Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1571: Bản thân là một vai hề

Đừng nói khinh nhờn, cho dù là nhìn thẳng, dường như cũng là một loại không tôn trọng đối với người sau.
Đứng song vai với nàng là Tô Nghênh Hạ cũng phong hoa tuyệt đại, khí chất không thua sư muội, tư thái hoàn mỹ, mơ hồ có khí chất tôn quý toát ra, đôi mắt xinh đẹp rơi xuống trên người hai người đối diện, lạnh giọng hỏi: “Hai người gọi ta và sư muội tới nơi này, chẳng lẽ là muốn so chiêu.”
Cách biên giới kia, hai người đều là nam tử trung niên thần võ bất phàm, thân thể khôi ngô đều bị quang huy bao phủ, có Đế uy siêu cường tràn ngập.
Hai người này, địa vị nghịch thiên, lần lượt là hoàng tộc Huyết Oán Mãng Ngưu và Hoàng Chủ của hoàng tộc Tam Đầu Ngạc, đại năng tuyệt thế cấp Thiên Đế cảnh, là kẻ thống trị lớn mạnh nhất của hoàng tộc.
Trong tình hình bình thường, hai đại Hoàng Chủ sẽ không dễ dàng hiện thân, bởi vì hiện thân cũng không có tác dụng gì, người thủ quan nơi này là Đại Mộng Thiên Nữ Kha Dĩ Nhu, tu vi Thiên Đế hậu kỳ, không gì sánh nổi người lớn mạnh nhất Sơn Hải giới.
Bên trong Thiên Yêu giới, cũng chỉ có Yêu Thần có thể không chịu ảnh hưởng đạo Đại Mộng của nàng.
Tô Nghênh Hạ nhìn hai người, người sau biết rõ hiện thân vô dụng, nhưng vẫn hiện thân dọc theo lạch trời, tràn ngập khí tức, hấp dẫn sức chú ý của các nàng, rất rõ ràng có chuyện nói cho các nàng biết.
Dĩ nhiên, chắc chắn không phải chuyện tốt.
Hơn nữa, Tô Nghênh Hạ nghĩ đến Lục Trần đi tới Thiên Yêu giới, cũng có thời gian một hai năm, hôm nay hai đại Hoàng Chủ hiện thân, chẳng lẽ có liên quan với Lục Trần sao?
“Trâu nào đó bội phục hai người, lá gan đủ lớn, đủ quyết đoán, thần không biết quỷ không hay đưa Lục Trần vào Thiên Yêu giới.” Khi Tô Nghênh Hạ trầm tư, Nguy Vô Thiên ôm quyền, giống như bạn già, chào hỏi thân quen.
Không biết người có nội tình còn tưởng rằng hai bên là bạn tốt.
Nếu biết hai bên bởi vì lập trường khác biệt, đã tiến hành tranh đấu dài hàng thế kỷ.
Người lên tiếng trước tên là Ngư Vô Thiên, Hoàng Chủ của tộc Huyết Oán Mãng Ngưu, có khí khái nuốt cả sơn hà, vảy giáp quanh người sáng chói, phía trên nhuộm không ít vết máu.
Nơi hấp dẫn người nhất có lẽ là hai cái sừng trâu trên trán, thân thể khôi ngô giống như cột điện đứng ở nơi đó, một luồng uy áp trầm trọng tràn ngập không gian, thậm chí xuyên thấu qua giới lực hai giới đan nhau, truyền đến bên này Sơn Hải giới.
Dĩ nhiên chút uy áp này, đối với hai người Tô Nghênh Hạ cùng là Thiên Đế cảnh, căn bản không chịu một chút ảnh hưởng.
Kha Dĩ Nhu và Tô Nghênh Hạ nghe thấy lời này, mắt phượng nhẹ nhàng run sợ, mục đích hai người tới đây quả nhiên có liên quan với Lục Trần, chỉ là Lục Trần cũng không phải là các nàng dẫn qua, bởi vì các nàng yêu sinh mệnh của hắn còn nhiều hơn so với bản thân Lục Trần, làm sao có thể làm loại chuyện mạo hiểm như này.
Hơn nữa các nàng cũng không quản được Lục Trần, ở mười vực cũng tốt, không lên thì không gặp nguy hiểm.
Bây giờ Lục Trần đi tới Sơn Hải giới, mặc dù vẫn hoạt động dưới tầm mắt của các nàng, nhưng chỉ cần khoảng thời gian chợp mắt thì len lén đi vào Thiên Yêu giới.
Lần này hai người cũng vừa tức vừa bất đắc dĩ.
Trong lòng Tô Nghênh Hạ và Kha Dĩ Nhu có chút lo lắng tình hình của Lục Trần, chỉ là ngoài miệng lại nói: “Làm sao, các ngươi có thể tới Sơn Hải giới, đồ đệ của ta thì không thể đi tới Thiên Yêu giới.”
“Có thể, làm sao không thể.” Ngạc Hoàng giống như một nhã sĩ văn nhân, cười ha hả phụ họa nói.
Ngạc Hoàng là Hoàng Chủ tộc Tam Đầu Ngạc.
Đừng xem hình thái yêu dài ba cái đầu, thoạt nhìn dở dở ương ương, nhưng mà hóa thành hình thái nhân loại, ngoài lớn lên cao lớn, giống như nhã sĩ văn nhân, hơi có một chút khí chất nho nhã phong độ nhẹ nhàng.
Sau khi Ngạc Hoàng phụ họa, trong mắt hiện lên một chút hài hước, nói: “Nói lại thì đồ đệ Lục Trần của các ngươi thật sự cũng không an phận một chút, cứ đến Thiên Yêu giới là làm ra chuyện kinh thiên động địa, chạy đến Ninh phủ náo loạn lớn một trận, không chỉ giết sạch người dưới Thánh Đế, còn bắn chết rồi một Thánh Đế, xuất sắc hơn nhiều so với truyền nhân của bọn ta bồi dưỡng.”
Kha Dĩ Nhu và Tô Nghênh Hạ nghe vậy, đôi mắt đẹp lộ ra vẻ bất ngờ, Lục Trần chạy đến Sơn Hải giới đối mặt với Ninh Thiên Quân?
“Lần này bọn ta đến là để cho các ngươi biết tin tức xấu này!” Ngưu Vô Thiên nói.
Hai người nghe thấy lời của Ngưu Vô Thiên, trong lòng khẽ có chút khẩn trương, Lục Trần chạy đến Thiên Yêu giới cũng không biết cao thấp.
Mặc dù rất muốn biết bây giờ tình cảnh của Lục Trần như thế nào, chỉ là hai người cũng không ngu đến mức viết hai chữ lo lắng ở trên mặt.
Kha Dĩ Nhu không để tâm nói: “Ban đầu Ninh Thiên Quân chạy trốn tới Thiên Yêu giới, còn dẫn theo phản đồ, hôm nay bị đồ đệ của ta giết sạch toàn bộ phản đồ dưới Thánh Đế, điều này làm sao có thể là tin tức xấu, rõ ràng là tin tức tốt.”
“...”
Ngưu Vô Thiên và Ngạc Hoàng lập tức sửng sốt, trong lòng im lặng, trọng điểm Kha Dĩ Nhu chú ý không đúng sao, chẳng lẽ không phải lo lắng đồ đệ nhà mình ư, làm sao lại thành tin tức tốt.
Ngưu Vô Thiên cười lạnh nói: “Ninh Thiên Quân đích thân đi tới tộc Huyền Quy, mời Huyền Quy tộc trưởng suy tính, chuyện Lục Trần bại lộ là chuyện sớm hay muộn, mặt khác, Yêu Thần cũng đích thân tới hỏi chuyện này.”
Ngạc Hoàng có ý sâu sắc nói: “Hẳn là hai người đã sớm chuẩn bị một bộ quan tài, đến lúc đó ta có thể miễn phí hỗ trợ giả thi thể, sau đó đem thi thể đến trong tay các ngươi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận