Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1286: Khắc phục hậu quả (2)

Thiên phú của Tông Tuấn vốn không tính là quá tốt, gần trăm tuổi mới Vương cảnh, muốn gia nhập Kiếm Đế cung hoàn toàn là điều không thể.
“Ta ở lại thành Hà Khê hoàn toàn không thể tăng thực lực được.” Vẻ mặt Tông Tuấn đau khổ nói.
Hiện giờ gia tộc chỉ còn hắn với tỷ tỷ nương tựa lẫn nhau, hai người họ không có tài nguyên tu hành, cảnh giới không tăng lên được, ngay cả tư cách phục vụ giới thành cũng không có.
Bởi vì cho dù không phải là giới thành chính thì cũng cần tu vi Chí Tôn cảnh mới có thể đến phục vụ.
Lúc này, Lục Trần mở miệng nói: “Không vào Kiếm Đế cung được vậy thì đến Cửu Thiên đi, đến lúc đó ta trở về Ngũ Hành thiên, có thể ném hắn ở Ngũ Hành tông.”
“Ngũ Hành tông là một lựa chọn không tồi!” Yến Tử Hiên gật đầu, sau đó nhìn về phía Tông Tuấn, hỏi: “Ngươi đồng ý đến Ngũ Hàng tông tu luyện không?”
“Đồng ý, đồng ý!” Tông Tuấn vội vàng gật đầu nói, sau đó nói tiếp: “Vậy tỷ tỷ ta thì sao?”
Tông Tiểu Dung nhìn về phía đệ đệ của mình, dịu dàng mỉm cười: “Tiểu Tuấn, tỷ tỷ ở lại thành Hà Khê với phụ mẫu và ca ca, ngươi ra ngoài là được, nhưng nhớ cứ cách mấy năm phải về thăm tỷ tỷ một lần.”
“Ừm.” Tông Tuấn dùng sức gật đầu, nói: “Tỷ tỷ, ngươi hãy đợi ta ở thành Hà Khê.”
Sau khi tương lai của hai tỷ đệ đã được sắp xếp ổn thỏa, trong lúc bất chợt, một luồng khí tức áp lực cực mạnh bao phủ xuống.
Mấy người ngẩng đầu, chỉ thấy trên bầu trời xuất hiện hai bóng dáng là một nam tử trung niên mặc trường bào và một lão giả tóc bạc.
Người bộc phát khí tức chính là nam tử trung niên, còn lão giả đó thì toàn thân thu liễm, khí tức sâu không lường được.
Một trong hai người này chính là Phong Bách thành chủ, người còn lại là tiền bối hắn dẫn đến.
Phong Bách thành chủ biết được con trai chết, đã dùng tốc độ nhanh nhất chạy về thành Hà Khê, tùy ý hỏi thăm, nghe được hung thủ giết chết con trai ở Tông gia, nên bây giờ dẫn theo tiền bối giáng lâm Tông gia.
Phong Bách thành chủ là Chí Tôn sơ kỳ, giờ phút này hắn tức giận ngút trời, một luồng uy áp mang theo lửa giận bao trùm toàn thành để cho tất cả dân chúng đều biết hắn trở về.
“Các ngươi to gan lắm, dám giết con của ta!” Đôi mắt Phong Bách thành chủ bắn ra sát ý nồng đậm, lạnh đến cực điểm, nhiệt độ xung quanh dường như giảm xuống rất nhiều, khiến cho người ta cảm nhận được luồng lãnh ý nồng đậm.
Mà lão tiền bối bên cạnh Phong Bách thành chủ lại không ra tay, nếu như Phong Bách không giải quyết được mới ra tay.
“Ngươi chính là cha của phế vật đó?” Yến Tử Hiên nhìn về phía Phong Bách quát, ánh mắt lạnh băng.
Nghĩ đến Tông Hiền sư huynh chiến đấu ở tiền tuyến bảo vệ Sơn Hải giới, nhưng Sơn Hải giới luôn có mấy sâu mọt hưởng thụ cuộc sống an nhàn, ức hiếp người thân của người có công.
Nếu hắn có được thực lực đó, nhất định sẽ trực tiếp ra tay giết chết đối phương.
“Muốn chết!”
Sát niệm trong ánh mắt Phong Bách thành chủ ngập trời, hắn không nói nhảm, nâng bàn tay lên, bao trùm lực lượng quy tắc kinh khủng, giống như bàn tay lớn diệt thế trực tiếp trấn áp xuống.
Một chưởng này ẩn chứa lực lượng vô cùng khủng bố, trên bầu trời nổi lên cơn bão cuồn cuộn, mặt đất rung động kịch liệt, có chút không chịu nổi lực lượng Chí Tôn bành trướng đến cực điểm này.
Liễu Mục nhìn thoáng qua lão giả bên cạnh Phong Bách thành chủ, mở miệng nói: “Tông Hiền giết vô số kẻ địch ở giới thành chính vậy mà người thân lại bị ức hiếp, người chết gieo gió gặt bão, ức hiếp người nhà đệ tử Kiếm Đế cung, thật sự coi Kiếm Đế cung mặc kệ sao?”
Liễu Mục nói xong, trời đất chuyển màu, một luồng uy áp kiếm đạo khủng bố sinh ra từ trong thiên địa, chỉ một cái vào bàn tay lớn đang đè xuống, một luồng kiếm ý vô song bay ra trực tiếp nghiền nát bàn tay lớn của Phong Bách thành chủ.
“Kiếm ý cấp Tôn, Kiếm Tôn!”
Lão giả bên cạnh Phong Bách đột nhiên mở mắt ra nhìn chằm chằm luồng kiếm ý mài mòn chưởng ấn đó.
Hắn cảm nhận được sự sắc bén vô song trên luồng kiếm ý đó, dường như có thể xé rách mọi thứ.
“Người Phong Bách đắc tội là một Kiếm Tôn!” Trong lòng lão giả dâng lên một tia nặng nề.
Một cơn bão kiếm khí hội tụ cuốn về phía Phong Bách thành chủ, muốn nuốt chửng Phong Bách thành chủ.
Phong Bách thành chủ cảm nhận được cơn bão kiếm khí khủng bố này, bên trong dường như ẩn chứa vô số kiếm khí giống như vòng xoáy đang cắn nuốt đến, giờ phút này, trong lòng hắn dâng lên nguy cơ chưa từng có, vội vàng khiếp sợ kêu to: “Lưu tiền bối, cứu mạng!”
Phong Bách thành chủ không ngờ công kích của thanh niên trước mắt lại khủng bố như vậy.
Rõ ràng là cùng cảnh giới nhưng cứ như đối mặt với một Thiên Tôn, loại khí tức không hề phản kháng này đè hắn không thở nổi.
Cũng may hắn có tính toán trước, dẫn Lưu tiền bối đến.
Trong mắt lão giả bên cạnh Phong Bách hiện lên một luồng sáng chói mắt, hắn nâng bàn tay lên, bao trùm một tầng quy tắc Hỏa Diễm, trực tiếp vươn tay bắt về phía cơn bão kiếm khí, chỉ thấy trong thiên địa xuất hiện hỏa diễm vô song bao phủ cơn bão kiếm khí, truyền ra từng tiếng xẹt xẹt, cơn bão kiếm khí trực tiếp bị mài mòn.
Lúc lão giả ra tay, trên người phóng ra luồng khí tức khủng bố vô biên, uy áp nóng rực, mặt đất cũng không chịu nổi luồng uy áp đáng sợ này mà trực tiếp sụp đổ, mấy người trên mặt đất đều cảm nhận được luồng uy áp siêu mạnh, không thể động đậy dưới luồng uy áp này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận