Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 629: Thất bại

Quý Nhiên sững sờ, trước mặt không phải là Lục Trần sao? Tại sao bên dưới lại có một Lục Trần nữa, quan trọng nhất là đối phương vừa có thể nói chuyện vừa đi qua đi lại được.
Đôi khi có đệ tử đi ngang qua đều cung kính gọi một tiếng 'Kiếm tử'.
"Lục Trần...."
Bang!
Bạch Trạch đã thấy khuôn mặt này trong thuỷ tinh ký ức, tuyệt đối không thể sai được, hắn trực tiếp bóp nát ly rượu trong tay.
Lục Trần liếc Bạch Trạch, nói: "Bạch Trạch huynh đừng kích động, Lục Trần có cảnh giác rất cao."
Trong lúc nói chuyện, Lục Trần ở dưới như cảm nhận được ánh nhìn chăm chú, hắn ngẩng đầu nhìn bọn họ.
Cũng may cả ba đã nhanh chóng rụt đầu lại.
Bạch Trạch vẫn còn chưa hết kinh ngạc: "Thần giác của Lục Trần mạnh thật, không thể dùng thần niệm với hắn được, thế mà hắn lại có thể cảm nhận được ánh mắt của chúng ta."
Còn Lục Trần thì đang tự hỏi, chẳng phải chỉ ủ mấy bình Hổ Liệt tửu thôi sao, tên này có cần kích động đến thế không, cứ làm như mình là kẻ thù giết cha hắn không bằng.
"Ta đi thu xếp ngay bây giờ." Bạch Trạch nói xong bèn vội vàng rời đi.
Bởi vì đại chiến giữa Thánh cảnh sẽ nổ ra, Bạch Trạch đã đưa tám Thánh cảnh đến dãy núi Lục Trần đã chỉ trước đó, chắc mai ngày sẽ có tin tức tốt.
Hôm sau, ba người đợi ở Kiếm thành, Bạch Trạch vốn tưởng rằng buổi trưa sẽ có tin tốt nhưng tám Thánh cảnh vẫn chưa trở về. Đến tối, Bạch Trạch lại càng sốt ruột, đáng lý bọn họ đã phải trở lại từ lâu, nhưng tới giờ vẫn không có tin tức gì cả.
Trái lại Lục Trần lại an ủi hắn: "Đừng vội, biết đâu Lục Trần đã hoãn lại hành trình."
"Cũng có thể." Bạch Trạch gật đầu.
Quý Nhiên lặng im không nói gì, đoán chừng tám vị Thánh cảnh mà Bạch Trạch mang đến đã chết rồi.
Bởi vì trước đó Lục Trần đã phái năm Thánh Quân và một Thánh Vương mai phục.
Đừng nói là tám Thánh cảnh, cho dù gấp đôi lên cũng phải đền tội hết.
Hôm sau, bọn học lại đợi thêm một ngày nữa, Bạch Trạch vẫn không nhận được tin tức gì cả. Hắn không bình tĩnh nổi, trong lòng rất bất an, luôn cảm thấy có chuyện chẳng lành xảy ra.
Nhưng bên cạnh Lục Trần chỉ có hai vị Thánh cảnh bảo hộ, còn hắn phái ra tận tám người, dù thế nào đi nữa thì Lục Trần cũng phải chết.
Sau bốn ngày chờ đợi, Bạch Trạch nói: "Không được, chúng ta phải đi xem xem."
Ánh mắt Lục Trần cũng nghiêm trọng: "Được."
Nói xong, ba người họ đi về phía dãy núi bị mai phục kia. Từ đằng xa, họ đã thấy một cảnh tượng khá là kinh hoàng, có mấy đỉnh núi bị sập, cây cối trong phạm vi ngàn dặm đều bị huỷ hoại, xung quanh còn lưu lại một luồng khí tức cực kỳ đáng sợ.
Cách đó không xa, có một xác chết nằm xen kẽ trên một thân cây gãy.
Nhìn thấy cảnh này, Bạch Trạch đột nhiên biến sắc, ngay sau đó đã phát hiện ra những thi thể còn lại. Xung quanh mặt đất hay trên đỉnh núi đều lưu lại những vết máu loang lổ cùng với mùi máu tanh nồng nặc.
Những người chết này đều là cường giả Thánh cảnh mà hắn mang tới.
"Thất bại." Sắc mặt Bạch Trạch vô cùng khó coi.
Theo lý mà nói, tám vị Thánh cảnh không thể nào thất bại được, chẳng lẽ thông tin do Kiếm Tam công tử tiết lộ là sai, hay hắn đã đánh giá thấp những đạo giả bảo hộ sau lưng Lục Trần.
Ngay khi Bạch Trạch đang muốn chất vấn Lục Trần, Lục Trần đã nổi giận trước, hắn trầm giọng nói: "Bạch Trạch huynh, không phải ngươi đã cam đoan là tuyệt đối không sơ hở chút nào sao? Chẳng lẽ ngươi muốn ta bị vạch trần?"
"Nếu ta và Quý Nhiên bại lộ, ngươi cũng đừng mong thoát được. Tuy rằng ta và Quý Nhiên có địa vị không cao trong Kiếm Đế cung nhưng vẫn có thể huy động được một ít nhân lực."
Lục Trần chỉ trích Bạch Trạch với giọng điệu tràn ngập tức giận, nhìn có vẻ như hắn còn tức giận hơn so với Bạch Trạch bị mất đi tám Thánh cảnh cường đại.
Quý Nhiên cũng phụ hoạ nói: "Bạch Trạch huynh, ngươi đang hại chúng ta. Nếu chuyện này bị phơi bày, ta và Kiếm Tam công tử sao có thể vui vẻ sống trong Đế Kiếm cung được nữa."
Khụ!
Bạch Trạch buồn bực muốn hộc máu, hắn còn đang muốn chất vấn Kiếm Tam công tử rằng thông tin đó có sai lầm hay khlão tử, nhưng không ngờ lại bị Kiếm Tam công tử giành lên tiếng trước.
Bạch Trạch cảm thấy tức giận trong lòng, nhưng thấy hai người họ còn tức giận hơn cả mình, lửa giận trong hắn đã tiêu tan rất nhiều, bèn nghi hoặc hỏi: "Kiếm Tam công tử, liệu thông tin có ngươi có sai không?"
Bạch Trạch cảm thấy nếu không phải tin tình báo sai lầm của Kiếm Tam công tử, sao hắn có thể tổn thất mất tám vị Thánh cảnh. Cho dù Thánh cảnh nghịch thiên lĩnh ngộ được kiếm ý cấp Hoàng, cộng thêm một Thánh cảnh của Phong Lôi các cũng không thể đấu lại tám Thánh cảnh cùng lúc được.
Bây giờ mất đi tám Thánh cảnh, trái tim Bạch Trạch như đang rỉ máu.
Nói đi nói lại, khi hai bên giao chiến, bọn họ nhân cơ hội phát động công kích Lục Trần, Lục Trần cũng sẽ chết.
Ảnh hưởng của trận chiến giữa các Thánh cảnh khủng bố đến nhường nào, không ngoa khi hình dung nó như một trận long trời lở đất.
Cho dù Lục Trần có nghịch thiên cũng không thể cản nổi một công kích từ Thánh cảnh.
Dù sao hắn cũng chỉ là một Nguyên Thần cảnh nho nhỏ. Một Thánh cảnh tuỳ tiện dùng uy áp chèn ép thôi, thân thể của hắn có thể sẽ tan tành.
Lục Trần tự tin nói: "Thông tin của ta không thể sai được. Lục Trần thật sự chỉ có hai hộ đạo giả. Hiện giờ ra nông nỗi này, chỉ có một khả năng...."
Nói đến đây, Lục Trần còn cố ý dừng lại.
Bạch Trạch vội hỏi: "Có khả năng gì?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận