Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1390: Cáo trạng (2)

Lục Trần mở mắt, lập tức nghênh đón ánh mắt hâm mộ.
“Lục huynh, chúc mừn, chúc mừng.” Trong đám người, Mặc Tế nói với Lục Trần.
Ánh mắt Mặc Tế có phần phức tạp, thực lực Lục Trần vốn nghịch thiên, bây giờ lại nắm giữ quy tắc Mạn, quả thực chính là như hổ thêm cánh, thực lực cỡ này, có thể ngang hàng với truyền nhân của đạo thống đứng đầu Sơn Hải giới.
Ánh mắt của người xung quanh cũng mang theo hâm mộ.
Lục Trần lại khoát tay nói: “Đợi ta lĩnh ngộ quy tắc dung huyết của Nông Hàn thánh đế thì đến nói chúc mừng.”
Vừa nói ra lời này, không chỉ Mặc Tế im lặng, ngay cả người xung quanh cũng cạn lời, sau khi người này lĩnh ngộ quy tắc Mạn, rõ ràng có phần nhẹ nhàng, nắm giữ một loại quy tắc hiếm có như này đã rất giỏi, người này còn muốn lĩnh ngộ quy tắc dung huyết.
Mặc Tế thờ ơ cười nói: “Lục huynh, không biết ngươi có hứng thú với ngọc phù bí cảnh hay không?”
“Không có hứng thú.” Lục Trần khoát tay, nói: “Ta đi vào chỉ vì quy tắc, không vì thứ khác, các ngươi muốn thì đi tranh đoạt, ta không tham gia tranh đoạt với các ngươi.”
Người ở xung quanh nghe thấy Lục Trần nói như vậy, lao nhao thở phào nhẹ nhõm.
Nếu như người này muốn tham gia tranh đoạt ngọc phù bí cảnh, bọn họ gần như không có hy vọng, bởi vì với thực lực lớn mạnh của đối phương vừa đứng đến cửa, bọn họ ai cũng không ra được.
Đám người kia cũng giống đám người lần trước ở đạo trường của Nông Nham thánh đế, lúc này thở phào nhẹ nhõm, mặc dù trong lòng thoáng có chút nghi ngờ, chẳng qua thấy cả mặt Lục Trần không có dáng vẻ hứng thú, vẫn là lựa chọn tin tưởng.
Tia sáng Mặc Tế chợt lóe, nói: “Lục huynh có thể giúp ta không?”
“Muốn ta hỗ trợ giết chết Thiên Yêu thì miễn đi.” Lục Trần lắc đầu, nói: “Ta còn muốn đi đạo trường của Nông Hàn thánh đế, không giúp được rồi.”
Lục Trần đi tới, đá tỉnh Kim Cao Tường nằm trên mặt đất giả chết, cất giọng nói: “Dẫn ta đi đạo trường của Nông Hàn thánh đế.”
Kim Cao Tường không nhúc nhích, dĩ nhiên không thể thật sự chết, là không muốn dậy, trong lòng phẫn uất vô cùng, người này còn muốn coi hắn làm vật cưỡi.
“Cho ngươi ba giây đồng hồ, không đứng lên thì nướng ăn.” Lúc Lục Trần nói chuyện, trong tay xuất hiện một nhóm lửa.
Dường như đối phương không đứng lên sẽ nướng đối phương tại chỗ.
Vẻ mặt Lục Trần vẫn chưa thỏa mãn, chậc chậc nói: “Thật ra thì ăn thịt đại bàng rất ngon.”
Lục Trần nghĩ đến con đại bàng ban đầu ở Viêm Hải kia.
Kim Cao Tường giả chết nghe nói như thế, thân thể run rẩy giật nảy mình.
Vẻ mặt mọi người đều ác lạnh, chẳng lẽ người này không nói giỡn, rõ ràng tạo tiền lệ?
Sắc mặt Thanh Ổ xanh mét quát lớn một câu: “Ngươi biết ngươi đang nói cái gì không, ngươi muốn làm kẻ địch với cả tộc Kim Bằng phải không?”
Tộc Kim Bằng và tộc Chân Long, không kém tộc Nam Hoàng bao nhiêu, thuộc Yêu tộc đứng đầu, nếu như tộc nhân bị ăn thịt, truyền ra ngoài còn thể thống gì.
Thanh Ổ thấy Lục Trần im lặng, lại càng lớn tiếng nói: “Nếu ngươi dám ăn Cao Tường huynh, tộc Kim Bằng sẽ không bỏ qua cho ngươi.”
“Om sòm.” Lục Trần trợn mắt liếc mắt nhìn Thanh Ổ, nói: “Ngươi cũng không có tư cách làm vật cưỡi của ta, ta khinh thường để ý ngươi, tiếp tục nhiều lời, ta ăn ngươi trước.”
Thanh Ổ: “...”
Trong phút chốc, Thanh Ổ không dám mở miệng.
“Nhanh lên một chút!” Lục Trần đá Kim Cao Tường một cước.
Kim Cao Tường bò dậy từ chỗ nọ, lạnh lùng nhìn Lục Trần nói: “Hi vọng ngươi đừng hối hận.”
Nói xong, hắn hóa thành một con Kim Bằng khổng lồ, trong mắt toát ra vẻ khuất nhục.
Lục Trần tung người, trực tiếp nhảy lên trên người Kim Cao Tường, gọi sư muội, thiếu nữ Hi đợi rời đi, Kim Bằng rung cánh, lên như diều gặp gió, trong thời gian ngắn liền biến mất ở trong tầm mắt của mọi người.
Chủ yếu là xung quanh không có đạo vận của Mạn chi đạo, tốc độ mới nhanh như vậy.
Đứng ở trên lưng Kim Cao Tường, Lục Trần nói: “Đợi ta lĩnh ngộ quy tắc dung huyết thì đi tới ngăn cửa.”
Ngăn cửa!
Kim Cao Tường nghe thấy lời nói của Lục Trần, trong mắt lóe lên.
Mới vừa rồi người này không phải nói không có hứng thú đối với ngọc phù bí cảnh ư, vì sao phải ngăn cửa.
Kim Cao Tường lập tức hiểu được lúc trước đối phương nói hưu nói vượn rồi, hơn nữa còn rất vô liêm sỉ, bởi vì hắn không cần hao phí sức lực đi tìm và săn giết Thiên Yêu, chỉ cần cướp đoạt tinh thạch của người khác là được.
Kim Cao Tường khẳng định, ở bí cảnh không có một đối thủ khốn kiếp như người trên lưng.
Lục Trần cảm thấy chuyến đi này không uổng phí, vốn dĩ chỉ là vì vài linh dược Băng Linh Sâm cấp mười, nhưng mà không nghĩ tới nơi đây có vài loại quy tắc, hắn đã lĩnh ngộ hai loại không tệ rồi, đến lúc đó một khi bước vào cấp Chí Tôn, có thể tìm Bằng Vạn Lý tính sổ, quy tắc trọng lực và quy tắc Mạn của hắn vừa hay dễ dàng kiềm chế tốc độ của hắn.
“Đừng không biết điều, ta cũng không khiến ngươi làm vật cưỡi của ta lâu dài, vật cưỡi lý tưởng của ta là Bằng Vạn Lý, không phải là ngươi.” Lục Trần cúi đầu nói với Kim Cao Tường.
“Bằng Vạn Lý.”
Kim Cao Tường nghe thấy ba chữ kia, mặc cho trong mắt hắn có sự kiêu ngạo không tuân theo ai cũng xuất hiện một chút sợ hãi, bởi vì Bằng Vạn Lý quá mạnh mẽ, là tồn tại vô địch ở trong lòng hắn.
Miệng Kim Cao Tường phun tiếng người, nói: “Nếu như ngươi có thể bắt được Bằng Vạn Lý làm vật cưỡi, tạm thời coi ta là vật cưỡi của ngươi cũng không tính là sỉ nhục.”
“Đợi ta đột phá Chí Tôn phải đi bắt hắn.” Lục Trần thản nhiên nói: “Đến lúc đó cưỡi Bằng Vạn Lý lên thành Thượng giới đánh Thiên Yêu.”
Kim Cao Tường không thể không bội phục lý tưởng xa vời của người này, hắn không lên tiếng nói chuyện, bởi vì nghĩ là không thể nào.
“Ong ong ong!”
Trong lúc bất chợt, thủy tinh truyền tin của Lục Trần chấn động, lấy ra nhìn, xuất hiện ảo ảnh của Mộ Dung Thu, hắn nhìn Lục Trần vội vàng nói nói: “Lão đại, bọn ta gặp được Trương Văn Phong, không phải đối thủ của hắn.”
“Trương Văn Phong!” Lục Trần hơi sững sờ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận