Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1277: Sự thay đổi của thiếu nữ Hi

Lục Trần không rõ lời nói của Trịnh Thuần Quân là có ý gì.
Một giây sau, Lục Trần mới phát hiện tóc mình từ màu đen chuyển thành tuyết trắng.
“Ta, ta bị nuốt chửng ba ngàn năm sinh cơ?” Nghĩ đến lời nói của Trịnh Thuần Quân, trong lòng Lục Trần khẽ run lên.
“Cứ ở nơi này, đừng tới gần.” Trịnh Thuần Quân dặn dò Lục Trần một câu, sau đó quanh thân hắn xuất hiện một tầng kiếm ý màu vàng bao trùm toàn thân ngăn cản sương đen xâm nhập, đá cửa đi vào.
Trịnh Thuần Quân thấy thiếu nữ Hi nằm trên giường đá, bị vây trong trạng thái mê man, trong động phủ có rất nhiều lực lượng tử vong quay cuồng, nơi phun trào chính là thân thể của thiếu nữ Hi.
Trịnh Thuần Quân nhìn chằm chằm thiếu nữ Hi, đồng tử hóa thành màu vàng, giống như muốn nhìn thấu đối phương.
Tiểu nhân ở ấn đường của đối phương tản ra lực lượng tử vong khủng bố đến cực điểm, không ngừng khuếch tán ra tạo thành cục diện như hiện giờ.
Trịnh Thuần Quân tiến lên một bước, điểm vào ấn đường của người đó.
Cùng lúc này, thiếu nữ Hi ở trạng thái tự do tỉnh lại, lực lượng tử vong xung quanh nhập toàn bộ vào trong cơ thể nàng, khí tức xung quanh khiến cho người ta sợ hãi cũng dần tiêu tán.
Người khởi xướng tất cả những điều này đang ở trong trạng thái hậu tri hậu giác, chớp mắt, nũng nịu nói: “Lão gia gia, sao ngươi lại ở chỗ ta.”
Nhưng Trịnh Thuần Quân chỉ nghiêm túc nhìn chằm chằm nàng, không mở miệng nói chuyện.
Thiếu nữ Hi bị nhìn có chút sợ hãi, dời ánh mắt.
“Tiền bối, thế nào, không có Tiểu Hi đúng không?” Lục Trần vọt vào.
Lúc nhìn thấy thiếu nữ Hi còn nguyên vẹn không tổn hao gì, Lục Trần mới thở phào nhẹ nhõm.
“Ca ca!”
Thiếu nữ Hi nhìn thấy Lục Trần, lập tức thả lỏng.
Trịnh Thuần Quân vẫn nghiêm túc nhìn thiếu nữ Hi, một lúc lâu sau mới nói: “Trạng thái này của nàng là lần đầu tiên xuất hiện sao?”
“Ừm.”
Lục Trần gật đầu.
Trạng thái này của thiếu nữ Hi đúng là lần đầu tiên xuất hiện, năng lượng tử vong vừa bắt đầu khởi động đã khiến da đầu hắn tê dại.
Chỉ dính một chút đã bị tước đoạt ba ngàn năm sinh cơ.
Rất khó liên hệ luồng năng lượng tử vong âm u lạnh lẽo vừa rồi với thiếu nữ Hi trước mặt.
“Ca ca, đã xảy ra chuyện gì sao?” Thiếu nữ Hi khó hiểu hỏi: “Còn nữa, sao tóc của ca ca toàn là màu trắng?”
“Không sao!”
Lục Trần nhìn về phía thiếu nữ Hi ngây thơ, lộ ra nụ cười miễn cưỡng.
Trịnh Thuần Quân truyền âm cho Lục Trần: “Năng lượng tử vong vừa rồi của nàng có thể tạo thành chết chóc với Đại Đế, ngươi canh chừng nàng chút, nếu như sau này còn xuất hiện tình hình như vậy, nếu không khống chế được, vậy thì chỉ có thể…”
Mặc dù Trịnh Thuần Quân không nói ra lời phía sau nhưng Lục Trần lại biết ý của đối phương.
Lục Trần truyền âm đáp lại: “Tiền bối, ngươi cảm thấy thiếu nữ ngây thơ đáng yêu như vậy sẽ tạo thành uy hiếp cho Sơn Hải giới sao?”
“Ngươi tự xem rồi làm đi, lúc cần thiết, hãy thông báo cho sư phụ ngươi.” Trịnh Thuần Quân nói một câu, sau đó lập tức rời đi.
Đợi sau khi Trịnh Thuần Quân rời đi, thiếu nữ Hi mới sợ sệt bất an nói: “Ca ca, Tiểu Hi đã làm sai chuyện gì sao, cảm giác hình như lão gia gia rất giận Tiểu Hi, không hiền hòa như lần trước, không để ý đến ta nữa.”
Thiếu nữ Hi có dáng vẻ ấm ức sắp khóc.
“Không có, không cần để trong lòng biểu cảm đó của tiền bối.” Lục Trần tiến lên, an ủi một câu.
“Tiểu Hi, ngươi có biết ngươi…” Lục Trần mở miệng, nhưng vẫn chưa nói xong thì đã ngậm miệng lại.
Bây giờ không phải là lúc chất vấn.
“Ca ca, ngươi muốn nói gì?” Thiếu nữ Hi hỏi.
“Ngươi ngoại trừ nhớ tên có một chữ Hi ra thì còn nhớ gì liên quan đến chuyện khác không?” Lục Trần hỏi.
Thiếu nữ Hi nói: “Không nhớ.”
Liên tiếp nửa tháng, tình cảnh trên dưới Kiếm Đế cung bi thảm, rất nhiều đệ tử còn đắm chìm trong bi thương.
Mãi đến nửa tháng sau mới dần dần ổn định.
Trong thời gian này Trịnh Thuần Quân có đến chỗ của Lục Trần một lần, hắn đứng trong chỗ tối quan sát thiếu nữ Hi, kiếm ý quanh thân lưu động, vẻ mặt âm trầm bất định.
Nếu không phải thân phận của Lục Trần rất đặc thù thì Trịnh Thuần Quân rất muốn ra tay tiêu diệt thiếu nữ Hi, bóp chết uy hiếp tiềm ẩn này.
Đứng ở góc độ của Trịnh Thuần Quân suy nghĩ là không sai, hiện giờ Sơn Hải giới đối mặt với áp lực của Thiên Yêu giới khó khăn đến cực điểm, không thở nổi, nên không thể phân tâm đối mặt với nguy hiểm khác được.
Lần trước trên người thiếu nữ Hi bộc phát năng lượng tử vong không rõ khiến hắn cảm nhận được uy hiếp, nếu như bộc phát toàn bộ năng lượng này, chỉ sợ trong nháy mắt sẽ khiến chục tỷ sinh linh của quốc độ hóa thành địa ngục tử vong, nếu như đại khai sát giới nhất định sẽ xuất hiện tình cảnh thây ngang khắp đồng, vạn vật diệt sạch.
Hiện giờ Sơn Hải giới đã nguy tại sớm tối, không chịu được cường giả thần bí của giới khác đến tàn phá.
Đương nhiên là còn có một khả năng như Lục Trần nói, bản tính đối phương thoạt nhìn ngây thơ hiền lành, không giống hạng người lòng dạ độc ác sẽ lợi dụng lực lượng tử vong diệt sạch sức sống khắp nơi.
Cuối cùng Trịnh Thuần Quân rời đi, dẫn theo một đám tiểu bối của Kiếm Đế cung đi trấn giữ giới thành.
Lục Trần một đầu tóc bạc ngồi dưới cổ tùng, ánh mắt nhìn về thiếu nữ Hi cách đó không xa, người đó đang vô tư ngắt lấy hoa cỏ đan thành giỏ hoa.
Ánh mắt của Lục Trần hơi phức tạp, cảnh tượng kinh khủng nửa tháng trước còn rõ mồn một ở trước mắt.
Thiếu nữ Hi rốt cuộc là giả vờ hay là vốn ngây thơ, nếu như là giả vờ thì đối phương làm như vậy có mục đích gì.
Bạn cần đăng nhập để bình luận