Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1227: Sáu trăm lẻ năm tổ tông

Chỉ là Lục Trần cũng không tính là kéo da hổ, dù sao hắn cũng đã gặp Trịnh Thuần Quân.
Lục Trần nhìn lướt qua bọn họ, nói: “Việc này ta sẽ tự điều tra kỹ lưỡng, không cần các ngươi.”
“Vâng, đều do ngươi làm chủ, bọn ta đảm bảo phối hợp với ngươi.” Hai người họ nơm nớp lo sợ nói.
Lục Trần nói xong, không thèm để ý tới bọn họ nữa, yên lặng đợi Kim Dương và Hỏa Tích Quân quay lại, đợi khoảng một nén nhang, hai người họ trở lại, trên vai Kim Dương khiêng một thi thể Thiên Yêu rất lớn, đó là Xích Kim Hùng.
Hai người họ đi đến trên thuyền, bỗng nhiên phát hiện có thêm năm người, cung kính đứng ở phía sau Lục Trần, trong đó có ba thanh niên bị thương, không dám thở mạnh, hai người khác là Thiên Tôn cảnh, cảnh tượng này khiến cho Kim Dương và Hỏa Tích Quân có chút không hiểu.
Trong khoảng thời gian bọn họ đại chiến đã xảy ra chuyện gì vậy.
“Tộc Hoàng Ly và tộc Dạ Lang!” Hai người họ nhận ra chủng tộc của bọn họ.
Kim Dương khó hiểu hỏi: “Kiếm Tam huynh, đây là…”
Lục Trần mở miệng nói: “Hai tộc này có hiềm nghi thông địch, ta muốn điều tra một lượt.”
Nói xong, Lục Trần lại nhìn về phía hang động xa xa, nói: “Bên trong có mấy trăm người, đi thả bọn họ đi.”
“Ta sẽ đi.”
Kim Dương buông thi thể Xích Kim Hùng xuống, không ngừng nghĩ đi đến hang động, thả mọi người bên trong ra.
Người trong hang động là thức ăn của Xích Kim Hùng, vốn đã phải chết, nhưng không ngờ đảo mắt cái Xích Kim Hùng đã bị giết, bọn họ quỳ xuống với đám người Lục Trần, trong miệng hét lớn cảm ơn ân nhân.
Cảnh giới của những người này không cao, cũng chỉ quanh quẩn ở Vương cảnh, Hoàng cảnh, thuộc nhân vật thành trì bình thường.
Lục Trần đếm số lượng, tổng cộng có sáu trăm lẻ năm người.
“Các ngươi sớm biết Xích Kim Hùng ở nơi này hơn trăm năm, lại mở một mắt nhắm một mắt.” Lục Trần giận dữ nhìn hai Thiên Tôn.
Tuy nói Lục Trần rất ít khi bất bình, nhưng tình hình lần này rất khác, là Thiên Yêu gây họa cho Nhân tộc.
Hai tộc rõ ràng biết Xích Kim Hùng ở nơi này lại phớt lờ, khiến hắn vô cùng phẫn nộ.
Có lẽ ở nơi khác cũng có chuyện tương tự xảy ra.
Sư phụ bọn họ trấn giữ giới thành, ngăn cản Thiên Yêu trên Đại Đế vượt qua biên giới, cố gắng tạo ra hoàn cảnh tu luyện bình thản cho người đời, mà mấy sinh linh sống cuộc sống an ổn ở hậu viện lại không để ý đến ưu sầu bên trong, thậm chí còn mặc cho Thiên Yêu lẻn vào hậu viện làm hại nhân gian, điều này khiến cho Lục Trần vô cùng tức giận.
Cũng nên dùng thân phận sứ giám sát của hắn rồi.
Hai Thiên Tôn lộ vẻ xấu hổ, lại không dám phản bác, phản bác chỉ phản tác dụng, đổ thêm dầu vào lửa.
“Nếu các ngươi nói sớm, sớm tiêu diệt cũng sẽ không có hàng chục vạn người bỏ mạng ở trong bụng của Xích Kim Hùng.” Lục Trần lạnh lùng nói: “Nơi này tổng cộng có sáu trăm lẻ năm người, bởi vì các ngươi không hành động khiến bọn họ bị Xích Kim Hùng bắt tới đây, tuy hiện tại đã được thả ra nhưng đã sinh ra bóng ma tâm lý, tinh thần bị tổn thương nghiêm trọng, phí tổn thất tinh thần đáng để các ngươi gánh chịu, không có ý kiến chứ.”
“Không có ý kiến.” Hai Thiên Tôn ngoan ngoãn đáp, cực lực bình phục lửa giận của Lục Trần.
Cuối cùng, Thiên Tôn của tộc Hoàng Ly tò mò hỏi một câu: “Dám hỏi các hạ, cái gì là phí tổn thất tinh thần.”
Thiên Tôn tộc Dạ Lang bên cạnh cũng khó hiểu, sống mấy chục vạn năm, vẫn chưa từng nghe nói đến phí tổn thất tinh thần.
Lục Trần nói: “Chuẩn xác mà nói, bọn họ bị Thiên Yêu nhốt đến sợ hãi, sau này tu luyện sẽ càng khó khăn nên để các ngươi phụ trách cơm áo gạo tiền, tài nguyên tu luyện...”
Lời nói của Lục Trần khiến sắc mặt bọn họ thay đổi.
Đây được gọi là phí tổn thất tinh thần.
“Hơn nữa ta muốn các ngươi bảo đảm sáu trăm lẻ năm người ở nơi này, mỗi một người đều được bồi dưỡng đến cảnh giới Thánh Vương, mỗi một người đều phải sống cho ta.” Lục Trần nhìn bọn họ cảnh cáo: “Sau khi người trong bọn họ tu luyện tới Thánh Vương cảnh thì đến Nhu Đế cung của Ngũ Hành thiên đăng ký.”
“Nếu sau này xảy ra chuyện ngoài ý muốn thì ta sẽ hỏi hai tộc các ngươi.”
Lời nói của Lục Trần khiến cho sắc mặt hai người họ thay đổi kịch liệt.
Phải biết rằng, bọn họ bồi dưỡng một con cháu tu luyện tới Thánh Vương cảnh đều cần vô số tài nguyên.
Hơn nữa, tài nguyên trong tộc vốn không đủ phân.
Hiện tại thoáng cái có thêm sáu trăm lẻ năm miệng, ai chịu được, có lẽ Đế tộc cũng không chịu được.
Mấu chốt là đối phương nói sáu trăm lẻ năm người này một người cũng không thể chết, điều này cũng có nghĩa là bọn họ đi ra ngoài lịch luyện cần phái người âm thầm bảo vệ.
Đây chính là mời sáu trăm lẻ năm tổ tông về tộc đó.
“Sao vậy, các ngươi có ý kiến sao?” Lục Trần nhìn vẻ mặt hai người họ khó coi, lạnh giọng nói.
“Không có ý kiến!”
“Không có ý kiến!”
Hai người họ lộ ra nụ cười còn khó coi hơn cả khóc.
Thiên Tôn của tộc Hoàng Ly hỏi: “Hai bên bọn ta bồi dưỡng bọn họ, phân chia thế nào đây.”
Lục Trần nói: “Cái này các ngươi tự quyết định đi.”
Lục Trần quay đầu nhìn về phía người được cứu, mở miệng nói: “Các ngươi đều đã nghe thấy, sau này tu luyện đến Thánh Vương không cần lo lắng đến tài nguyên nữa, sẽ do tộc Hoàng Ly và tộc Dạ Lang phụ trách.”
“Đa tạ ân nhân, đa tạ ân nhân!” Đám người ở phía dưới lập tức hoan hô.
“Hì hì, lão phu tu luyện vạn năm mới tu luyện đến Hoàng cảnh đỉnh phong, vốn cho rằng cả đời này đều không thể đột phá đến Thánh cảnh, bây giờ thì hay rồi, không thiếu tài nguyên tu luyện đến Thánh Vương nữa rồi.” Trong đám đông, một lão già cười hì hì.
Bạn cần đăng nhập để bình luận