Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1265: Bán rồi (2)

Lục Trần nói: “Trăm vạn quá ít, ít nhất cũng là một vạn phương, người lần này ta dẫn đến là tuyệt sắc nhân gian đó.”
“Công tử, cái giá này của ngươi quá cao rồi, nô gia không làm chủ được.” Ma ma chần chờ nói.
“Vậy ngươi đi tìm người có thể làm chủ lại đây!”
“Được, được thôi!”
Ma ma hơi chần chờ, nhưng nhìn thấy nhan sắc kinh thế thuần túy không nhiễm bụi trần của thiếu nữ thì vẫn quyết định một ván, nàng lập tức truyền âm cho Tam gia nhà mình.
“Tam gia, nơi này xuất hiện một hồng nhan họa thủy, ra giá một vạn linh tinh.”
Trong biệt viện rộng lớn tại nơi nào đó ở thành trì có một nam tử thân thể cao gầy thoạt nhìn khoảng bốn mươi tuổi đang nằm lười trên ghế phơi nắng, trái phải ôm hai nữ tử xinh đẹp ăn mặc vô cùng mát mẻ.
Eo nhỏ, đôi chân trắng thon, quả thực vô cùng bắt mắt.
Nam tử dùng phương thức miệng đáp miệng, trước tiên rút bình lửa của mỹ nữ bên trái, đợi đối phương không thở nổi lại quay đầu rút bình lửa mỹ nữ bên phải, cuộc sống nhỏ trôi qua xa hoa lại thối nát.
“Hồng nhan họa thủy?”
Nam tử nhận được truyền âm, ngừng rút bình lửa, ngồi thẳng người dậy.
Nam tử tên là Vương lão tam, biệt hiệu là lão Vương, gia tộc là một bá chủ của thành trì.
Bởi vì Vương lão tam yêu thích mỹ nữ nên mở một hoa lâu lớn nhất toàn thành.
Trong mấy định nghĩa của hắn đối với mỹ nữ thì hồng nhan họa thủy thuộc cấp bậc thứ hai, phía trên còn có một cấp bậc là chúng sinh điên đảo, ví dụ như Phong Ấn Nữ Đế, Thần Hoàng Nữ Đế...
Nhưng hắn không dám có ý nghĩ với những nhân vật này, loại tồn tại đứng trên đỉnh trời này, thần niệm ở khắp mọi nơi, sao dám khinh nhờn.
Hắn chưa từng thấy chúng sinh điên đảo, cũng chưa từng thấy hồng nhan họa thủy, cho nên Vương lão tam thầm nghĩ, có phải bản thân đã định nghĩa mỹ nữ quá cao hay không.
Hiện giờ, cuối cùng cũng lộ cấp bậc hồng nhan họa thủy, hắn khẩn cấp muốn đi xem đôi chút.
“Tam gia, sao vậy?”
Một khuôn mặt xinh đẹp luôn dùng cánh tay ngọc ôm lấy cổ Vương lão tam dán tới, dùng giọng điệu rất mê hoặc nói.
“Cút!”
Hiện tại Vương lão tam không có tâm trạng rút bình lửa nữa nên trực tiếp đẩy hai mỹ nữ bên cạnh ra, vụt một tiếng rời đi.
Rất nhanh, Vương lão Tam xuất hiện trong phòng ma ma, ánh mắt lập tức bị thiếu nữ đang dùng bữa thu hút, vừa nhìn đã không dời mắt được, trong lòng hét lớn, hồng nhan họa thủy quả nhiên là hồng nhan họa thủy.
Vương lão tam kích động, vậy mà bản thân đã thật sự gặp được hồng nhan họa thủy.
Ma ma nhìn thấy biểu cảm Tam gia vui vẻ, như bị hút hồn, trên mặt lộ ra một tia mỉm cười, xem ra Tam gia rất hài lòng.
“Một vạn phương quá nhiều, có thể bớt chút không?” Vương lão tam không nỡ dời mắt khỏi thiếu nữ, chuyển dời đến trên người Lục Trần, nhìn Lục Trần, Thánh Vương sơ kỳ, còn băng bó, chiến lực còn suy giảm.
Hắn nhất định phải đạt được thiếu nữ này, nhưng một vạn linh tinh thật sự quá nhiều, hắn mở hoa lâu tích hai ngàn năm cũng không kiếm được một vạn linh tinh, trừ khi là về nhà lấy.
Vương gia chỉ là một thế lực cấp Thiên Tôn bình thường, chỉ có một Thiên Tôn, nhịn đau có thể xuất ra một vạn linh tinh.
Ngoài ra còn có một cách, đó là giết người cướp hàng, cưỡng ép chiếm hữu.
Nghĩ đến đây, trong mắt Vương lão tam hiện lên ánh sáng hung lệ.
“Sao vậy, ngươi muốn ra tay sao?” Trong mắt Lục Trần bắt được không có ý tốt chợt lóe lên rồi biến mất trong mắt người đó.
Trên người Lục Trần tản ra khí thế sắc bén, từng luồng kiếm ý lưu động.
“Đáng chết, thì ra là người của Kiếm Đế cung!” Cảm nhận được luồng khí tức này, Vương lão Tam thầm mắng một câu xui xẻo.
Kiếm Đế cung chính là quái vật khổng lồ thật sự của Sơn Hải giới, cho hắn một ngàn lá gan cũng không đắc tội nổi, lập tức dùng mặt cười nói: “Các hạ hiểu lầm rồi, sao ta có thể chứ, ngươi cứ đợi, ta sẽ đi gom tiền.”
Vương lão tam có chút thức thời, nếu như thật sự cứng rắn giết người diệt khẩu thì sẽ không có kết quả.
Trên đời này không có bức tường nào không thông gió, giấu được một lúc nhưng không giấu được cả đời.
Hơn nữa hắn cũng hơi nhát gan, sẽ không làm ra chuyện nguy hiểm đến tính mạng, cho dù tỷ lệ uy hiếp chỉ có một chút, hắn cũng sẽ không mạo hiểm.
Vương lão tam đến nhanh, đi gom tiền cũng nhanh.
“Đại ca ca, sao ngươi không ăn?” Lúc này thiếu nữ ăn cũng đã đủ, ngẩng đầu nhìn về phía Lục Trần kinh ngạc hỏi.
“Ca ca không đói, ngươi ăn đi!” Lục Trần đáp lại một câu.
Trong lòng đột nhiên có chút không vui mấy, bản thân đưa thiếu nữ đơn thuần đến hoa lâu bán, hơi không giống chuyện con người có thể làm ra.
Nhưng nhìn băng gạc trên cánh tay cùng với hai lần suýt chút nữa bị siết cổ đến chết, nghĩ thôi đã thấy lạnh lẽo.
Một vạn linh tinh xem như là tiền thuốc men thiếu nữ bồi thường cho mình, còn nữa, cho dù bán nàng cũng chỉ có thể là hoa lâu xui xẻo.
Bởi vì Lục Trần cảm giác thiếu nữ mạnh đến mức khiến cho người ta dò không thấu, bảo đảm là cường giả Thiên Tôn hoặc có thể là Đại Đế, chắc chắn nơi này không giữ được nàng.
Nghĩ như vậy, cảm giác tội lỗi trong lòng Lục Trần lập tức tan thành mây khói.
Đợi khoảng một nén nhang, Vương lão tam trở lại đưa cho Lục Trần một chiếc nhẫn không gian, nói: “Mời ngươi xem qua.”
Lục Trần nhận lấy, nhìn lướt qua, không nhiều lắm, chỉ một vạn linh tinh.
“Thỏa thuận!”
Trên mặt Lục Trần lộ ra nụ cười hài lòng.
“Thỏa thuận!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận