Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1233: Chiến Thánh Vương Sư tộc

Lời nói của bọn họ cũng khiến cho Lục Trần khẽ thở dài.
Lục Trần vốn cảm thấy Sư tộc có tồn tại cảnh giới Đại Đế, hơn nữa phục vụ ở giới thành cũng coi như là đổ máu cho Sơn Hải giới.
Nói không chừng Yêu Đế trong miệng bọn họ làm việc dưới tay sư phụ nhà mình, nên không muốn ầm ĩ quá mức.
Chưa đến lúc bất đắc dĩ thì không muốn dùng võ lực giải quyết.
Nhưng bản thân nhượng bộ chỉ khiến Sư tộc được một tấc tiến một thước.
Ánh mắt Lục Trần dần lạnh, có một tia sáng âm u lạnh lẽo khiến người ta khiếp sợ, nhìn chằm chằm thanh niên Sư tộc: “Nếu các ngươi không muốn phối hợp, vậy đừng trách ta xuống tay quá tàn nhẫn.”
Trên người Lục Trần xuất hiện hàn ý mãnh liệt khiến nhiệt độ xung quanh kịch liệt giảm xuống.
Lục Trần cất bước về phía trước, một luồng khí thế sắc bén từ trên người nở rộ ra, quy tắc kiếm đạo hội tụ trên bầu trời, hình thành một mảng kiếm quang đan xen trong thiên địa, hóa thành một phương thế giới kiếm đạo.
Một cơn bão kiếm khí đáng sợ xé rách không gian, trong nháy mắt cắn giết về phía một thanh niên Sư tộc trong số đó.
“Ta vẫn chưa ra tay, ngươi lại dám ra tay?” Thanh niên Sư tộc bị công kích khiến sắc mặt lạnh lùng.
Ầm một tiếng!
Thân thể của thành viên Sư tộc này bộc phát yêu khí hùng hậu, yêu phong mênh mông, một con Hùng Sư lớn như núi non xuất hiện trên bầu trời.
Hùng Sư có bộ lông vàng úa, phát sáng rực rỡ, như hỏa diễm thiêu đốt, hai đồng tử uy nghiêm đáng sợ, giống như một con sư tử Vương giả đứng ngạo nghễ trong thiên địa, khí tức khiếp người, tản ra năng lượng chấn động hùng hồn, khiến cho người ta có cảm giác thần uy lẫm liệt.
Hùng Sư gầm gừ một tiếng, nhấc lên một làn sóng khí sóng âm lan tràn ra ngoài, cơn bão kiếm khí tiếp cận nó trong nháy mắt bị chấn nát, hơn nữa cơn lũ sóng âm còn phóng lên trời, muốn chấn nát quy tắc kiếm đạo mà Lục Trần diễn hóa.
Hai tròng mắt Lục Trần có kiếm quang chói mắt xuất hiện, cả người sắc bén, ẩn chứa luồng khí thế duy ngã độc tôn, dường như nắm giữ mảng thiên địa này tồn tại.
Quy tắc kiếm đạo trên bầu trời tăng cường, triệt tiêu công kích sóng âm.
“Khí thế mạnh thật!”
Người xung quanh cảm nhận được khí tức trên người Lục Trần, đều mở to hai mắt, há to miệng, nói không nên lời.
Trong lòng Kim Dương thầm giật mình, khí tức mà Kiếm Tam huynh tản ra còn đáng sợ hơn cả Yến Tử Hiên.
Rốt cuộc sư đệ này của Yến Tử Hiên có lai lịch gì?
Hiện tại cho hắn cảm giác cứ giống như một con Chân Long thức tỉnh, cả người tản ra bá đạo và uy nghiêm.
Hoàn toàn không đơn thuần như lời Yến Tử Hiên nói.
“Nói chuyện dễ nghe với các ngươi là đã cho các ngươi đủ mặt mũi, rượu mời không uống mà muốn uống rượu phạt!” Thân thể Lục Trần từ từ bay lên trời, quanh thân chuyển động luồng kiếm ý đáng sợ, nhìn chằm chằm thành viên Sư tộc lạnh lùng nói.
Giờ phút này, hai thanh niên Sư tộc cảm nhận được khí tức của Lục Trần, hơn nữa kiếm ý chuyển động quanh người khiến trong lòng bọn họ dâng lên cảm giác khiếp sợ nồng đậm.
Lúc này bọn họ mới hiểu được đã hoàn toàn khinh thường đệ tử Kiếm Đế cung gặp phải lần này.
Thanh niên Sư tộc ra tay hừ lạnh một tiếng, toàn thân Sư Vương trên không trung tản ra kim quang thần thánh, há mồm gào thét, một cơn bão quy tắc Hỏa Diễm ấp ủ sinh ra, nuốt chửng về phía Lục Trần trên không trung.
Người dưới mặt đất cảm nhận được nhiệt độ hỏa diễm này, cơ thể đều cảm nhận được cảm giác đau đớn nóng rực, khó tưởng tượng được lực lượng sinh ra bên trong cơn bão hỏa diễm mạnh bao nhiêu, có thể trong nháy mắt hòa tan Thánh Vương bình thường đúng không.
Ánh mắt Lục Trần lạnh như băng nhìn cơn bão hỏa diễm đang đến, quanh thân hắn chuyển động kiếm ý, giống như hóa thành kiếm đạo, nhưng hắn vốn không lợi dụng kiếm ý hóa giải công kích mà là thong thả nhắm mắt lại.
Cảnh tượng này khiến cho người phía dưới lộ ra dị sắc.
Đối phương không dùng kiếm ý hóa giải công kích, lại hủy bỏ kiếm ý, chủ động tìm chết.
Rất nhanh, bọn họ đã phát hiện chỗ bất thường, chỉ thấy trên thân của Lục Trần cũng dấy lên quy tắc Hỏa Diễm rực rỡ đến cực điểm, toàn thân Lục Trần được hỏa diễm bao bọc, giống như thần linh hỏa diễm.
Sau đó, cơn bão hỏa diễm cắn nuốt Lục Trần đến.
“Đấu lực nắm giữ hỏa diễm với bộ tộc Hỏa Sư ta, quả thật là tìm chết!” Khóe miệng của thanh niên Sư tộc ra tay nhếch lên nụ cười giễu.
Đối phương cũng dùng quy tắc tương tự, hoàn toàn không sánh được với bộ tộc Hỏa Sư bọn họ.
Nhưng cảnh tượng tiếp theo lại khiến hắn hóa đá ngay tại chỗ, chỉ thấy cơn bão hỏa diễm bao trùm đối phương, mặt mày của người đó không lộ chút đau đớn nào, lại bình tĩnh đến cực điểm.
Lực lượng mà cơn bão hỏa diễm chất chứa chui vào cơ thể của đối phương với tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy được.
Thanh niên Sư tộc nhìn thấy cảnh tượng này, ánh mắt sắp lồi ra ngoài.
Người bên cạnh cũng bị cảnh tượng này chấn nhiếp không nhẹ, toàn bộ đều trợn tròn mắt, lộ ra hoảng sợ nhìn lấy cảnh tượng quỷ dị trên không trung.
Lục Trần lấy thân thể làm lò luyện, nuốt chửng cơn bão hỏa diễm, điều này khiến cho đám người bên cạnh sợ hãi, làm như vậy hoàn toàn là cách làm liều mạng.
Bởi vì lực lượng ẩn chứa trong cơn bão hỏa diễm chính là lực lượng Thánh Vương đỉnh phong, mà Lục Trần chỉ là Thánh Vương sơ kỳ, dám cắn nuốt lực lượng của đối phương hoàn toàn là hành vi muốn chết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận