Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1441: Một ngàn vạn phương linh tinh đến tay

Tần Ly hét lớn một tiếng, vội vàng vận chuyển công pháp trấn áp khí huyết sôi trào, nhưng máu tươi nổ vang không ngừng, không ngừng va chạm trong thân thể, muốn phá thể mà ra.
“Phụt!”
Tần Ly không áp chế được nữa, phun ra một tia máu tươi.
“Quy tắc dung huyết!”
Xung quanh có người cảm nhận được luồng lực lượng quy tắc này, ánh mắt lộ ra một tia kinh ngạc, quy tắc dung huyết là một loại quy tắc vô cùng đáng sợ, có thể điều động ngàn vạn máu tươi, hơn nữa Lục Trần có tu hành qua huyết dẫn thuật, có thể tăng cường uy lực của quy tắc dung huyết.
“Ngươi quá yếu, không phải là đối thủ của ta.” Lục Trần nhìn Tần Ly nghiêm túc nói, sau đó nâng bàn tay lên, đẩy ngang ra.
Tần Ly cảm nhận được một luồng lực lượng đáng sợ quay cuồng lại đây, hắn rống to một tiếng, thân thể chuyển động lực lượng quy tắc, muốn tiến hành chống cự.
Bịch!
Khi một chưởng của Lục Trần áp qua đó, linh lực như mưa, toàn bộ trút xuống người Tần Ly, cơ thể Tần Ly bay ngược ra ngoài, đụng vào kết giới phía sau, truyền ra tiếng nổ nặng nề.
Tần Ly bị thương nặng, lục phủ ngũ tạng đều như dịch chuyển vị trí, sắc mặt tái nhợt không chịu nổi.
Tần Ly nhìn Lục Trần, trong mắt lộ ra vẻ khó tin, bởi vì hắn cảm nhận được chênh lệch trên người Lục Trần, chênh lệch giữa hắn và đối phương cứ như là trời với đất, không thể bù đắp, cảm giác này giống như đối mặt với Thiên Tôn đỉnh cấp, không có bất cứ thứ gì có thể bù đắp.
Người xung quanh nhìn thấy cảnh tượng này thì đều sững sờ, Tần Ly bại quá nhanh, không nói là bại mà là không hề có lực trả đòn, trong lòng bọn họ dâng lên một cảm giác, cứ như Tần Ly đối mặt không phải là một Chí Tôn mà là một Thiên Tôn.
Tần Vân nhìn thấy cảnh tượng này, ánh mắt rung động, tuy đã đoán được đại ca không phải là đối thủ của Lục Trần, nhưng nhìn thấy cảnh tượng này trong lòng vẫn nhấc lên gợn sóng.
Khóe miệng Tần Ly mang theo vết máu, nhìn Lục Trần hỏi: “Ngươi... tại sao không bị huyễn cảnh ảnh hưởng, chẳng lẽ là dùng bảo vật đặc thù.”
Hiện tại Tần Ly vẫn có chút nghi hoặc, tại sao đối phương không bị huyễn cảnh ảnh hưởng, dù là những yêu nghiệt đứng đầu cũng sẽ lâm vào huyễn cảnh với thời gian mấy hơi thở, nhưng người trước mắt này cứ như không bị ảnh hưởng chút nào.
Nếu như không biết rõ nguyên nhân thì Tần Ly sẽ không cam lòng.
Lục Trần nhìn hắn nói: “Ta đi con đường quy tắc kiếm đạo nhập Thánh Vương.”
Nói xong, hắn lập tức bước ra khỏi chiến đài.
Đồng tử Tần Ly hơi co rụt lại, thì ra là như thế.
Người xung quanh cũng tỉnh ngộ ra, nguyên thần đi con đường quy tắc kiếm đạo nhập Thánh Vương vô cùng cứng cỏi, không sợ công kích của mấy loại như huyễn thuật, vô cùng biến thái, đừng nói huyễn thuật cùng cảnh giới, cho dù là huyễn thuật của võ giả Thiên Tôn cảnh cũng không ảnh hưởng lớn đến người đó.
Nhưng chợt phản ứng lại, đi con đường quy tắc kiếm đạo nhập Thánh Vương rất hiếm thấy, Kiếm Đế Cung cũng không có bao nhiêu người.
Theo như bọn họ được biết, hiện giờ cường giả dưới Đế cảnh ở Kiếm Đế cung hình như chỉ có ba tiểu bối thành công là Liễu Mục, Bùi Kỵ và Nguyễn Trần Sương.
Người trước mặt này là người thứ tư sao?
Nếu đối phương là yêu nghiệt đi con đường quy tắc kiếm đạo nhập Thánh Vương, vậy thì đại diện đối phương cũng rất xuất sắc trên con đường kiếm ý, nhưng đối phương lại không dùng kiếm ý và kiếm pháp trong hai trận chiến vừa rồi.
Điều này…
Nghĩ đến đây, mọi người cạn lời.
Xem ra Đàm Tịnh và Tần Ly đều không xứng để đối phương xuất toàn bộ thực lực.
Bỗng nhiên bọn họ có chút hiểu được tại sao Tần Vân lại kêu đối phương là cái hố lớn, bởi vì trước đó sau khi tên này thắng Đàm Tịnh hình như có nói một cậu hắn chỉ am hiểu lực lượng, nếu như gặp phải công kích nguyên thần sẽ không phải là đối thủ.
Dám chắc lời này không phải nói với Đàm Tịnh, mà là nói để gạt bọn họ.
Ánh mắt của Thiên Tôn nào đó trong đám người trợn trắng, giận đến hôn mê bất tỉnh, chính là hắn thông báo cho cao tầng Huyễn Thần điện bảo Tần Ly qua đây, vốn cho rằng có thể có được một món Đế khí, nhưng ai ngờ đây là một cái bẫy.
Không có được Đế khí, còn tổn thất năm trăm vạn phương linh tinh.
Lục Trần đi đến chỗ chấp sự Trịnh Bằng của Thái Huyền môn, nhìn hắn nói: “Đưa một ngàn vạn phương linh tinh cho ta.”
Trịnh Bằng không nói thêm gì, hình như lai lịch của tên nhãi này rất lớn, cũng không giữ phí thủ tục nữa, đưa quyền trượng sắc bén với một ngàn vạn phương linh tinh cho Lục Trần.
Lục Trần lấy được nhẫn không gian, cảm thấy mỹ mãn, chuẩn bị trở về tu luyện.
“Thằng nhãi, ngươi đứng lại!”
Chính ngay lúc này, phía sau truyền đến một âm thanh tràn đầy giận dữ, Lục Trần quay đầu lại, nhìn thấy hai nam tử rời khỏi đám người, khí thế hung hăng đi về phía hắn.
Trên người hai người họ tản ra khí tức hùng hậu, luồng khí tức này vốn không phải là Thiên Tôn, mà là khí tức khủng bố cường giả Đế cảnh mới có.
“Chậc, đây là…”
Người xung quanh nhìn thấy cảnh tượng này, mắt lộ ra vẻ cổ quái, bởi vì là hai Đại Đế chặn đường.
“Lẽ nào có kịch hay xem sao?” Ánh mắt người xung quanh sáng lên.
Chặn trước mặt Lục Trần là một nam tử tóc đỏ, giống như một hỏa lư đang hành tẩu không giây phút nào ngừng tản ra sóng nhiệt khiếp người, bên cạnh hắn có một nam tử tóc xanh, trên thân hai người họ đều tản ra yêu khí nồng đậm.
Luồng yêu khí này dường như khiến người ta hít thở không thông.
Lục Trần phát hiện nam tử tóc đỏ đang tràn đầy tức giận nhìn chằm hắn, cắn răng có ý.
Lục Trần ngây ra, bản thân không đắc tội với Yêu Đế, tại sao ánh mắt của hai Yêu Đế này nhìn hắn lại không vui như vậy, nhưng Lục Trần hiểu ra rất nhanh, nếu như không ngoài dự liệu, Yêu Đế tóc đỏ có lẽ là người đó của tộc Hỏa Diễm Sư Ngũ Hành tông.
Chuyện năm đó hắn ở tạm ở tộc Hỏa Diễm Sư có lẽ đã bị Yêu Đế biết được.
“Yêu Đế Sư tộc!” Lục Trần nhìn nam tử tóc đỏ dò xét hỏi một câu.
Mũi của Yêu Đế Sư tộc phun ra hai ánh lửa, hừ lạnh một tiếng, xem như là thừa nhận thân phận của mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận