Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1545: Đại chiến bắt đầu (2)

Bọn họ đều đã nhận ra đó là một nhóm võ giả có thù với Ninh phủ, bị Ninh phủ giam giữ mấy trăm ngàn năm qua, thế nhưng làm sao mà tất cả đều chạy ra ngoài được mà lúc bắt đầu một chút động tĩnh cũng không thấy?
“Giết!”
Trong lòng mấy trăm người bị giam giữ đã sớm tích lũy rất nhiều căm phẫn, nhìn thấy người Ninh phủ tới thì đều giơ tay lên thi triển thuật pháp, chỉ thấy từng đạo võ kỹ loá mắt chất chứa sức công phạt lớn mạnh, toàn bộ hướng về phía người Ninh phủ mà đánh.
Ầm ầm!
Mấy trăm người đồng loạt ra tay trông có chút tráng lệ, cảnh tượng chấn động nhân tâm, trong thiên địa có đủ các loại thuật pháp bay lượn giống như pháo hoa nở rộ.
Phập phập phập!
Vừa mới đối mặt mà thôi, trong nháy mắt đã có hơn trăm người chết đi, về phần bị thương thì đều là cùng hưởng lấy, dựa vào thực lực mạnh yếu của từng cá nhân mà phải chịu mức độ thương tổn khác nhau.
Cuối cùng cường giả của Ninh phủ mới phản ứng lại, từng ánh mắt đỏ như máu tràn đầy vẻ điên cuồng, thét lên một tiếng như sấm nổ: “Tất cả tội nhân trong ngục đã ra ngoài, xin hãy giúp đỡ!”
Ngay khi tiếng gầm vừa dứt, hàng trăm người lao về phía bọn họ, phát động cuộc công kích ác liệt nhất, trong tiếng la hét thảm thiết, vô số thân thể bị đánh tan thành sương máu.
“Láo xược!”
Đúng lúc này, một âm thanh tràn ngập tức giận vang lên khắp đất trời, xa xa có một đại đạo phong bạo phóng cực nhanh lao về hướng bên này, một số người tiếp xúc với phong bạo chủ yếu là không đủ sức chống cự nên thân thể bị xé toạc thành sương máu.
Một cỗ đại đạo uy áp đáng sợ phóng thích ra, huyết khí thấu trời, đây không phải là khí tức của một người mà là khí tức từ ngàn vạn người hội tụ lại một chỗ, tạo thành uy thế kinh người.
Mọi người ngẩng đầu nhìn hướng xa xa lại, chỉ thấy xuất hiện một nhóm binh sĩ trong tay cầm trường mâu, áo giáp sáng như tuyết, toát lên khí tức lạnh lẽo, còn có thiết huyết và lăng lệ, khoảng chừng hơn vạn người.
Nhóm binh sĩ này xuất hiện, phong bạo trong trời đất kịch liệt gào thét, va chạm điên cuồng giống như sấm sét nổ tung, thanh thế khủng bố.
Đứng phía trước đội quân này là một vị nam tử thần võ chỉnh tề, mặt mũi tựa ngọc, dáng người cao lớn, khí thế hiên ngang, từng cử chỉ đều hiện lên vẻ cực kỳ uy nghiêm.
Đây là một vị Thánh Đế đỉnh cao không kém gì Dương Tinh Văn và Hạng Kế Bắc.
“Đội quân này…”
Lục Trần nhìn chằm chằm vào đại quân đen nghịt, trên mình mỗi người đều tỏa ra cảm giác chết chóc, ngưng kết lại một chỗ đã tạo thành một cỗ chiến ý cuồn cuộn quét sạch thiên địa, cực kỳ cường hãn, đây là một đội quân tinh nhuệ, gia tộc Thánh Đế tương đương như vậy cũng không thể chế tạo ra được.
Loại đội quân này mà đặt trên chiến trường có thể thoải mái dựa vào chiến ý đáng sợ và sự kết nối ý chí chặt chẽ, xông pha chiến đấu ắt là bách chiến bách thắng.
“Hám Nhạc Quân?”
Lục Trần thoáng nghĩ đến Hám Nhạc Quân, đây là quân đoàn thủ hạ mà Ninh Thiên Quân đã hao phí vô số tài nguyên để chế tạo nên, năm đó luôn miệng nói vì trấn thủ Giới thành cho nên mỗi đại thế lực ở Sơn Hải giới còn lấy ra rất nhiều tài nguyên để Ninh Thiên Quân huấn luyện nên.
Thế nhưng Ninh Thiên Quân căn bản là không dùng đội quân này trấn thủ Giới thành, ngược lại biến thành đội quân của riêng hắn.
Sau khi phản bội, lại đưa đội quân này đến Thiên Yêu giới.
Mà người thống lĩnh quân đoàn này là một Thánh Đế tên Hứa Nguyên, thế là Lục Trần chuyển hướng nhìn sang nam tử đứng đầu, toát ra thần sắc lạnh giá.
Đội quân này, hắn tất diệt.
“Dương Tinh Văn.”
Ánh mắt Hứa Nguyên nhìn chằm chằm Dương Tinh Văn, năng lượng hùng hậu quay cuồng quanh thân hắn, lạnh lùng nói: “Ai đã thả các ngươi ra?”
Hứa Nguyên nói xong lại nhìn Hạng Kế Bắc một chút nhưng mà không có nói chuyện, ánh mắt hắn chủ yếu vẫn đặt trên mình Dương Tinh Văn.
“Liên quan gì tới ngươi?” Dương Tinh Văn nói một câu không mặn không nhạt.
Hứa Nguyên nhìn Dương Tinh Văn, vẻ mặt lạnh lùng, lạnh lùng uy hiếp nói: “Dương Tinh Văn, ngươi nghĩ ra khỏi cai ngục, ngươi có chỗ dung thân trong thiên địa ư, nếu như thức thời, giao bí pháp ra đây.”
“Ha hả.”
Đối với lời nói của Hứa Nguyên, Dương Tinh Văn chỉ có hai chữ chính là ha hả.
Hắn bị Ninh Thiên Quân nhốt trong nhà giam thời gian vô tận, vì sao đối phương không giết hắn, là muốn hắn huấn luyện chiến sĩ Long Huyết bí pháp.
Bàn về chiến sĩ Long Huyết cùng cảnh giới đơn độc chiến đấu, có thể dễ dàng hành hạ quân đến chết, Ninh Thiên Quân không chỉ muốn bí pháp, còn muốn thu phục chiến sĩ Long Huyết.
Thời gian bị giam giữ dài vô tận cũng không giao bí pháp, làm sao bây giờ có thể giao ra, hơn nữa hắn biết, một khi giao bí pháp ra, bản thân mới xong thật.
“Hứa Nguyên, cho ta xem nhìn trước kia ngươi như chó mất chủ, thực lực có tiến bộ hay không.” Dương Tinh Văn phát ra tiếng cười sang sảng, khí huyết chấn động ùng ùng, xỏ xuyên trời đất, giơ tay lên, một chưởng ấn đại đạo hùng hậu ngưng tụ, lòng bàn tay như có lực mênh mông, đập xuống phía thân thể của Hứa Nguyên.
Hứa Nguyên biết rõ Dương Tinh Văn lớn mạnh, đôi mắt xẹt qua vẻ nghiêm trọng, quanh người có đế huy hoa mỹ chọc g trời, thần quang vạn trượng bộc phát, hoa văn đại đạo đan vào nhau, ngay lập tức hóa thành lĩnh vực.
Ầm!
Một chưởng Dương Tinh Văn rơi vào phía trên lĩnh vực, không gian truyền ra tiếng vang sóng lớn va chạm, giống như sắp nổ ra, chẳng qua lĩnh vực lại hoàn hảo không thương tổn gì, một chút dấu vết tổn hại cũng không có.
Bạn cần đăng nhập để bình luận