khiến cường giả Thiên phủ lên giọng treo giải hung thủ.
Sau này, Lục Trần lộ ra khuôn mặt thật ở Bồ Đề sơn, bị quần chúng biết rõ, cường giả Thiên phủ còn đến cửa hai lần, chẳng qua cũng không tấn công mà lui.
Sau khi chuyện xảy ra ở Bồ Đề sơn, Lôi Chiến mới biết được tướng mạo chân chính của Lục Trần.
Hôm nay, gặp nhau ở khách điếm, có thể nói là kẻ thù gặp nhau, hết sức đỏ mắt.
Bên người Lôi Chiến còn có hai thanh niên, một trái một phải, dáng vẻ hai người cũng khoảng hơn hai mươi tuổi, xem mặt mũi của họ, thậm chí dung mạo có chín mươi chín phần trăm giống nhau, áo giáp màu đen thống nhất, tóc dài đều vấn lên, là một đôi nam tử sinh đôi.
Đôi sinh đôi này đến từ một môn phái đứng đầu của Thiên vực, không có danh tiếng gì ở Trung Châu vực nhưng ở Thiên Vực lại có danh tiếng rất lớn, là thế hệ nổi bật trẻ tuổi, hai người liên thủ có thể chiến đấu với Thánh vương, đánh đâu thắng đó.
Hai người liên thủ đều bị Thiên tử trấn áp, cam tâm tình nguyện trở thành tùy tùng của Thiên tử.
Vẻ mặt huynh đệ sinh đôi đều giống nhau như đúc, hai đôi mắt ác liệt nhọn như đao nhìn chằm chằm Lục Trần, trên người tản ra một luồng khí tức như có như không, mơ hồ có tư thế ra tay.
“Lôi Chiến, ban đầu ngươi thua trong tay người này, bị cướp Tinh Thần thạch.” Thanh niên bên trái Lôi Chiến, thờ ơ đánh giá Lục Trần mấy lần, cười nhạo nói: “Thua trong tay một Thánh cảnh, ngươi thật sự đủ mất thể diện.”
Trong giọng nói xen lẫn một chút giễu cợt, dĩ nhiên, người bị giễu cợt chính là Lôi Chiến.
Sắc mặt Lôi Chiến đỏ lên, sửa chữa: “Lúc ấy ta đã bị thương, chẳng qua người này lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn mà thôi.”
Lôi Chiến lại không muốn thừa nhận, thua trong tay một người có cảnh giới thấp hơn là sỉ nhục với hắn.
Lục Trần liếc nhìn Lôi Chiến, tròng mắt bình tĩnh đến cực điểm, hoặc nói là, gần như không coi trọng ba người Lôi Chiến vào đâu, bởi vì ba người này quá yếu, có lẽ Thiên tử trong truyền thuyết xuất hiện, mới có thể khiến Lục Trần coi trọng.
“Tiêu Dao, ngươi đi sắp xếp gian phòng.”
“Cảnh Tử Mặc, ngươi đi sai tiểu nhị mang thức ăn lên.”
Lục Trần công khai phân phó nói, sau đó đi về phía một bàn trống ngồi xuống.
Lục Trần coi thường ba người, người bên cạnh hiển nhiên cũng coi thường bọn họ.
Ba người Lôi Chiến bị Lục Trần coi thường, sắc mặt lúc xanh lúc trắng, thanh niên bên trái Lôi Chiến cười lạnh liên tục: “Nếu gặp được bọn ta, còn không nhanh giao Tinh Thần thạch ra đây.”
Thanh niên bên phải Lôi Chiến uy hiếp nói: “Bây giờ giao Tinh Thần thạch ra còn có cơ hội hòa hoãn, nếu như chờ Thiên tử xuất hiện, cho dù hai tay ngươi dâng Tinh Thần thạch lên cũng không có chút cơ hội.”
“Thiên tử.”
“Thiên tử cũng sắp tới sao?”
Thực khách xung quanh nghe thấy hai chữ Thiên tử, lao nhao há to miệng.
Bọn họ không nhận ra ba người Lôi Chiến, bởi vì gần đây thành trì thường xuyên xuất hiện thiên kiêu của Thượng giới, chút chú ý của mọi người đều ở trên thân nhóm người này, ngay cả yêu nghiệt đứng đầu bản địa cũng không chú ý rồi, hiển nhiên không nhận ra ba người Lôi Chiến.
Nhưng bọn họ cũng biết danh tiếng của Thiên tử.
“Thiên phủ phái ra Thánh Vương đại thành đều không thể cướp Tinh Thần thạch, ba người phế vật các ngươi thừa dịp trước khi ta còn chưa tức giận thì nhanh cút đi.” Mí mắt của Lục Trần lười động một chút, nói ra một câu vô cùng lớn lối với ba người Lôi Chiến.
Ba người thân là tùy tùng của Thiên tử lớn mạnh nhất, lúc nào gặp qua loại người kiêu ngạo như vậy, lúc này tức nổ phổi, trong ánh mắt tràn ngập sát ý.
Người bên phải Lôi Chiến, cong ngón búng ra, một kình khí như lưỡi đao, nhanh chóng phá vỡ không gian, chém về phía Lục Trần.
Bạn cần đăng nhập để bình luận