Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 886: Bộ tộc Thiên Yêu

“Có phải ngươi cảm thấy có thể chém giết Hoàng giả thì cảm giác mình rất lợi hại hay không?” Con mắt Kha Dĩ Nhu nhìn chăm chú Lục Trần, thản nhiên nói: “Phóng mắt khắp chư thiên vạn giới thì ngươi còn rất yếu, giống như đứa nhỏ yếu ớt vậy, còn cần tu luyện, cần trưởng thành.”
Lục Trần trừng hai mắt, nói: “Sư phụ, không khoa trương như ngươi nói.”
Lục Trần cảm giác bản thân đã rất lợi hại rồi, dù sao thì trước đây cũng đã gặp được Minh Thương đến từ Thượng Giới thiên, một hậu nhân Thiên Tôn, phương diện lĩnh ngộ thế không thua kém bản thân, hiện giờ là tiểu đệ của mình.
Kha Dĩ Nhu cũng không nói gì mà giữ chặt vai của Lục Trần, sau một khắc, vật đổi sao dời, Lục Trần chợt phát hiện đã đi tới một thế giới cực kỳ u ám, nơi đây tràn ngập u ám cùng băng lãnh vô biên, sư phụ dẫn hắn đi thẳng về phía trước, cũng không biết qua bao lâu, từng tia ánh sáng huyết sắc xuất hiện.
Rất nhanh, đồng tử của Lục Trần run rẩy, trợn mắt há mồm nhìn chằm chằm vào phía trước.
Trong một không gian ở phía trước có bốn xích sắt vừa thô vừa to khóa một nam tử cao hơn một trượng, nam tử vô cùng khôi ngô, toàn thân đều là cơ bắp vững chắc, làn da hiện lên màu đỏ sậm như máu tươi nhưng lại không giống máu tươi.
Cổ quái nhất chính là hai bên trán của nam tử mọc hai chiếc sừng huyết sắc hình cung, giống như một người đầu trâu.
Nửa thân trên chồng chất vết máu, đan xen khắp nơi, có vết thương có thể cứu, cũng có vết thương mới, thoạt nhìn vô cùng đáng sợ.
Lục Trần cảm nhận được một cảm giác uy hiếp nồng đậm từ trên thân người này.
Nam tử cường tráng sừng trâu bị khóa sắt xuyên qua vai, khí tức chấn động rõ ràng thuộc Hoàng cảnh sơ kỳ nhưng lại cho hắn cảm giác uy hiếp vô cùng nồng đậm, cứ như đối mặt với một Nhân Hoàng đại thành.
“Sư phụ, người này là ai?” Lục Trần thầm rùng mình, tò mò hỏi.
Kha Dĩ Nhu đứng ở bên cạnh, mắt phượng hơi nhíu lại: “Tộc Huyết Oán Mãng Ngưu của bộ tộc Thiên Yêu, am hiểu đạo Luyện Thể và Lôi Đình, tu vi Hoàng cảnh sơ kỳ.”
“Thiên Yêu!”
Trong đồng tử Lục Trần lộ ra khó hiểu, chưa từng nghe nói qua, nhưng thoạt nhìn có lẽ là cùng loại với Yêu tộc.
Ngay lúc hắn im lặng, Kha Dĩ Nhu chậm rãi nói: “Chỉ cần ngươi có thể chém giết người này thì ta sẽ thu hồi lời hứa lúc trước, ngươi không cần tu luyện đến Thánh cảnh cũng có thể rời đi.”
“Thật sao?”
Ánh mắt Lục Trần sáng lên.
Giọng điệu Kha Dĩ Nhu lạnh lẽo nói: “Sư phụ ngươi nói lời giữ lời, sao vậy, không thể chờ đợi muốn tranh tài với hắn một trận rồi sao.”
“Ừm!”
Lục Trần xoa tay, chiến ý sôi trào.
“Được, ta sẽ thỏa mãn nguyện vọng của ngươi!” Chợt ánh mắt Kha Dĩ Nhu nhìn lên trên người của nam tử cường tráng sừng trâu đó, nói: “Tỉnh lại!”
Âm thanh của Kha Dĩ Nhu mang theo một luồng chấn động vô hình, nam tử cường tráng sừng trâu thoạt nhìn trầm lặng đột nhiên mở to mắt, đồng tử huyết hồng tràn ngập khí tức thô bạo, nhưng lúc về phía Kha Dĩ Nhu, trong mắt lại mang theo sợ hãi vô tận, sợ hãi xâm nhập vào linh hồn, trong sợ hãi lại xen lẫn tia hận ý.
“Thả ta ra, ngươi thân là đại năng tuyệt thế, tại sao lại so đo với ta!” Hai tay nam tử cường tráng sừng trâu dùng sức lay động, kéo khóa sắt phát ra âm thanh rầm rầm.
“Đi đi!” Kha Dĩ Nhu mở miệng nói, lời này tất nhiên là nói với Lục Trần.
Bóng dáng Lục Trần lóe lên, đi đến trước mặt nam tử cường tráng sừng trâu, nhìn chằm chằm vào đối phương ở khoảng cách gần, ngoại trừ cảm nhận được đối phương có được lực lượng bùng nổ ra thì trên đỉnh chiếc sừng huyết sắc trên đầu đối phương mơ hồ có lôi đình huyết sắc dao động, phóng ra lực lượng hủy diệt.
“Chết!”
Nam tử cường tráng sừng trâu trông thấy Lục Trần đứng trước mặt hắn, trong ánh mắt hiện lên một tia tàn khốc, chỉ thấy cặp sừng của hắn phóng ra hai tia chớp huyết sắc, soạt một cái, đánh về phía thân thể Lục Trần.
Ầm!
Bên trong hai tia chớp huyết sắc chất chứa uy năng vô tận, trực tiếp đánh vào giữa thân thể của Lục Trần, một luồng lực lượng lôi đình cực kỳ bá đạo bộc phát ra từ trong cơ thể Lục Trần khiến cho Lục Trần trực tiếp bay ngược ra ngoài, đồng thời thân thể truyền đến đau đớn sâu sắc.
Lục Trần hừ một tiếng buồn bực, khóe miệng lộ ra một tia máu tươi.
Sau đó, Lục Trần lần nữa bay tới, lau máu tươi bên khóe miệng, ánh mắt nhìn chằm chằm nam tử cường tráng sừng trâu, ánh mắt hiện lên tia ngưng trọng.
Nam tử mọc sừng trâu trước mắt này tuyệt đối là Hoàng cảnh hung hãn nhất mà hắn gặp từ trước đến nay.
Hơn nữa chỉ là Hoàng cảnh sơ kỳ.
Theo lý mà nói, tu vi Hoàng cảnh sơ kỳ hoàn toàn không đủ để đả thương hắn, mặt khác hắn tu luyện Lôi Đình Luyện Thể quyết, là công kích lôi đình, có lẽ đối với hắn chỉ là gãi ngứa hoặc là trực tiếp hấp thu, nhưng tia chớp huyết sắc mà nam tử sừng trâu thúc giục lại khiến thân thể hắn bị thương.
Điều này không khỏi khiến cho Lục Trần nghiêm túc hơn.
“Vậy mà ngươi không sao!” Nam tử cường tráng sừng trâu chứng kiến Lục Trần không sao thì càng giật mình, đối phương chỉ là võ giả Vương cảnh, ngay cả Hoàng cảnh cũng chưa đến, theo lý mà nói, loại võ giả nhỏ yếu này, một lần phát động công kích lôi đình đủ để khiến thân thể hắn không chịu được năng lượng mạnh mẽ mà trực tiếp nổ tung.
Nhưng đối phương chỉ hộc máu, xem ra vốn không nội thương nghiêm trọng mấy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận