Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 668: Kinh động

Trong nháy mắt, hai người họ phát hiện một thanh niên cực kỳ xa lạ lên đến đỉnh, bọn họ trừng to hai mắt, mang theo chút kinh ngạc.
Vốn cho rằng bọn họ có thể đi đến nơi này, phía sau sẽ có rất ít người, hoặc là nói hiếm có ai lên đến đỉnh, nhưng bây giờ lại có một người lên đỉnh, rõ ràng là cực kỳ kinh ngạc.
“Bái kiến đạo huynh!” Hai người họ lập tức ôm quyền nói.
Người này có thể đi đến nơi này chứng tỏ tư chất không thua kém bọn họ, có tư cách khiến bọn họ nhìn với cặp mắt khác, đối đãi ngang hàng.
Tầm mắt Lục Trần dừng lại trên người hai thanh niên đó, hai người này mặt như quan ngọc, mặt mày vô song, khí chất tuyệt vời.
Rất rõ ràng, có thể lên đỉnh núi thứ năm mươi sáu tuyệt đối không phải là người bình thường.
Dù sao thì u Dương Ngọc Thường cũng là đại tiểu thư của gia tộc u Dương, mà hiện giờ vẫn còn quanh quẩn trên đỉnh núi thứ năm mươi ba.
“Khách khí rồi!” Lục Trần ôm quyền về phía hai người họ.
Lục Trần nói xong, lập tức đi tới một tảng đá lớn ngồi xuống nghỉ ngơi.
Liên tục lên tới năm mươi sáu đỉnh núi, mặt ngoài thân thể Lục Trần có thế vô hình lưu chuyển, khí chất phát ra càng xuất trần.
Lục Trần đã cảm nhận được một tia áp lực, càng về sau áp lực sẽ càng lúc càng lớn.
Cho nên cần nghĩ ngơi một thời gian mới có thể tiếp tục thử thách.
Một canh giờ sau, hai người bên cạnh đứng dậy chuẩn bị đi khiêu chiến đỉnh thứ năm mươi bảy, mà Lục Trần cũng đứng dậy.
Hai người họ khó hiểu nhìn Lục Trần, nói: “Đạo huynh cứ nghỉ ngơi đi.”
Bọn họ lên đỉnh năm mươi sáu đã cảm ngộ trên đỉnh núi hai ngày, hiện giờ mới quyết định khiêu chiến đỉnh núi tiếp theo.
Nhưng người trước mắt chỉ nghỉ ngơi một canh giờ.
Cho nên hai người họ rất kinh ngạc.
Lục Trần gật đầu, đối với hắn, nghỉ ngơi một canh giờ là đã đủ rồi.
Một trong số đó mỉm cười: “Vậy thì ba chúng ta cùng nhau đi.”
“Được!”
Lục Trần không có ý kiến gì, ba người họ cùng nhau xuất phát, từng luồng sơn thế khủng bố rũ xuống dưới chân núi thứ năm mươi bảy kinh khủng dị thường, hai người họ đều tản mát ra khí tức chống cự, chống đỡ áp lực bay lên trời, giao hòa với sơn thế.
Nhưng bay đến giữa sườn núi thì hai người họ đã thở hồng hộc.
Đây vốn không phải là do quá mệt mà là vì vẫn luôn chống cự sơn thế.
Ánh mắt của một người trong số đó nặng nề, nói: “Đây chỉ là sơn thế vô hình, áp lực lại lớn như vậy, không biết nên đối mặt với thế hữu hình phía sau như thế nào.”
Một người khác nói: “Muốn lĩnh ngộ Thánh thế nhất định phải thông qua sơn thế hữu hình, cứ lượng sức mà đi.”
Mặc dù nói lên càng nhiều đỉnh, thế lĩnh ngộ sẽ càng mạnh mẽ, nhưng vốn không đại diện cảnh giới, nơi này chỉ có thể xem như là một nơi cơ duyên, về sau cũng có thể bù đắp lại cơ duyên.
Đối với bọn họ, có thể lĩnh ngộ thế Nhân Hoàng đã vượt qua chín phần chín thiên kiêu của Huyền vực.
Muốn lĩnh ngộ Thánh thế cứ lượng sức mà đi.
“Hả?”
Bỗng nhiên hai người họ rùng mình, chỉ thấy Lục Trần bên cạnh đã vượt qua bọn họ, dường như thân thể không cảm giác được áp lực, vẫn hướng lên trên.
Rất nhanh, lập tức biến mất trong sương mù trắng xóa mênh mông.
Hai người họ liếc nhau, nhìn thấy khiếp sợ trong mắt nhau.
“Người này là ai mà lại kinh khủng như thế?”
“Đây là muốn đuổi theo bước chân của u Dương Cuồng sao?”
Nhìn bóng lưng Lục Trần, hai người họ khiếp sợ tại chỗ một lúc rồi lấy lại tinh thần, tiếp tục trùng kích.
“Không kiên trì được nữa!”
“Đi, nghỉ ngơi một lúc!”
Bóng dáng hai người họ lóe lên, đi về phía sườn núi chuẩn bị nghỉ ngơi một thời gian.
Mà lúc này Lục Trần đã lên đỉnh, một canh giờ sau rời đi, tới đỉnh thứ năm mươi tám.
Lục Trần gặp một người quen trên đỉnh núi thứ năm mươi tám.
Trên sườn núi có một thanh niên anh tuấn ngồi xếp bằng, từng luồng uy áp tản mát ra từ trên người hắn.
“u Dương Cuồng!” Lục Trần nhìn thấy người này, lẩm bẩm nói.
Đương nhiên Lục Trần không xa lạ gì với u Dương Cuồng, lúc trước đã để lại cho hắn chút ấn tượng ở Ma Long vực, sau Ma Long vực, đối phương im lặng không tiếng động rời khỏi Hoang vực, trở về Huyền vực.
Thoáng cái mấy năm trôi qua, hiện tại u Dương Cuồng đã mạnh hơn so với trước đó không ít.
Có lẽ cả ngày đều ở Vạn Trọng phong tôi luyện bản thân, muốn trùng kích Thánh thế.
Mặc dù u Dương Cuồng đang trong trạng thái tu luyện nhưng thần giác nhạy bén, cảm nhận được có người nhìn chăm chú, hắn mở mắt ra, lập tức phát hiện Lục Trần.
Đương nhiên ấn tượng của u Dương Cuồng đối với Lục Trần cũng rất sâu, hắn có chút giật mình sao Lục Trần lại chạy đến nhà hắn, càng giật mình hơn là Lục Trần lại đi tới đỉnh núi thứ năm mươi tám.
“u Dương huynh, mấy năm không gặp, vẫn khỏe chứ?” Khóe miệng Lục Trần mang theo ý cười.
“Lục huynh!”
u Dương Cuồng ôm quyền, ánh mắt mang theo phức tạp nói: “Lục huynh không hổ là yêu nghiệt xuất sắc nhất Hoang vực và Thanh vực, chưa đến một ngày đã đi tới nơi này.”
u Dương Cuồng nói không khiếp sợ là giả, thời gian mấy năm trên cơ bản hắn đều bế quan tu luyện trong gia tộc, hiện giờ mới đi tới bước này, nhưng chưa đến một ngày đã bị Lục Trần đuổi kịp.
u Dương Cuồng cảm thấy mấy năm nay mình đã tu luyện vô ích rồi.
u Dương Cuồng đâu biết mỗi ngày hắn tăng lên đương nhiên Lục Trần cũng như vậy, đặc biệt là dọa nạt hai tộc bên trong bí cảnh Tứ Thánh nhận được lượng lớn Lôi Tích dịch.
Bạn cần đăng nhập để bình luận