Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1748: Lửa giận của Lục Trần

Một kẻ cấp bậc Đại Tôn bị Lục Trần tiện tay bóp chết, đơn giản như nghiền nát một con kiến vậy.
Sau khi tùy ý bóp chết Đại Tôn, Lục Trần uể oải nhìn lên nhóm người tu hành đang ở trên trời. Đám người tu hành này hoảng sợ đến mức mặt trắng bệch, mấy Thiên Tôn vội vàng đáp đất rồi quỳ xuống, sợ hãi nhìn Lục Trần nói: “Tiền bối, chúng ta cũng chỉ nghe lệnh của tông chủ, mong các hạ khai ân, tha mạng cho chúng ta.”
Đệ tử Phi Báo tông bị dọa, trong lòng vô cùng hoảng hốt.
Đương nhiên Lục Trần không giết họ, dù sao sau khi mình giết Đại Tôn thì những người này không đáng bận tâm.
Lục Trần chợt nhớ tới một việc, sắc mặt đột nhiên trở nên rất âm u, cả người toát ra lửa giận ngút trời.
Thậm chí phu thê Lục Chính Hằng và nhóm Nguyệt Nhan cũng cảm nhận được lửa giận của Lục Trần gần như hóa thành thực chất.
Nguyệt Nhan nói thầm, không rõ ai kia lại bị trúng gió gì đây.
Lục Trần quay đầu, nhìn Lý Ngao hỏi: “Cự Phong Đại Đế tu hành công pháp gì.”
Lý Ngao thầm run lên, vội vàng nói ra công pháp của Cự Phong Đại Đế, trước mặt Lục Trần, hắn cũng không dám giấu giếm.
Sau khi Lục Trần biết được, vô cảm nói: “Hồi đó chẳng phải ta đã trao tặng thế nhân hai bản công pháp miễn phí à, sao các ngươi không tu luyện.”
Năm đó Lục Trần vô thường dâng lên “Vạn Kiếp ma công” và “Bất Hủ Vạn Đạo pháp thân”, là một công pháp cộng với một luyện thể pháp, không hạn chế tu hành, trên cơ bản ai cũng có thể tu luyện, nhưng bây giờ, môn phái nhỏ này lại chém giết tranh giành nhau một Đế pháp bình thường.
Điều này khiến sắc mặt Lục Trần rất khó coi, chẳng lẽ Kiếm Đế cung không làm theo?
“Ngươi, ngươi là Lục Trần!” Lý Ngao lập tức mở to hai mắt, hô hấp dồn dập.
Người có tên, cây có bóng.
Cho dù đệ tử Chấn Thiên tông hay đệ tử Phi Báo tông đều kinh hãi trố mắt, ánh nhìn trở nên cuồng nhiệt, mặt lộ vẻ kích động.
Họ đương nhiên đã nghe qua tên tuổi của Lục Trần, hơn nữa còn như sấm bên tai.
Đây là đồ đệ của mấy vị Thiên Đế cao cao tại thượng, còn nghe đồn Lục Trần tự cống hiến cho thế nhân hai môn công pháp, địa vị của hai môn công pháp này không nhỏ, một môn là Vạn Kiếp ma công được Ninh Thiên Quân tu hành, một môn là Bất Hủ Vạn Đạo pháp thân do Hoàng tộc Thiên Yêu giới nắm giữ.
Nghe đồn là vậy nhưng họ chưa đạt được công pháp tu hành trong truyền thuyết kia.
Sắc mặt Lục Trần trầm như nước, hắn lạnh lùng hỏi một câu: “Các ngươi thật sự chưa học được hai môn công pháp đó?”
“Không có.”
“Không có.”
Giờ khắc này, không chỉ có đệ tử Chấn Thiên tông trả lời, mà cả đệ tử Phi Báo tông cũng lớn tiếng trả lời.
Lục Trần im lặng một chốc rồi không nói gì mà trực tiếp liên hệ với Vương Phúc Hải.
Không bao lâu, trước mặt Lục Trần xuất hiện một cái bóng hư ảo, là Vương Phúc Hải.
Vương Phúc Hải hỏi: “Tiểu tử, ngươi tìm ta có chuyện gì “
Lục Trần vô cảm nói: “Năm đó trước khi ta rời khỏi Sơn Hải giới, chẳng phải đã nói cho thế nhân miễn phí tu hành Vạn Kiếp ma công và Bất Hủ Vạn Đạo pháp thân sao, dẫu cho thân phận là cao, thấp, quý hay tiện, người người đều có thể tu hành. Tại sao rất nhiều người không đạt được công pháp tu hành, còn phải chém giết nhau vì một công pháp bình thường.”
Vương Phúc Hải vô cùng nghi hoặc: “Không thể nào, sau khi ngươi đi, Lạc Quân Lâm Kiếm Đế đã căn dặn bọn ta truyền bá công pháp, vô số đệ tử Kiếm Đế cung đi khắp các đại hoàng triều đích thân giao công pháp cho Hoàng chủ để họ tuyên truyền miễn phí mà.”
“Có phải nơi này của các ngươi quá vắng nên không tuyên truyền đúng nơi đúng chỗ không?” Vương Phúc Hải suy đoán.
Lục Trần lắc đầu: “Ngươi chắc chắn lúc đó đệ tử Kiếm Đế cung đi khắp Hoàng triều à.”
Vương Phúc Hải đáp: “Đương nhiên rồi.”
Trong mắt Lục Trần lóe lên một tia hiểu rõ, hắn lập tức lạnh lùng nói: “Ta biết lý do là gì rồi.”
Có lẽ Lục Trần đã đoán được nguyên nhân, tuy Kiếm Đế cung truyền bá hai môn công pháp nhưng do dự vì Sơn Hải giới quá lớn, không thể phổ biến cho tất cả mọi người đều biết nên đã giao cho chủ của các đại hoàng triều, để họ tuyên truyền miễn phí ra ngoài.
Thế nhưng chủ của các Hoàng triều, sau khi tu hành hai môn công pháp thì lại không truyền công pháp miễn phí ra ngoài theo lời dặn của Kiếm Đế cung.
Bởi vì họ sợ sau khi hàng trăm triệu người trong Hoàng triều nhận được công pháp, sẽ có người bộc lộ tài năng, và điều này sẽ đe dọa sự thống trị của họ.
Kiếm Đế cung chỉ chịu trách nhiệm lan truyền công pháp, chứ không để ý các Đại Hoàng chủ có nghe theo an bài không, loại chuyện nhỏ này họ đương nhiên sẽ không coi sóc.
Vậy nên Lục Trần khẳng định, trên cơ bản những người có chút bối cảnh đều chiếm được công pháp, nhưng sau khi họ được công pháp thì lập tức phong tỏa tin tức, đại đa số người không quyền không thế hoàn toàn không có được công pháp.
Lục Trần nghĩ thông lý do thì hừ lạnh: “Ta muốn xem thử lá gan của Hoàng chủ lớn bao nhiêu, công pháp tu hành ta cho mà dám chiếm làm của riêng không lan truyền ra ngoài.”
Năm đó, hắn dâng lên hai công pháp miễn phí, không phải hắn thiện tâm gì cho cam. Thứ nhất, sở dĩ truyền bá Vạn Kiếp ma công là vì muốn làm Ninh Thiên Quân ghê tởm, hơn nữa còn có thể tăng thực lực của người tu hành trong Sơn Hải giới lên.
Một mũi tên trúng hai con nhạn.
Thế nhưng, có người lại dám chiếm đoạt công pháp hắn cho không truyền bá, làm hắn rất khó chịu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận