Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1845: Khách lạ tới thăm (2)

Lúc này, một lão giả mở mắt, nhìn về phía Đông Dật Lưu, nói: “Dật Lưu, ngươi tiến về Sơn Hải giới, mời người đạt tới điều kiện Tạo Giới cảnh, mà bọn ta thì đi thế giới xung quanh thăm thú.”
Một vị khác nói: “Không sai, yêu thú Vương giả không có chỗ ở cố định, bọn ta đi thế giới xung quanh thử thời vận.”
“m Dương tôn giả xin tuỳ ý.” Đông Dật Lưu khách khí nói.
Hai vị này lão giả, đều là nhân thủ đắc lực dưới tay sư tôn, đến gần cấp bậc Đạo Tổ, địa vị cực cao, cho dù hắn có danh hiệu đệ tử của Vận Mệnh thành chủ, cũng không dám kiêu ngạo trước mặt hai người.
Âm Dương tôn giả gật đầu, sau đó thân hình lóe lên, rời khỏi thuyền chiến.
Đông Dật Lưu phụ trách chiến thuyền, tiếp tục đi về hướng Sơn Hải giới.
“Sơn Hải giới, thật sự là thế giới của vị kia Sơn Hải giới chủ cổ xưa kia sao, hay hoặc là chỉ là đồng môn?”
“Hẳn là vậy, hơn nữa loại thế giới cổ xưa này, thiên tài nhất định rất nhiều, ta đã chờ không kịp muốn giao thủ cùng võ giả Sơn Hải giới.”
Trên thuyền chiến, một nhóm nam nữ thanh niên sôi nổi nói.
Bọn họ đều là đệ tử hậu bối của một vài gia tộc siêu cấp của Vận Mệnh thần thành, thân phận cao quý, thiên phú cũng vô cùng xuất sắc.
Cho tới nay, Nguyên giới lưu truyền Sơn Hải giới chủ là Giới Chủ cổ xưa nhất, mọi người chỉ từng nghe tin đồn, chưa từng gặp chân nhân, trong lòng vô cùng tò mò về Sơn Hải giới chủ.
Không gặp được Sơn Hải giới chủ, nhưng có thể gặp một vài cường giả sinh trưởng trong thế giới của hắn.
“Sơn Hải giới, đến!” Thời gian đại khái qua đi nửa ngày, Đông Dật Lưu hờ hững nói.
Sau khi Đông Dật Lưu bọn họ đi tới Sơn Hải giới, phát hiện thế giới này cực kỳ lớn, còn lớn hơn những thế giới xung quanh Nguyên giới, các yêu nghiệt tới từ Vận Mệnh thần thành đã sớm ma quyền sát chưởng, phân tán ra thu thập tình báo, tiếp đó khiêu chiến thiên kiêu có danh vọng nhất định.
Mà Đông Dật Lưu thì hỏi thăm tin tức bốn phía, lần này, hắn phải gửi thư mời cho một cường giả Tạo Giới cảnh tên Kha Dĩ Nhu.
Người Nguyên giới đi tới Sơn Hải giới lập tức nhấc lên một cơn phong bạo, nhóm thanh niên này kiệt ngạo bất tuần, khiêu chiến nhân vật Thánh Đế có danh vọng nhất định khắp nơi, mà bọn họ cũng trong thời gian cực ngắn đánh bại hết cường giả Thánh Đế các nơi, trở thành đối tượng chạm tay có thể bỏng, thế nhân thảo luận.
Đối với việc Sơn Hải giới đột nhiên nhiều ra mấy yêu nghiệt Thánh Đế, thế nhân Sơn Hải giới hơi có chút nghi hoặc.
Rất nhanh, bọn họ liền biết, mấy vị Thánh Đế này, cũng không phải người bản thổ Sơn Hải giới, mà là tới từ thế giới khác.
Bởi vì có yêu nghiệt Thánh Đế sau khi đánh bại một vị Thánh Đế danh chấn một phương, phun lời miệt thị nói thế nhân là một đám thổ dân.
“Thổ dân, không chịu nổi một kích.”
“Ngay cả một chiêu của ta cũng không đỡ nổi, phế vật.”
“Sao các ngươi yếu thế, chẳng lẽ đây không phải thế giới của Sơn Hải giới chủ à?”
Nhóm người tới từ Nguyên giới này, không những đánh bại hết Thánh Đế các nơi, hơn nữa trong miệng còn nói lời chế nhạo, chê người tu hành Sơn Hải giới không đáng một đồng.
Mấy lời khó nghe này, làm thế nhân Sơn Hải giới giận mà không dám nói gì.
Cuối cùng, không lấy ra được người cùng cấp bậc đối đầu với nhóm người đến từ thế giới ngoại lai này.
Loại phân tranh này, đẳng cấp Thiên Đế sẽ không nhúng tay.
Chuyện kẻ ngoại lai tới khiêu chiến bát phương, càng ngày càng nghiêm trọng, gần như truyền khắp mỗi góc xó xỉnh Sơn Hải giới.
Loại phong bạo này, tự nhiên thổi vào trong tai mọi người ở thành Thần Hoàng.
Cùng lúc đó, Lục Trần đang tu luyện, bỗng nhiên nhận được một truyền âm, hắn mở ra hai mắt, hiện lên một đường thần mang nguy hiểm, không nói hai lời, lách mình rời đi thành Thần Hoàng.
Sơn Hải giới, Bách Hoa cốc.
Môn phái Bách Hoa tiên tử sáng tạo, thuộc về thế lực nhất lưu, bởi vì chỉ thu nhận nữ tử, thế nên trong Bách Hoa cốc toàn bộ đều là mỹ nữ.
Bách Hoa cốc ở trong một vùng biển hoa, đủ loại kỳ hoa dị thảo nở rộ, hương hoa phiêu đãng trăm dặm.
Lúc này, phía trước đại điện Bách Hoa cốc, tụ tập một nhóm nữ đệ tử tuổi trẻ xinh đpẹ, các nàng giận mà không dám nói gì nhìn một thanh niên mặc trường bào màu xanh sẫm phía trước, thanh niên này có vóc dáng thon dài, tướng mạo phi phàm, khuôn mặt lộ ra vẻ kiêu ngạo không ai bì nổi, ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm mấy người trên mặt đất, châm biếm nói: “Phế vật không chịu nổi một kích.”
Cách đó không xa, tổng cộng có năm người bị thương, hai người trong đó tương đối thê thảm, phân biệt mất đi cánh tay và hai chân.
Năm nam nhân này, chính là tứ hại và Mai Tiêu bọn họ.
Trong đó Tiêu Dao mất đi một cánh tay, Cao Hiên mất đi hai chân, Cảnh Tử Mặc và Liễu Vô Song cũng bị thương rất nặng, mặt không còn chút máu.
Chỉ có Mai Tiêu còn đứng đó, dùng một cây đại kích chống xuống mặt đất, tận lực để mình đứng thẳng, nhưng khí tức cũng suy yếu vô cùng.
Ánh mắt Cảnh Tử Mặc phẫn nộ nhìn thanh niên mặc trường sam xanh sẫm, nói: “Ngươi đừng đắc ý, bọn ta đã truyền âm cho lão đại, chẳng mấy chốc nữa hắn sẽ tới thôi.”
Nguyên nhân tứ hại và Mai Tiêu xuất hiện ở Bách Hoa cốc rất đơn giản, bởi vì Liễu Vô Song và một nữ đệ tử Bách Hoa cốc đã kết làm phu thê.
Bởi vì trong khoảng thời gian này, kẻ ngoại lai khiêu chiến khắp nơi, cuối cùng đi tới Bách Hoa cốc, tứ hại lên trước chiến đấu với kẻ ngoại lai, cũng bị thương nghiêm trọng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận