Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 564: Hỗn Nguyên Vô Cực phân thân pháp

Tô Mục Đồng vuốt chòm râu, nói: “Người đến Thư Thánh cung đều được ta thưởng cho một môn công pháp, ví dụ như khôi lỗi thuật, thuật luyện đan, bày trận, ảo thuật, phân thân thuật, mặt khác còn có cầm thuật, họa thuật và các loại công pháp võ kỹ, ngươi cứ tùy tiện chọn một thứ, ta sẽ thỏa mãn điều kiện của ngươi.”
“Tham thì thâm, chỉ có thể lựa chọn một loại.” Tô Mục Đồng nói xong, giống như sợ hãi Lục Trần đòi hết, bổ sung một câu.
Lục Trần bắt đầu suy nghĩ xem mình đang thiếu cái gì.
Luyện đan, bày trận linh tinh gì đó trong miệng đối phương, tạm thời không học, bởi vì có bối cảnh mạnh mẽ, tùy hứng.
Trừ đó ra, hình như bí tích võ công cũng tạm thời không thiếu, tính ra đã có hơn mười môn, xét thấy trong bí cảnh quá nguy hiểm, cường giả đã đắc tội nhiều lắm.
Mình rõ ràng mới có tu vi Nguyên Thần cảnh, nhưng lại đắc tội với một đống cường giả Thánh Quân, hai bên chênh lệch trọn bốn đại cảnh giới, nhưng mình vẫn sống yên ổn, chính Lục Trần đều phải bội phục mình.
Hiện giờ thứ thiếu nhất chính là năng lực bảo vệ tính mạng, ví dụ như lúc trước khi Quý Nhiên ra tay đối phó với Nguyên Vũ truyền nhân của Thư Thánh cung vậy, khi đối phó lại phân hóa ra mấy chục bóng dáng giống mình như đúc, chạy ra bốn phía.
Trong khoảng thời gian ngắn không phân biệt được bóng dáng nào là thật, bóng dáng nào là giả.
Học phân thân bảo vệ tính mạng sẽ không tệ.
Vì thế, Lục Trần nhìn Tô Mục Đồng nói: “Tiền bối, vãn bối muốn học tập một môn công pháp bảo vệ tính mạng, ví dụ như phân thân pháp ngươi đã truyền thụ cho đệ tử Thư Thánh cung, có được không.”
Tô Mục Đồng hỏi: “Ngươi xác định muốn học phân thân pháp?”
Không đợi Lục Trần nói chuyện, Tô Mục Đồng lại nói tiếp: “Ở trong rất nhiều võ học ta đang nắm giữ, phân thân pháp rất bình thường, không tính là công pháp đứng đầu, ngươi xác định muốn môn này.”
“Ừm.”
Lục Trần gật đầu, nói: “Học xong phân thân pháp, có thể tránh được đuổi bắt của Thánh Quân không.”
“Ngươi có ý gì?” Tô Mục Đồng hỏi: “Ngươi đắc tội Thánh Quân?”
Lục Trần xấu hổ gật đầu.
Tô Mục Đồng quái dị nói: “Ngươi đắc tội Thánh Quân mà vẫn còn sống yên ổn được, thú vị đấy.”
Lục Trần lại ném thêm một quả bom tấn: “Ta còn bắt chẹt cả Phán quyết giả.”
“Cái gì?”
Một lần này, Tô Mục Đồng không lạnh nhạt được nữa, đôi mắt trợn to, kinh hãi kêu lên: “Phán quyết giả là cô nương của Tài Quyết ma điện kia.”
Tô Mục Đồng vừa nói xong, sắc mặt hơi đổi, khẩn trương ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, thầm suy nghĩ đến ảo cảnh do mình bố trí, chắc các cô nương kia không biết đâu.
Tô Mục Đồng tò mò hỏi: “Nói cho ta nghe đi, tiểu tử ngươi bắt chẹt nha đầu thúi kia như thế nào vậy.”
Một lần này, Tô Mục Đồng lại thay đổi một xưng hô cho Phán quyết giả.
Lục Trần nghe được lời Tô Mục Đồng nói, tỏ vẻ câm nín, thoạt nhìn Thư Thánh cung chủ có oán hận gì đó với Phán quyết giả, lại gọi nương môn đại Thiên Tôn người ta là nha đầu thúi.
Nhưng mà nhìn lão già này nói xong lại có vẻ khẩn trương, rõ ràng trong lòng rất e sợ Phán quyết giả, chẳng qua miệng thật cứng mà thôi.
Chỉ có điều cung chủ Thư Thánh cung là người của mười vực, Lục Trần không hề che giấu, thuật lại một lần chuyện mình bắt chẹt.
“Ha ha ha.”
Tô Mục Đồng nghe xong, vuốt râu cười ha hả, giống như một vị ngoan đồng.
Cười xong, ánh mắt Tô Mục Đồng sáng quắc nhìn chằm chằm vào Lục Trần, nói: “Tiểu tử ngươi còn lớn mật hơn trong tưởng tượng của ta nhiều, giống như đã xả ra một hơi thay cho chúng ta, ta vốn chỉ định truyền cho phân thân pháp bình thường, nhưng ta quyết định truyền cho ngươi phân thân pháp đỉnh phong.”
“Xả một hơi.”
Lục Trần nghi hoặc.
Tô Mục Đồng oán hận nói: “Đương nhiên, ngươi cho rằng vì sắp chết nên bốn lão già chúng ta mới chạy đến đây ẩn cư à, đương nhiên không phải, là nương môn kia không cho chúng ta ra ngoài.”
Khi Tô Mục Đồng nói đến đây, giọng điệu tràn đầy phẫn nộ.
Năm đó khi bọn họ vào đây tìm kiếm cơ duyên, vốn định rời đi, tuy nhiên lại bị nương môn thúi kia uy hiếp, nhốt bọn họ vào đây.
Mãi cho đến khi ba người của ba cung Cầm Kỳ Họa chết già, còn hắn bởi vì là sinh mệnh thể loại khác, vĩnh viễn bất tử, cho nên vẫn luôn còn sống.
Bị nhốt ở trong này, trong lòng Tô Mục Đồng đương nhiên chất chứa lửa giận.
Nhưng mà do đối phương quá mức mạnh mẽ, chính là một đại Thiên Tôn, mấy Thánh Vương bọn họ vốn không làm được gì.
Hiện giờ nghe được tiểu tử này bắt chẹt Phán quyết giả, tuy rằng một chút kia bé nhỏ không đáng kể gì đối với tộc Ma Bất Tử, nhưng đây là tin tức cực kỳ tốt đối với Tô Mục Đồng.
“Tiểu tử, ngươi hãy nghe cho kỹ, ta truyền cho ngươi Hỗn Nguyên Vô Cực phân thân pháp, môn phân thân pháp này khác với pháp khác, tối đa chỉ có thể tu ra chín phân thân, khác với tu ra mấy ngàn mấy vạn phân thân, nhưng phân thân tu thành có thể tác chiến, có được một nửa chiến lực của bổn tôn.”
“Hơn nữa theo thực lực của ngươi tăng lên, thực lực của phân thân cũng sẽ tăng lên, phân thân tử vong không mang đến tổn thương quá lớn cho ngươi.”
Sau khi Tô Mục Đồng nói xong đã giơ ngón tay lên điểm vào Lục Trần.
Một tia sáng bạc bay ra khỏi ngón tay Tô Mục Đồng, tiến vào mi tâm của Lục Trần, trong đầu Lục Trần đột nhiên nhiều thêm một luồng ký ức xa lạ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận