Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 761: Tà tính

Nhưng lời còn chưa dứt, đã thấy nam tử bên cạnh cười quỷ dị, sau đó, một luồng thánh uy khủng bố bộc phát, rầm rầm, một luồng lực lượng vô hình lập tức phong tỏa toàn bộ gian phòng, bàn ghế trong phòng bay lên, sau đó mọi thứ dừng lại giống như thời gian ngừng lại vậy.
“Không ổn!”
Sắc mặt Liên trưởng lão thay đổi, trên người bộc phát ra luồng khí tức vô song.
Khí tức của Liên trưởng lão rất khủng bố, trực tiếp phá tan phong tỏa của nam tử, một phen bắt lấy cổ tay Bạch Yêu, chuẩn bị xé rách không gian rời đi.
“Chậc, còn là Thánh Vương cơ đấy!” Ánh mắt nam tử bộc phát khí tức hiện lên một tia dị sắc, sau đó mở miệng nói: “Các huynh đệ, làm việc thôi.”
Ầm ầm ầm!
Trong nháy mắt có năm người xuất hiện ở nơi này, năm người này đều mặc chiến giáp màu vàng hoa lệ, con ngươi sắc bén bá đạo, trong đó còn có một người có cảnh giới Thánh Vương, năm người họ bộc phát ra khí tức rất khủng bố, uy áp giống như làn sóng ngàn trọng từng đợt từng đợt.
Phụt!
Liên trưởng lão bị sóng khí kéo dài không dứt va chạm, hung hăng phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt vô cùng tái nhợt.
Ào ào ào!
Cường giả cảnh giới Thánh Vương đó ra tay, ngưng tụ từng xiềng xích có quy tắc xuyên thấu hai người họ, dẫn hai người họ rời đi.
Cùng lúc này, tại một khách điếm khác cũng bộc phát chấn động chiến đấu, nhưng không kéo dài một giây thì đã kết thúc.
Bạch Yêu, Liên trưởng lão bị áp giải đến Mai gia.
“Thánh vệ, đây là Thánh vệ!” Khóe miệng Liên trưởng lão mang theo máu tươi, mở miệng nói: “Thiếu chủ, xong rồi, chúng ta xong rồi.”
Khuôn mặt Bạch Yêu trở nên vô cùng mờ mịt, lẩm bẩm nói: “Tại sao, ta đã cẩn thận như vậy, hỏi thăm tin tức cũng là ở quán rượu hẻo lánh nhất, nghe ngóng ở quán rượu đủ hạng người, thế nhưng tại sao Thánh vệ lại muốn bắt chúng ta.”
“Thằng ngốc!”
Trong mắt mấy Thánh vệ mặc chiến giáp màu vàng lộ ra vẻ trào phúng, một người trong số đó lại quay đầu trào phúng một câu: “Lục Trần điện hạ chính là thiếu chủ nhân của thành Đan Minh, nhất cử nhất động của thành Đan Minh đều ở trong mắt Đan Minh, hỏi thăm thân phận Lục điện hạ ở thành Đan Minh quả thực ngu xuẩn đến cực điểm.”
Lời này khiến cho sắc mặt của Bạch Yêu và Liên trưởng lão trắng bệch.
Lục Trần, thiếu chủ nhân của thành Đan Minh.
Lục Trần không phải là Kiếm tử của Kiếm Đế cung sao, tuy rằng có mấy thân phận ở Thanh vực nhưng đây là lần đầu tiên đến Huyền vực đúng không, sao đã trở thành thiếu chủ nhân của thành Đan Minh rồi.
Bạch Yêu như bị sét đánh, run rẩy tại chỗ.
Hắn hoàn toàn tuyệt vọng.
Vốn tưởng vì kỹ thuật luyện đan xuất sắc nên Lục Trần được Đan Thánh thập phẩm nhận làm đồ đệ, nhưng ai ngờ Lục Trần lại là thiếu chủ nhân của thành Đan Minh, vậy chẳng phải là đồ đệ của Hoa Điệp tiên tử sao.
Nhưng hắn lịch luyện ở Huyền vực lâu như vậy, hoàn toàn không nghe nói Hoa Điệp tiên tử có đồ đệ, cũng không có nghĩ đến phương diện đó.
“Thiếu chủ, ta đã nói rồi, đừng hỏi thăm thân phận của Lục Trần, hiện tại hiểu rồi chứ, tên này rất tà tính!” Liên trưởng lão bất đắc dĩ truyền âm nói.
Lục Trần còn tà tính hơn so với trong lời đồn, giống như Thiên mệnh chi tử được ông trời chiếu cố.
Bọn họ vẫn chưa ra tay, chỉ thăm dò chút thân phận thì đã bị bắt rồi.
Bạch Yêu thất hồn lạc phách, không thể trách hắn không đủ cẩn thận, mà là thân phận Lục Trần quá nhiều, hơn nữa mỗi thân phận đều vô cùng tôn quý.
Đúng lúc này, lại có một đội chiến giáp màu vàng đè một thanh niên áo đen và hai lão giả đến.
“Buông ta ra, ngươi có biết ta là ai hay không, ta chính là...” Thanh niên áo đen tức giận nói, vẫn chưa nói xong, đã hu hu thốt không nên lời, nguyên nhân là miệng bị lực lượng vô hình bịt kín, không nói được.
“Thành thật chút đi, đợi ta mời điện hạ ra.” Thánh vệ lạnh lùng trừng mắt liếc hắn một cái.
Tuy không biết hai đám nhân mã này có lai lịch gì, nhưng nghe ngóng thân phận của Lục điện hạ thì chắc hẳn là kẻ thù, địa vị của Lục điện hạ tôn quý cỡ nào, sau lưng có ngọn núi lớn Hoa Điệp tiên tử, cho dù sau lưng bọn họ có cường giả Thiên Tôn cảnh thì cũng không làm gì được điện hạ.
Trong một mật thất.
Lục Trần ngồi xếp bằng ở trên giường, tinh thần thả lỏng hết cỡ, trước mặt hắn có một hạt châu màu lam nhạt lớn bằng nắm tay lơ lửng, đang phóng ra từng tia lôi đình uy lực Vương cảnh, bị một lực dẫn lôi kéo, dung nhập vào trong thân thể Lục Trần.
Bên ngoài thân thể Lục Trần bị một vầng sáng màu lam mơ hồ bao phủ giống như từ trường có dòng điện mấy vạn Volt.
Đổi lại là Vương giả khác, có lẽ nhẹ nhàng chạm vào vầng sáng hình thành từ lôi đình cũng sẽ hôn mê, nói không chừng nguyên thần cũng bị lôi đình đánh tan, hình thần câu diệt.
“Hả, có người gọi ta.” Lục Trần trong trạng thái tu luyện đột nhiên mở mắt, trong con ngươi thâm thúy hiện lên một tia nghi hoặc.
“Có người nghe ngóng thân phận của ta ở thành Đan Minh, bị Thánh vệ bắt được rồi.” Lục Trần lẩm bẩm, chợt đứng dậy rời khỏi mật thất.
Rất nhanh, Lục Trần đi tới một biệt viện.
Bên trong biệt viện có hơn mười Thánh vệ mặc chiến giáp kim sắc hoa lệ, tất cả đều là cấp bậc Thánh Quân, trong đó có hai Thánh Vương, một đám người nhìn thấy Lục Trần đến, lập tức cung kính hành lễ: “Điện hạ.”
“Điện hạ, dáng vẻ của hai đám nhân mã này rất khả nghi, lén lút nghe ngóng thân phận của ngươi, bọn thuộc hạ suy đoán có thể là kẻ thù của điện hạ nên đã cả gan bắt bọn họ tới đây.” Một Thánh vệ cấp bậc Thánh Vương hạ giọng cung kính nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận